Mỹ Mãn Đệ Nhất Thiên Hạ
Mỹ Mãn Đệ Nhất Thiên Hạ
Trọn Bộ 5 năm Hoàn
18 chương
92 1879
12345
Đánh giá: 3.5/5 từ 2 nhận xét
Sưu Tằm
Ngon.Bot • Trọn BộHoàn
Bạn đang đọc truyện Mỹ Mãn Đệ Nhất Thiên Hạ của tác giả An Tư Nguyên trên website đọc truyện online.

Xem ra em thực sự rất muốn ly hôn

“Ừm…”. Tiếng rên khe khẽ đầy mệt mỏi phát ra từ cổ họng anh.

Ánh đèn vàng mờ ảo chiếu vào khuôn mặt anh khi ngủ. Đôi lông mày nhíu lại, chiếc cằm lún phún đầy những sợi râu mới mọc, lần nào cũng chọc vào người khiến cô thấy tê tê và rất thích thú. Vầng trán anh lấm tấm mồ hôi.

Cô đưa tay ra, bàn tay không quá tuyệt đẹp nghịch ngợm đùa giỡn trên vầng trán, chiếc mũi… rồi dần dần tiến xuống phía dưới, sau đó chợt dừng lại trên khuôn ngực đẫm ướt mồ hôi. Cảm giác được hơi thở của anh, cô bỗng cười đầy phấn khích. Cô đặt một nụ hôn lên ngực anh, chiếc lưỡi ướt át như đang chơi trò đuổi bắt, thoắt ẩn thoắt hiện kiếm tìm cảm giác. Cô từ từ nhắm mắt lại, bàn tay còn lại nhẹ nhàng thám hiểm xuống phía dưới. Nghe thấy tiếng anh rên lên, cô càng cảm thấy mãn nguyện.

Bỗng nhiên tóc phía sau tai cô xoà xuống, cô đang định đưa tay vén mái tóc phiền phức lên thì một bàn tay khác đã vén giúp cô.

Cô ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt đang nhìn mình đầy ham muốn, chẳng khác nào một chú báo vừa bừng tỉnh, từ tốn nhìn vào “con mồi” không biết tự lượng sức mình.

“Hi…”. Tiếng cười đầy hứng thú phát ra từ đôi môi hoàn mĩ đó.

Bàn tay vuốt mái tóc hơi “mạnh bạo” khiến cô không thể không dịch chuyển lên phía trên.

Sau khi bỏ tay ra, anh quay lại chiếm lĩnh người phụ nữ trước mặt. Mũi anh lướt nhẹ trên mặt cô, lưỡi đùa nghịch trên tai, trên má cô, rồi dần dần di chuyển xuống chiếc cổ ngọc ngà.

Lúc cảm xúc lên đến đỉnh điểm, anh đè chặt bàn tay cô trên gối, tay anh đan lấy tay cô. Bỗng nhiên mày anh nhíu lại, đôi mắt cũng theo đó mà trợn lên, tựa như phát hiện ra điều gì đó. Hai cánh môi mím chặt bỗng mở ra, anh nhẹ nhàng hỏi: “Nhẫn cưới em để đâu rồi?”.

“Bỏ ra rồi”.

Câu trả lời đó khiến không khí nóng bỏng nãy giờ đột ngột trở nên giá băng. Anh nhỏm người dậy, ngồi bên mép giường, đưa tay bật đèn, úp mặt vào tay trong giây lát, sau đó ngẩng lên, thốt ra một câu châm chọc: “Xem ra em thực sự rất muốn li hôn”.

Biểu hiện lúc này của cô nhìn giống muốn li hôn sao? Từng hành động, lời nói, biểu cảm rõ ràng là đang mong muốn cứu vãn mọi thứ.

“Anh hứa sẽ giải thoát cho em, ngủ đi!”

Có phải bất cứ cuộc hôn nhân thất bại nào cũng như thế này: lúc bắt đầu thì oanh oanh liệt liệt, thề non hẹn biển, khi kết thúc thì thầm lặng, quyết đoán, gọn gàng đến vậy?
Các số gần nhất