Sau khi biết được Diễm My từng gọi điện đe dọa Thy Dung, biết được cô ta chính là người đã chủ động tiếp cận Bách Khải Văn, và đưa cho hắn xấp tài liệu kia với một số tiền lớn. Trác Phi Dương đã nổi giận, yêu cầu Tuấn Nam cho người bắt Diễm My, và khởi tố cô ta ra tòa. Thế nhưng, Trác Phi Dương và Tuấn Nam đã đến chậm một bước, người đàn bà khôn ngoan kia đã trốn thoát ra nước ngoài, cùng với toàn bộ số tiền mà cô ta bòn rút được của công ty trong một thời gian khá dài.

Nhờ xấp tài liệu mà Bách Khải Văn đưa cho, Trác Phi Dương mới biết được sự thật, hóa ra ngay từ đầu, hắn đã bị cô ta đùa bỡn và lợi dụng.

Diễm My – tên thật là Hoàng Diễm My, là một người cháu họ hàng xa của ông Hoàng, năm nay 23 tuổi, là một du học sinh, tốt nghiệp đại học bên Thụy Sỹ, trùng hợp với chàng trai trẻ đã chết tên Trác Phi Dương kia. Chuyên ngành học chính của cô ta là quản trị kinh doanh, không phải là một thư kí. Cô ta tốt nghiệp hạng ưu, có thể viết và nói thành thạo ba ngôn ngữ, khi phỏng vấn cô ta, vì những ưu điểm này, Trác Phi Dương đã tuyển dụng cô ta làm thư kí riêng cho mình, mà không hay mình đang thuê phải một con cáo đội lốt một con cừu. Về chuyên môn công việc, Trác Phi Dương không có điểm gì để chê, gần một năm làm việc cho hắn, cô ta luôn làm viêc chăm chỉ và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Sau bốn tháng thử việc, Trác Phi Dương đã cho phép cô ta cùng mình đi gặp các đối tác và bay ra nước ngoài công tác, ngay cả văn phòng của hắn, cô ta cũng được phép ra vào.

Mất gần một tháng cho người xác định lại toàn bộ những thông tin mà Bách Khải Văn cung cấp, cùng với những thông tin bị giấu kín, chưa được tiết lộ về cô ta, cuối cùng chân tướng của sự việc đã được lộ rõ.

Người cháu đã chết năm 14 tuổi là em trai của Diễm My, cậu ta kém cô ta một tuổi, nghe nói hai chị em rất yêu thương nhau. Cô ta mồ côi bố mẹ từ năm 12 tuổi, được ông Hoàng coi như là con đẻ và đem về nuôi dưỡng. Khi ông ta chết đi, toàn bố số tiền trong tài khoản của ông ta đều chuyển hết sang cho cô cháu gái này. Cô ta cũng chuyển sang nước ngoài sống ngay trong năm đó, cụ thể nơi đó là Thụy Sỹ.

Trong những tháng ngày sống bên Thụy Sỹ, cô ta vẫn canh cánh trong lòng mối hận thù đối với gia đình nhà họ, đổ lỗi cho họ về cái chết của ông Hoàng và em trai cô ta. Cô ta nuôi lòng báo thù và quyết tâm vươn lên bằng mọi giá.

Năm cô ta 20 tuổi, đang học đại học năm thứ ba, cô ta gặp Trác Phi Dương và yêu cậu ta, mối tình của hai người rất sâu đậm, dự định khi nào hoàn thành xong khóa học đại học, Trác Phi Dương sẽ đưa cô ta về nước giới thiệu với gia đình, sau đó sẽ tiến tới hôn nhân. Những lần cậu ta về nước, do cô ta luôn có việc bận đột xuất nên không thể về cùng, thành ra bố mẹ cậu ta chỉ biết cô qua ảnh và qua lời kể của cậu con trai. Đến khi hoàn thành xong khóa học, tưởng chừng cả hai sẽ đến được với nhau, kết thúc có hậu là một đám cưới như những cặp tình nhân khác, thế nhưng, chàng trai trẻ đã bị tai nạn giao thông và qua đời. Ngày tổ chức lễ đưa tang, trong khi người thân trong nhà mong ngóng chờ cô ta đến thắp cho cậu ta một nén hương, nhưng chờ mãi cô ta cũng không thấy đến, mấy tháng sau cũng vậy, dần dần người thân trong nhà của cậu ta đã quên mất sự tồn tại của cô ta.

Một người con gái nếu thật lòng yêu một chàng trai, ngày cậu ta chết, tại sao lại không đến viếng ? Nghĩa tử là nghĩa tận, ngay cả là kẻ thù của nhau khi còn sống cũng đến tiễn đưa người đã khuất, còn cô ta lại chọn cách lờ đi, không xuất đầu lộ diện ? Cô ta là đang sợ hãi điều gì chăng ?

Với số tiền mà ông Hoàng để lại cho cô ta, nếu biết chi tiêu dè sẻn, cô ta sẽ sài được đến năm 30 tuổi, nhưng vì tính cách ăn chơi đua đòi, muốn được như chúng bạn, cô ta đã đốt tiền cho những bữa tiệc, những bộ quần áo đắt tiền, những chiếc xe xịn và sống một cuộc sống giàu sang phú quý. Không làm mà chỉ có phá, số tiền trong tài khoản ngân hàng cạn kiệt dần, đúng vào lúc ấy Trác Phi Dương xuất hiện, tên trong chứng minh thư của cậu ta là Trác Phi Dương nhưng tên thật của cậu ta là Nam Phong.

Nam Phong đã bị vẻ đẹp bề ngoài bốc lửa của cô ta thu hút, bị những lời lẽ có cánh, bị những câu hứa chót lữa đầu môi của cô ta lừa dối, dần dần cậu ta xa vào những cái bẫy ngọt ngào mà cô ta giăng ra. Số tiền mà cậu ta kiếm được khi quần quật đi làm thêm và gia đình gửi sang đều cung phụng cho cô ta, cái chết của cậu ta cũng có liên quan mật thiết đến cô ta, nếu hôm đó cậu ta không phát hiện ra cô ta lừa dối mình, đang trên giường ngủ với người khác và phũ phàng nói lời chia tay, có lẽ cậu ta cũng đã không chán đời tìm đến rượu để giải sầu, để rồi không làm chủ được tốc độ và nhận một cái chết thương tâm khi tuổi đời còn rất trẻ. Đó chính là lý do vì sao cô ta không xuất hiện trong đám tang của cậu ta. Cô ta thấy sợ khi phải nhìn thấy di ảnh của cậu ta, mỗi đêm khi chìm vào trong giấc ngủ, cô ta luôn gặp ác mộng, luôn mơ thấy cậu ta quay về đây để trả thù cô ta.

Không thể chợp mắt được vào ban đêm, cô ta bắt đầu dùng đến thuốc ngủ và cồn để trợ giúp. Dùng thuốc ngủ trong một thời gian dài, não bộ của cô ta bắt đầu có vấn đề. Còn cồn khiến cô ta bị đau bao tử và trở thành một kẻ nghiện rượu.

Ngày nhìn thấy Trác Phi Dương trên truyền hình, cô ta đã hạ quyết tâm phải trở thành một nhân viên dưới quyền của Trác Phi Dương, chỉ có như thế cô ta mới có cơ hội tiếp cận với hắn.

Bắt đầu kể từ đó, cô ta đã cho sưu tầm tất cả các bài báo có liên quan đến Trác Phi Dương, cô ta đọc ngấu nghiến, tập trung vào nghiên cứu tính cách của hắn.

Ngày nhận được việc, và được cất nhắc làm thư kí tạm thời của Trác Phi Dương cũng là ngày cô ta thấy may mắn và vui sướng nhất. Đêm đó, cô ta uống rất say và qua đêm với hai người đàn ông.

Cô ta tưởng khi làm việc cho Trác Phi Dương, trở thành thư kí của hắn sẽ được nhìn thấy hắn hàng ngày và nói chuyện với hắn, đồng thời cũng dễ dàng mở rộng mối quan hệ hơn, nhưng không phải như vậy, Trác Phi Dương là một người thâm trầm kín đáo, hắn đi làm đúng giờ, ra về đúng giờ, không bao giờ đi ăn cơm với nhân viên dưới quyền, cũng không thích có các mối quan hệ ngoài luồng với cấp dưới.

Cô ta mất bốn tháng làm thư kí cho Trác Phi Dương, nhưng cơ hội để cô ta gặp mặt và nói chuyện với hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Cơ hội thật sự để Trác Phi Dương thay đổi cái nhìn và cho phép cô ta đi cùng mình trong các cuộc giao dịch làm ăn là một lần hắn quên không mang theo một văn kiện quan trọng, Tuấn Nam đang bị ốm xin nghỉ việc ở nhà, hắn đành phải gọi điện yêu cầu cô ta mở cửa văn phòng của hắn và mang xấp tài liệu đến cho hắn ngay lập tức. Cô ta đã không phụ sự kì vọng của hắn, cô ta chẳng những đến nhanh nhất trong thời gian có thể, cô ta còn giúp hắn kí kết được hợp đồng. (Thật ra, hôm đấy chính sắc đẹp của cô ta đã cuốn hút ông chủ tịch kia, và buổi tối hôm đó, cô ta cũng phải trả một cái giá khá đắt, nhưng mà có hề gì, để thành công cô ta bất chấp tất cả.)

Mọi việc xuôi chèo mát mái kéo dài được hơn một năm thì Thy Dung xuất hiện đã phá vỡ hết tất cả các kế hoạch của cô ta.

Ban đầu, cô ta cũng hiểu lầm Thy Dung là con trai như bất kì một ai khác, thế nhưng, chỉ sau có mấy ngày quan sát, cô ta nhận ra Thy Dung là gái giả trai. Vì lo sợ, Thy Dung sẽ cướp mất Trác Phi Dương, cô ta đã nghĩ nát óc, muốn hại Thy Dung và tách Thy Dung ra khỏi Trác Phi Dương vĩnh viễn. Cô ta chưa kịp làm gì, Trác Phi Dương và Thy Dung đã tự động rời xa nhau.

Hơn nửa tháng, Thy Dung theo Bách Khải Văn sang Las Vegas du lịch, cũng là quãng thời gian cô ta có những phát hiện quan trọng. Việc Trác Phi Dương do buồn khổ, sống trong tâm trạng dằn vặt và nhớ thương Thy Dung đã ở lại hòn đảo hoang mấy ngày, khi về lại mang theo một cuốn sổ nhật kí của ông Phúc, là một cơ may hiếm có cho cô ta.

Trong một lần Trác Phi Dương có việc phải đi ra ngoài và bỏ quên xấp tài liệu trên bàn, cô ta đã vô tình đọc được. Mấy ngày gần đây người bí mật cho in tất cả các thông tin về những việc xấu xa mà ông Hoàng làm trong quá khứ, luôn khiến cô ta tò mò và muốn biết kẻ đó là ai, một là để tìm hiểu xem kẻ đó có chúng mục đích với mình không, hai là muốn bắt tay hợp tác với kẻ đó. Không ngờ, người đó lại là Trác Phi Dương.

Biết được bí mật của Trác Phi Dương, cô ta không hề ngu ngốc hỏi hắn vì sao lại làm thế, hay để lộ là cô ta đã đọc được nội dung của xấp tài liệu. Cô ta nôn nóng và hồi hộp chờ Trác Phi Dương thực hiện những bước tiếp theo. Thế nhưng, ngoài cho người đăng tin ra, Trác Phi Dương không làm gì nữa cả.

Cô ta thất vọng, và bất mãn, chính vì thế, cô ta đã ngấm ngầm tiếp tục vụ án của Trác Phi Dương. Đầu tiên, cô ta thuê mấy tay anh chị theo dõi người thân trong gia đình nhà họ Hoàng, khi được bọn chúng báo là Hoài Thương đang đi lang thang một mình ngoài đường, cô ta đã hạ lệnh bắt cóc Hoài Thương, tiếp theo sau đó cô ta đã gửi thư nặc danh tống tiền nhà họ Hoàng.

Cô ta mặc dù thông minh, nhưng cũng không phải thông minh một cách hoàn toàn, việc cô ta lấp lửng là tự xưng là người cháu đã chết của ông Hoàng khiến cho người ta nghi ngờ và tập trung vào chi tiết này nhiều hơn, cũng sẽ khiến cô ta dễ bại lộ thân phận hơn.

Khi cùng Trác Phi Dương sang Las Vegas công tác, cô ta tưởng sẽ cùng Trác Phi Dương tạo dựng một kì nghỉ vui vẻ, thế nhưng, thêm một lần nữa, kế hoạch của cô ta lại tan thành mây khói. Thy Dung và Trác Phi Dương lại quay lại với nhau, thậm chí cả hai còn ngủ chung một phòng trong khách sạn, muốn cùng nhau hẹn hò, cô ta đã cố tình khiến Trác Phi Dương hiểu lầm Thy Dung bằng cách xé nát bức thư và nói những lời lẽ xuyên tạc.

Mặc dù cô ta đã sử dụng hết cách, cố gắng phát huy tối đa sức quyến rũ của mình, chủ động câu dẫn Trác Phi Dương, nhưng không có tác dụng gì cả, Trác Phi Dương vẫn không mảy may chú ý đến cô ta, trong lòng hắn trước sau chỉ có nhớ đến Thy Dung.

Về nước, cô ta lại phải chứng kiến thêm những hình ảnh âu yếm thân mật của Thy Dung và Trác Phi Dương, hết chịu nổi, cô ta bắt gia đình nhà họ Hoàng phải trả cho cô ta một số tiền lớn, nếu không, cô ta sẽ xẻo từng phần thịt trên cơ thể Hoài Thương (Lúc mới bắt Hoài Thương và giao cho người đàn bà câm điếc lo sinh hoạt cho Hoài Thương, cô ta đã nhiều lần gọi điện, ra lệnh cho bà ta phải hành hạ và dày vò cả tinh thần lẫn thể xác Hoài Thương, thế nhưng, người đàn bà câm điếc đã không làm vậy, có lẽ tính cách dễ thương, và ăn nói lễ phép của Hoài Thương đã khiến bà ta động tâm).

Cô ta muốn Hoàng Tuấn Kiệt gửi thẳng vào tài khoản trong ngân hàng của cô ta, nhưng lại sợ, Hoàng Tuấn Kiệt và Vũ Gia Minh tóm cổ được mình, cô ta đã lấy CMND của chàng trai trẻ đã chết tên là Trác Phi Dương để đánh lừa bọn họ. Trác Phi Dương từng là người yêu của Diễm My, là người đã tin tưởng cho cô ta biết số tài khoản trong ngân hàng Thụy Sỹ của mình, vì thế, cô ta mới không ngần ngại sử dụng số tài khoản của cậu ta để làm một tấm chắn cho mình.

Trác Phi Dương không phải là một người ngốc, sau khi phát hiện ra cái kẻ bí ẩn kia sử dụng những tài liệu mật của mình để tiếp tục gây án, hắn đã âm thầm yêu cầu Tuấn Nam cử người đi điều tra lại toàn bộ mọi chuyện. Khi Thy Dung còn là tài xế riêng cho hắn, hắn đã phát hiện ra được tài hacker của Thy Dung, do đó, hắn tin rằng Thy Dung sẽ không để yên chuyện này mà không lần theo dấu vết của kẻ kia khi Hoàng Tuấn Kiệt chuyển tiền cho kẻ ấy.

Trác Phi Dương không am hiểu nhiều về máy tính, cũng không biết một chút gì về hacker, thế nhưng, hắn là một kẻ có tiền, là một tỷ phú, hắn có thể thuê bất cứ ai làm việc cho mình.

Thy Dung lần mò ra được tên của người sở hữu tài khoản kia, nhưng lại bỏ sót quá nhiều chi tiết, khi phát hiện ra cậu ta có trùng tên với mình. Thy Dung đã đến tìm Trác Phi Dương trong trạng thái tinh thần kích động và hoảng loạn, để rồi xảy ra nhiều chuyện.

Trác Phi Dương hiểu mọi tội lỗi đều là do một tay hắn tạo ra, chính vì thế, hắn mới cố gắng sữa chữa lỗi lầm của mình bằng cách thuê hẳn người chủ đứng đầu hệ thống mạng BSS – dành cho người những yêu mến hacker trên toàn thế giới lấy lại tiền cho gia đình nhà họ Hoàng và gửi tặng cho Thy Dung bức mật thư có hình ảnh tươi vui của giáng sinh và chú hề hài hước kia, với thâm ý muốn Thy Dung mãi mãi vui vẻ và luôn nở một nụ cười.

Cô ta vẫn luôn cho người theo dõi Trác Phi Dương và gia đình nhà họ Hoàng, do đó, cô ta biết có kẻ bí mật đã gửi ảnh chụp lại những cảnh thân mật của Trác Phi Dương và Thy Dung, của Thy Dung và Bách Khải Văn cho Trác Phi Dương và gia đình nhà họ Hoàng. Cô ta tưởng bố mẹ Thy Dung sẽ ngăn cấm không cho phép Thy Dung tiếp tục có quan hệ qua lại với Trác Phi Dương nữa, thế nhưng, cô lại nhầm lẫn thêm một lần nữa. Những bức ảnh đó chẳng những giúp mối quan hệ giữa Thy Dung và Trác Phi Dương lộ ra ngoài ánh sáng, còn nhận được sự đồng cảm từ phía hai bên gia đình.

Cô ta hoàn toàn thất bại !

Không cam chịu số phận của mình, cô ta thuê bọn xã hội đen gọi điện hẹn gặp Hoàng Tuấn Kiệt ở trong rừng, lấp lửng nói cho hắn biết vị trí chính xác của con gái ở đâu, mục đích của cô ta là giết chết Hoàng Tuấn Kiệt ở trong rừng, sau đó mang Hoài Thương đi bán, nhưng kế hoạch độc ác của cô ta lại thất bại thêm một lần nữa.

Thất bại liên tiếp, chẳng những tiền không lấy được, tiền trong tài khoản bị một kẻ giỏi hacker bí ẩn nào đó cướp mất, con tin được giải cứu thành công, cô ta giống như một kẻ sắp chết đuối không còn với được bất cứ một cái phao nào cả, cô ta quay sang oán hận và căm thù Thy Dung, muốn giết chết Thy Dung để trả hận.

Thấy hành động một mình không thành công và có hiệu quả, cô ta tìm cách bắt tay hợp tác với Bách Khải Văn. Tin rằng một kẻ thất tình, cũng muốn chiếm được Thy Dung như Bách Khải Văn sẽ đồng ý bắt tay hợp tác với cô ta ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, thế nhưng, cô ta lại đánh giá quá thấp tính cách kiêu ngạo của Bách Khải Văn, hắn chẳng những lạnh lùng từ chối cô ta, còn đe dọa nếu lần sau cô ta còn làm phiền và quấy rầy mình nữa, hắn sẽ không để yên cho cô ta. Do đó, cô ta không còn dám tìm gặp Bách Khải Văn, chỉ thỉnh thoảng gọi điện cho hắn, kiên nhẫn nhắc lại vụ giao dịch kia, cuối cùng sau vụ Thy Dung ngủ với Trác Phi Dương và cả hai đi du lịch cùng nhau đến đảo hoang hơn 15 ngày, cộng thêm bị Ella lừa đối và phản bội thêm lần thứ hai, Bách Khải Văn đã chấp nhận và làm ăn với cô ta.

Lần này, cô ta đã thành công khi khiến Thy Dung tột cùng đau khổ và đòi chia tay với Trác Phi Dương, nếu không có chuyện Trác Phi Dương xông ra cứu Thy Dung, có lẽ cô ta còn thành công và nhận được một kết quả mỹ mãn hơn nữa. Chiếc xe tắc xi kia không phải vô tình đâm vào Thy Dung, mà đây là hoàn toàn cố ý, chính là sau vụ ám sát trượt Hoàng Tuấn Kiệt ở trong rừng, cô ta luôn cho người bám theo Thy Dung, nhằm giết hại chết Thy Dung.

Tổng tất cả các tội ác mà cô ta đã làm và gây ra, Trác Phi Dương làm sao có thể bỏ qua cho cô ta. Hắn đã nhờ cảnh sát quốc tế, phát lệnh truy nã cô ta trên toàn thế giới, dù cô ta trốn đến só sỉnh nào, sớm muộn gì rồi cũng sẽ bị bắt.

Sợ Thy Dung có thể bị cô ta hại, Trác Phi Dương đã bí mật cử người bảo vệ Thy Dung cả ngày lẫn đêm. Hắn không thể nào sống nổi nếu như hai mẹ con cô ấy xẩy ra chuyện gì, họ là tất cả lẽ sống của hắn.

o-0-o

Ngày nhập học sắp gần kề, Hoài Thương, Thu Trang, và Khánh Sơn trở nên bận rộn hẳn lên, người lớn trong nhà cũng có chung tâm trạng háo hức và bồn chồn như bọn trẻ. Điều đặc biệt là bốn đứa trẻ chơi thân và bằng tuổi nhau đều học chung một trường, nhưng khác khoa. Hoài Thương học khoa quản trị kinh doanh và thiết kế thời trang, Khánh Sơn theo khoa nghệ thuật và kinh tế, Thu Trang học mĩ thuật, muốn trở thành một họa sĩ lừng danh. Khánh Sơn vẫn trêu chọc ước mơ của Thu Trang là ảo tưởng và mơ mộng hóa, đáp lại những câu trêu đùa của hắn là những cú đấm và những cú đá của Thu Trang. Mặc dù đau, nhưng hắn không chịu chừa, vả lại, họ là bạn bè, nếu không trêu đùa nhau, cuộc sống sẽ trở nên khô cứng, không có lạc thú. Thu Trang, Khánh Sơn và Hoài Thương đều có tài năng riêng, khi nhập học vào trường mỗi người đều đạt được một xuất học bổng. Vể điểm này, người lớn trong gia đình rất tự hào về bọn trẻ.

Thy Dung đang mang thai, nên đành phải làm giấy xin bảo lưu kết quả, chờ hai năm nữa mới học tiếp. Có đôi lần, Trác Phi Dương hỏi Thy Dung có hối hận không, Thy Dung trả lời ngay mà không cần suy nghĩ đến lấy một giây là “không”, học ở đâu mà chả là học, học cốt ở cái tâm, nếu chân thành với việc học, thì học ở nhà cũng là học vậy. Chính vì thế, Thy Dung đã giao nhiệm vụ dạy mình học cho Trác Phi Dương, muốn khi có thời gian rảnh rỗi hai người sẽ cùng nhau ngồi học và cùng dạy nhau học. Trác Phi Dương rất hào hứng, nhận nhiệm vụ này, chỉ cần Thy Dung thấy vui, không tủi thân và không buồn phiền, khi phải ở lại quê nhà thực hiện nghĩa vụ làm vợ và làm mẹ, thì bảo hắn làm gì hắn cũng làm, huống gì là công việc hết sức tao nhã và trí thức này.

Buổi chiều, gia đình nhà họ Hoàng nhận được một xấp tài liệu dày. Gần hai tháng sau ngày đọc được những thông tin giải thích trên báo về quá khứ của ông Gia Huy và tiền được trả lại vào trong tài khoản, gia đình nhà họ Hoàng lại thấp thỏm lo sợ, bầu không khí căng thẳng, mọi người tập trung ánh mắt vào xấp tài liệu trên tay Hoàng Tuấn Kiệt.

Xấp tài liệu khá dày, bằng với kích cỡ mà Bách Khải Văn đã đưa cho Thy Dung.

Thy Dung đang ở bên cạnh Trác Phi Dương trong bệnh viện, nên không biết sóng gió lại bắt đầu nổi lên trong gia đình mình.

Khi Hoàng Tuấn Kiệt đọc xong xấp tài liệu, sắc mặt hắn tái xanh, môi hắn mím chặt, còn đôi mắt hắn đục ngàu.

Tất cả mọi người ngưng thần, nín thở, kinh sợ nhìn bộ dạng mất hết sức sống của hắn.

Hoàng Tuấn Kiệt ngồi chết lặng trên ghế, thật lâu hắn cũng không lên tiếng nói gì.

Nhìn biểu hiện của chồng, linh cảm có chuyện chẳng lành, Thư Phàm cầm lấy xấp tài liệu trên tay Hoàng Tuấn Kiệt, bắt đầu đọc. Đọc đến đâu, Thư Phàm tái mặt đến đấy, nước mắt tuôn ra như mưa, hay tay bóp chặt lấy một mảng xấp tài liệu, khiến những tờ giấy phẳng phiu trở nên cong keo.

_Không ! Không thể như thế được !

Thư Phàm gào lên với tất cả bi thương và đau khổ. Bị chính người thân của mình lừa dối và phản bội, có khác gì bị đâm lén sau lưng, bị đâm những nhát dao sâu hoắm vào tim.

Mọi người trong gia đình lần lượt đọc hết tất cả những thông tin được in trong xấp tài liệu. Họ không dám tin vào những gì mà mình vừa mới đọc. Họ chỉ dám tin kẻ nào đó đã ngụy biện ra xấp tài liệu này nhằm chia rẽ nội bộ trong gia đình.

Ngay lúc này, hắn muốn biết được sự thật !

Hoàng Tuấn Kiệt đứng bật dậy, hùng hổ lao ra khỏi phòng.

Thư Phàm chạy theo Hoàng Tuấn Kiệt.

Tiếp theo sau là Hoài Thương, Trần Hoàng Anh và Vũ Gia Minh cùng với Khánh Sơn. Ai trong số bọn họ cũng không tin Trác Phi Dương là một con người xấu xa và tàn nhẫn như thế.

o-0-o

Thy Dung và Trác Phi Dương đang ngồi trong khuôn viên của bệnh viện. Thy Dung ngồi trên tấm thảm, dựa đầu vào gốc cây, bên cạnh là Trác Phi Dương. Năm ngón tay mảnh khảnh của Thy Dung luồn vào năm ngón tay nam tính và to lớn của Trác Phi Dương.

_Anh Dương này, mai sau khi em sinh con ra, anh sẽ đặt tên con là gì ?

Trác Phi Dương âu yếm nhìn vào mắt Thy Dung.

_Anh nghĩ chúng ta phải nghĩ ra hai cái tên, bởi vì chúng ta vẫn chưa biết được đứa trẻ là gái hay trai.

_Vậy thì anh nghĩ đi – Thy Dung cười vui vẻ, dựa đầu vào vai Trác Phi Dương.

Trác Phi Dương siết tay Thy Dung thật chặt, hạnh phúc đong đầy trong đáy mắt.

_Thế này nhé, nếu em sinh con là con gái, anh sẽ đặt tên là Thanh Thanh, còn nếu là con trai, anh sẽ đặt tên là Tuấn Tú.

Thy Dung phì cười, đấm nhẹ vào vai Trác Phi Dương.

_Có ai anh đặt tên cho con, lại đặt tên một cách cẩu thả như anh không ?

Nụ cười trên môi Thy Dung và Trác Phi Dương tắt khi thấy mọi người hầu như tập trung hết cả ở đây.

Thy Dung chuyển rời tầm mắt từ khuôn mặt giận dữ của bố, xuống bàn tay đang cầm xấp tài liệu. Xấp tài liệu kia Thy Dung thấy vô cùng quen thuộc, không cần ai phải lên tiếng nói gì cả, Thy Dung cũng đã đoán được phần nào.

Trác Phi Dương bình thản lên tiếng.

_Cậu cũng nhận được xấp tài liệu kia à, chắc nội dung trong đó, cậu cũng đã đọc hết rồi ?

_ Trác Phi Dương ! Vậy là cậu thừa nhận, chính cậu là kẻ đã gây ta tất cả mọi chuyện ?

Hoàng Tuấn Kiệt gầm lên, hùng hổ tiến đến gần Trác Phi Dương, túm cổ áo hắn lôi đứng dậy.

Thy Dung sợ hãi, khóc lóc cầu xin Hoàng Tuấn Kiệt.

_Bố ! Con xin bố, hãy dừng tay lại đi, đừng đánh anh ấy, mọi việc không phải như bố nghĩ đâu.

_ Thy Dung ! Con đứng tránh sang một bên – Hoàng Tuấn Kiệt quát – Bố phải cho kẻ xấu xa này một trận. Bố đã tin tưởng cậu ta như vậy, đã đồng ý gả cho con cậu ta. Thế mà cậu ta nhẫn tâm đẩy gia đình chúng ta vào hoàn cảnh như hiện nay.

Hoàng Tuấn Kiệt dơ cao nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, chuẩn bị đấm thẳng vào mặt Trác Phi Dương.

Trác Phi Dương bình thản đón nhận ánh mắt giận dữ và căm hận của Hoàng Tuấn Kiệt. Hắn không lên tiếng giải thích, cũng không mở miệng cầu xin.

Thy Dung ôm lấy cánh tay Hoàng Tuấn Kiệt, cố gắng lôi hắn ra.

Thư Phàm không thể nhẫn tâm nhìn hai người đàn ông mà mình yêu quý đấm đá lẫn nhau, liền xông phía trước, phụ giúp Thy Dung gỡ bỏ tay Hoàng Tuấn Kiệt ra khỏi cổ áo của Trác Phi Dương.

_Thư Phàm ! Ngay cả em cũng bênh vực cậu ta sao ? – Hoàng Tuấn Kiệt giận dữ – Em có biết cậu ta đã làm gì gia đình chúng ta không ? Cậu ta chẳng những cho đăng những bài báo bôi nhọ bố anh, cho người bắt cóc Hoài Thương, gửi thư tống tiền, còn thuê sát thủ giết chết anh ở trong rừng nữa – Càng nói Hoàng Tuấn Kiệt càng tức, càng căm hận Trác Phi Dương thấu xương – Hôm nay anh phải dạy cho kẻ mặt người dạ thú này một trận, muốn giết chết cậu ta.

_Bố ! Nếu bố đánh anh ấy thì hãy đánh con đi – Thy Dung khóc nức nở – Mọi chuyện không phải như bố nghĩ đâu. Đúng, người gửi những bài báo có liên quan đến ông nội là anh ấy, nhưng còn những chuyện khác là do cô thư kí Diễm My của anh ấy làm, cô ta là Hoàng Diễm My – là cháu họ xa của ông Hoàng.

Hoàng Tuấn Kiệt và tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn Thy Dung, bàn tay Hoàng Tuấn Kiệt dần dần nới lỏng, rồi buông hẳn ra.

_Con nói gì ? – Hoàng Tuấn Kiệt hỏi dồn – Diễm Hoàng My là cháu họ xa của ông Hoàng, cô ta chính là người đã bắt cóc Hoài Thương, gửi thư tống tiền và thuê sát thủ suýt giết chết bố và Hoàng Anh ở trong rừng ?

Thy Dung dùng mu bàn tay quẹt lên trên má, thương xót nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Trác Phi Dương.

_Đúng thế. Cô ta mới là kẻ chủ mưu đứng sau tất cả, anh Phi Dương chỉ là nạn nhân của cô ta thôi.

Hoàng Tuấn Kiệt siết chặt nắm đấm, gằn giọng.

_Con đừng bênh vực cậu ta. Tại sao cậu ta lại vô duyên vô cơ bôi nhọ thanh danh của ông nội con trên mặt báo ? Cậu ta muốn trả thù bố, vì bố đã cướp mẹ con đúng không ?

Câu chất vấn của Hoàng Tuấn Kiệt ăn ngay một quả đấm nặng tựa ngàn cân của Trác Phi Dương.

_ Hoàng Tuấn Kiệt ! Cậu hãy ăn nói cho cẩn thận. Nếu tôi muốn tranh cướp Thư Phàm, tôi đã làm từ 18 năm trước rồi. Đâu phải chờ đến tận ngày hôm nay.

Hoàng Tuấn Kiệt điên tiết, bừng bừng nổi giận, kiên quyết dơ cao quả đấm, muốn đấm vỡ mặt Trác Phi Dương.

Thy Dung liền đứng chắn trước mặt Trác Phi Dương.

_Bố ! Con xin bố đừng nổi nóng, hãy nghe con giải thích và nói lại toàn bộ sự thật !

Thư Phàm là người bĩnh hơn hết cả, liền nắm lấy tay con gái, nghi hoặc hỏi.

_ Thy Dung, con đã biết được sự thật ngay từ đầu rồi đúng không ?

Thy Dung khổ sở đáp.

_Vâng, con đã biết được sự thật đúng vào cái ngày anh ấy bị tai nạn giao thông – Thy Dung đau đớn rơi nước mắt – Mọi người biết gì không, cái kẻ thuê người muốn giết chết con và anh Phi Dương chính là cô ả tên Diễm My kia đấy.

Mọi người bàng hoàng kinh sợ, họ vẫn luôn cho rằng Trác Phi Dương và Thy Dung chỉ đơn giản là bị tai nạn giao thông thôi, không ngờ……

Thư Phàm run rẩy nắm thật chặt lấy tay con gái, nước mặt nhạt nhòa trên khuôn mặt.

_Con nói hết sự thật cho mọi người biết đi. Mẹ không muốn con và anh Phi Dương giấu giếm bất cứ điều gì nữa. Chúng ta là người thân trong một gia đình, cần phải tin tưởng, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau.

_ Thy Dung ! Đừng nói – Trác Phi Dương vội kêu lên – Em đã hứa chúng ta để cho chuyện đó vào quên lãng rồi kia mà.

_ Trác Phi Dương ! Câm miệng – Hoàng Tuấn Kiệt gầm lên – Cậu định giấu chúng tôi đến bao giờ nữa. Cậu đừng tưởng tôi sẽ bỏ qua cho cậu việc này, tôi xẻ tính xổ với cậu.

Thy Dung khụy gối quỳ xuống, trân trọng cầm lầy tay Trác Phi Dương, dịu dàng nói trong nước mắt.

_Anh Phi Dương ! Thứ gì đến cuối cùng cũng sẽ đến, sự thật thì vẫn mãi là sự thật, chúng ta có chạy đi đâu cũng không thoát được. Vả lại, em không muốn người thân trong gia đình sống trong nghi ngờ và nghi kị lẫn nhau – Thy Dung rơi nước mắt – Phi Dương ! Anh muốn tất cả mọi người thân trong gia đình quay lưng lại chống đối và ngăn cản chúng ta sao ? Muốn em và anh không thể đến được với nhau sao ?

Những lời nói chứa chan chân tình và chất chứa yêu thương của Thy Dung khiến Trác Phi Dương chấn động, hắn thấy mình thật ngu ngốc và dại dột chỉ vì những thứ tăm tối của quá khứ gây ảnh hưởng đến hạnh phúc của hiện tại.

Những lời nói và hình ảnh hai dịu dàng nhìn vào mắt nhau của hai người cũng khiến tất cả mọi ngươi có mặt ở đây cảm động, đôi mắt đỏ hoe.

Mọi người ngồi quây quầy bên nhau, trên tấm thảm, Thy Dung đều giọng kẻ cho tất cả mọi người thân trong nhà nghe toàn bộ câu chuyện.

Người có phản ứng dữ dội nhất sau khi biết được nguyên nhân vì sao Trác Phi Dương lại tung tin của bố mình lên báo là Hoàng Tuấn Kiệt. Vì ông Gia Huy, hắn đã mồ côi mẹ khi tuổi đời còn trẻ, trước khi được trại trẻ mồ côi đón về nuôi, hắn đã sống cầu bơ cầu bất ngoài đường, trải qua trăm cay nghìn đắng mới ngoi lên nổi từ dưới đáy của xã hội. Thư Phàm là người phụ nữ, hắn yêu hơn cả tính mạng của mình, có thể làm tất cả mọi thứ vì cô ấy. Được gặp và yêu cô ấy là may mắn và hạnh phúc của cuộc đời hắn, nhưng đáng sợ thay, bố hắn lại tàn nhẫn suýt cướp mất cô ấy khỏi hắn.

Hắn có thể tha thứ cho bố hắn sao ? Không ! Hắn không thể ! Năm lần bảy lượt hắn tha thứ cho ông ấy, cố bỏ qua cho ông ấy, thế nhưng, ông ấy vẫn muốn lấy đi mọi thứ tốt đẹp nhất của hắn.

Hoàng Tuấn Kiệt điên cuồng đứng lên, lao đi với tốc độ tên bắn.

Thy Dung khóc nức nở, định chạy theo bố. Trác Phi Dương dã giữ chặt lại, không cho Thy Dung đi, vì sợ Thy Dung sẽ bị ngã, nguy hiểm đến tính mạng của cả hai mẹ con.

Vũ Gia Minh nói nhanh.

_Mọi người yên tâm ở đây đi, để tôi chạy theo cậu ấy.

Vũ Gia Minh nói xong, lập tức chạy đi ngay.

Thư Phàm cay đắng, vừa cười khóc cũng đuổi theo Vũ Gia Minh và Hoàng Tuấn Kiệt.

Hoài Thương khóc nức nở trong vòng tay của Trần Hoàng Anh, đấm liên tiếp vào ngực hắn, vừa đấm vừa hét.

_Vì sao lại như thế ? Vì sao lại như thế ? Em không tin ! Không tin !

Trần Hoàng Anh thở dài, chỉ còn biết đứng im một chỗ cho cô ấy phát tiết những u uất và đau khổ trong lòng.

Trác Phi Dương ôm Thy Dung vào lòng, hai tay vòng qua eo Thy Dung, để cho Thy Dung khóc ngất trên vai hắn, nước mắt của cô ấy làm nhói buốt trái tim hắn.

Trác Phi Dương đang hối hận, vô cùng hối hận. Nếu hắn không lật lại vụ án năm xưa, tất cả mọi người ai cũng sống trong hạnh phúc và vui sướng, không ai phải khóc và rơi vệ vì khổ đau cả.

Tất cả là tại hắn ! Tại hắn tất cả !

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play