Thu Hương bị bắt, trải qua hai ngày thẩm vấn của cảnh sát, mặc
dù ban đầu cô ta ngoan cố không chịu khai ra kẻ chủ mưu đứng
đằng sau lưng giật giây là ai, nhưng bằng nghiệp vụ của mình và bằng thủ đoạn của Bách Khải Văn, cô đã phải khai hết ra những kẻ đó.
Không nằm ngoài dự đoán của Bách Khải Văn, hai kẻ mà hắn mới
đắc tội gần đây là ông Suki và Ella. Hắn thấy không lạ một
chút nào khi nghe chính miệng Thu Hương nói, cô ta được ông Suki
trả tiền cho cô ta để quyến rũ hắn, sau đó tìm cách bỏ thuốc
mê vào ly rượu của hắn, rồi tiếp theo sau đó cho người bắt
cóc, đem nhốt hắn tại một căn nhà gỗ thuộc một vùng ngoại ô.
Cô ta sở dĩ nghe theo lệnh của ông Suki vì cô ta là em gái họ
của Ella, đồng thời là người tình hiện giờ của ông Suki.
Thật không ngờ hai chị em gái nhà họ Đỗ đều là kẻ nằm trong
chăn của ông Suki, đều bị ông ta sử dụng như hai con rối.
Ella và ông Suki bị bắt ngay sau đó. Bách Khải Văn là một kẻ
kiêu ngạo, có thù tất báo, có oán tất tả, việc ba người bọn
họ dám lập mưu tính kế đưa hắn vào bẫy, đánh trọng thương hắn khiến hắn phải nằm trong bệnh viện, sỉ nhục đến lòng tự
trọng của hắn, Bách Khải Văn thề sẽ cho ba kẻ đó tù mọt gông. Hắn bắt đầu cho người thu thập hết tất cả những chứng cứ
làm ăn phi pháp của ông Suki, làm rõ mối quan hệ bất chính của ba người. Khi nắm trong tay những chứng cứ xác thực, Bách Khải Văn liền giao những bằng chứng ấy cho cảnh sát, thuê luật sư
giỏi kiện ba kẻ đó ra tòa, chưa hết, hắn còn tung hết cả
những việc làm xấu xa và bỉ ổi của ông Suki lên mặt báo, chỉ
trong vòng ba ngày, thông tin của ông ta tràn ngập trên các trang
báo.
Bách Khải Văn muốn ông Suki rơi vào đường cùng, không còn cơ hội mà ngóc đầu lên nổi nữa. Vợ con của ông ta sau khi biết được
sự thật đã xa lánh và nguyền rủa ông ta.
Còn Thủy Ngân, con bé không phải là con đẻ của hắn, cũng không
phải con con đẻ của ông Suki. Đứa bé là con nuôi của Ella. Cô ta đã bị xẩy thai đúng vào cái ngày mà cô ta đến tìm gặp Bách
Khải Văn, nguyên nhân xẩy thai một phần do cô ta xô xát với cô
gái đã theo Bách Khải Văn về nhà từ quán bar, một phần là do
cô ta bị trượt chân ngã xuống cầu thang do bất cẩn. Sau vụ việc đó, cô ta đã bị rối loạn tâm lý, chính vì thế, bác sĩ mới
khuyên cô ta nên nhận một đứa con nuôi và cô ta đã nhận một đứa
trẻ sơ sinh bị bỏ rơi trong bệnh viện làm con.
Hành động này của cô ta chứng tỏ cô ta cũng không phải là một
người ác đức, là một người yêu trẻ, thương con. Thế nhưng, cách sống của cô ta quá sai lầm, đã tạo nên nhiều vết nhơ trong tâm
hồn của con bé Thủy Ngân.
Ella bị khởi tố, và có thể đối diện với nguy cơ phải đi tù
mất mấy năm, do đó, quyền nuôi con của cô ta gần như bị tước
bỏ, hơn nữa, hàng xóm xung quanh khai rằng họ thường xuyên nghe
thấy tiếng la mắng và đánh đập của Ella đối với con bé Thủy
Ngân. Một người mẹ nuôi có vấn đề về tâm lý như cô ta không thể nuôi dạy tốt một cô bé bị mắc bệnh tim bẩm sinh như Thủy Ngân
được.
Bách Khải Văn mặc dù căm ghét Ella, thế nhưng, lại rất yêu quý
Thủy Ngân. Hắn đã chi trả rất nhiều tiền mời những bác sĩ
giỏi nhất, chữa bệnh tim cho con bé, hy vọng con bé mau chóng
khỏe lại.
Thu Trang vẫn đang bị ốm chưa khỏi, lại dầm mình gần bốn tiếng đồng hồ trong bùn và sương đêm, vì thế, sau khi mượn phòng tắm của Thu Hương để tắm rửa, mượn tạm bộ quần áo của cô ta để
mặc, trên đường trở về nhà, Thu Trang có cảm giác ngây ngấy
sốt, hắt xì hơi và sổ mũi liên tục, còn nhiệt độ trong cơ thể thì càng lúc càng tăng cao.
Bách Khải Văn trông xanh xao, mái tóc hơi rối, khuôn mặt bị thâm
tím nhiều chỗ, còn một bên tay của hắn bị bó bột, có thể
hắn đã bị gãy xương khi bị một trong hai tên võ sĩ kia đánh,
mặc dù vậy, nụ cười mang theo hàm ý trêu đùa của hắn thì
không có lúc nào tắt. Hắn muốn chọc tức cho Thu Trang nổi điên
lên thì thôi. Không biết hắn có mắc bệnh thích ngược đãi người khác hay không, thế nhưng, khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt long lanh
rực sáng của Thu Trang khi tức giận trông rất có sắc khí và
đáng yêu.
Thy Dung che miệng, cười tủm tỉm. Hai người bọn họ tranh cãi
nhau thế này, chứng tỏ cuộc sống của Bách Khải Văn không còn u tối và buồn chán nữa.
Hoài Thương tròn xoe mắt nhìn hai người, khẽ e hèm lên một tiếng.
_Có quý khách đến thăm ! Hai người không thể ngừng đầu khẩu và tỏ ra hiếu khách được một chút à ?
Lúc này, Bách Khải Văn và Thu Trang mới phát hiện ra trong phòng còn có thêm ba người nữa.
Thy Dung nhẹ nhàng lên tiếng.
_Chào anh ! Chào Thu Trang ! Hai người đã đỡ hơn chút nào chưa ?
Thu Trang kêu to lên một tiếng, nhảy từ trên giường xuống đất,
hai tay ôm chặt lấy Thy Dung, thậm chí hai chân còn co lên, tư thể chẳng khác gì một con khỉ đang ôm lấy một thân cây.
_ Thy Dung ! Mau đưa mình ra khỏi đây, mình muốn về nhà !
Hành động đột ngột, không báo trước của Thu Trang khiến ba
người còn lại đều đổ dồn ánh mắt lên người Thu Trang và Thy
Dung.
Bách Khải Văn hơi hoảng hốt, vội nói.
_ Thu Trang ! Cô có biết cô đang làm gì không ? Thy Dung đang mang
thai, cô đu cả thân thể nặng trịch của mình lên người cô ấy như
thế, nhỡ đâu nguy hại đến đứa bé thì sao.
Lời nói của Bách Khải Văn, khiến Hoài Thương và Trần Hoàng Anh chuyển rời tầm mắt sang nhìn hắn.
Thy Dung cùng với Trần Hoàng Anh và Hoài Thương không nhịn được
cười, cùng tham gia trận chiến với họ. Một lát sau, khi bác sĩ và y tá đến khám bệnh và tiêm thuốc cho cả hai, cả căn phòng
đã trở thành một bãi chiến trường, còn năm người trẻ tuổi
cười rũ rượi như những kẻ điên.
o-0-o
Sau gần ba tháng điều trị cuối cùng ông Gia Huy cũng đã khỏe
trở lại. Vì không muốn ông Gia Huy tiếp tục phải chịu đựng
những cú sốc về mặt tinh thần, con cháu trong gia đình đã bí
mật đưa ông ra nước ngoài điều trị. Ông Gia Huy bị hôn mê suốt
gần nửa tháng mới tỉnh lại, khi lấy lại được ý thức, ông
muốn trở về nước ngay vì lo cho Hoài Thương. Thế nhưng, nhận
được tin Hoài Thương đã được cứu ra, và được con cháu trong nhà gọi điện thoại trấn an, ông Gia Huy yên tâm tiếp tục ở bên ấy
chữa bệnh. Đến khi thấy không còn vấn đề gì đáng lo ngại nữa, ông Gia Huy được đưa trở về nước.
Thy Dung và Trác Phi Dương đã thỏa thuận sẽ không nói sự thật
này cho người thân trong nhà họ Hoàng biết, đặc biệt là Thư
Phàm, cũng sẽ không tiếp tục truy cứu nữa, họ sợ ông Gia Huy
sẽ không chịu đựng được, sẽ đột quỵ mà chết. Vả lại, ông
cũng sắp gần đất xa trời rồi, còn sống được bao lâu nữa đâu.
Nếu có thể tha thứ được thì hãy tha thứ đi, đôi khi, tòa án
lương tâm còn mạnh hơn tòa án dân sự nhiều. Hơn nữa, bao nhiêu
năm qua, ông Gia Huy cũng không tiếp tục phạm phải sai lầm nữa,
ông đã sống rất tốt, rất yêu thương và quý trọng con cháu trong nhà.
Ông Gia Huy trở về nhà, gia đình nhà họ Hoàng tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để ăn mừng. Trác Phi Dương, Bách Khải Văn, Thu
Trang và Trần Hoàng Anh cũng được mời, họ là những nhân vật
không thể thiếu.
Mọi người trong nhà họ Hoàng, ai cũng đã chấp nhận để Thy Dung lấy Trác Phi Dương, mà dù có muốn ngăn cản không cho phép họ
đến với nhau cũng không được. Thy Dung hiện giờ đang mang thai
đứa con của Trác Phi Dương, vì cứu Thy Dung, Trác Phi Dương trở
thành một người tàn phế. Ơn nghĩa và ân tình ấy phải trả đến bao giờ mới hết ?
Còn Bách Khải Văn, ban đầu người nhà họ Hoàng không mấy ai ưa
hắn, thế nhưng, sau những gì hắn đã làm cho Trác Phi Dương và
Thy Dung, cái nhìn của họ về Bách Khải Văn đã thay đổi, họ
không còn ghét hắn như trước nữa, mà đã mở rộng cánh cửa
chào đón hắn vào nhà.
Trần Hoàng Anh thì không còn gì để nói, hắn là chồng tương lai của Hoài Thương, là chàng trai được tất cả người thân trong
nhà họ Hoàng yêu quý.
Đã mang thai được gần đến tháng thứ ba, bụng Thy Dung đã hơi
nhô cao, áo váy trong nhà đều đã được thay bằng những size có
kích cỡ rộng hơn. Có mẹ là bác sĩ vì thế Thy Dung vượt qua
gia đoạn thai nghén cũng không quá khó khăn và vất vả. Bây giờ, Thy Dung đã thấy ăn ngon miệng trở lại, cơ thể trở nên tròn
trịa hơn trước.
Hơn bảy giờ tối, trong phòng riêng của Thy Dung, ba người con gái ngồi trên giường, cùng nhau nói chuyện phiếm, chủ đề xoay quay
ba người đàn ông.
Hoài Thương là người khơi mào trước.
_ Thu Trang ! Cậu nói thật đi ! Cậu thích anh Bách Khải Văn đúng không ?
Mặt Thu Trang hơi đỏ, trái tim đập nhanh hơn mức độ bình thường, nhưng ngoài miệng vẫn nói cứng.
_Vớ vẩn ! Ai thèm thích một người như hắn ! Mình không đấm vỡ mặt hắn là may mắn cho hắn lắm rồi.
_Ồ, thật sao ? Nếu cậu mà không thích anh Khải Văn, thì để
mình giới thiệu người con gái khác cho anh ấy vậy. Thấy anh ấy cứ cô đơn một mình mãi, mình thấy tội nghiệp.
Thu Trang bỗng thấy có một cảm giác bực bội và tức giận khi
tưởng tượng ra hình ảnh Bách Khải Văn đang thân mật, tay trong
tay với một cô gái khác, mà không phải là mình.
Nhìn sắc mặt không được vui của Thu Trang, hai chị em Thy Dung nháy mắt nhìn nhau.
_ Thu Trang ! Cậu thấy một người như anh Văn thì thích hợp với
một cô gái như thế nào, để mình giới thiệu ? – Hoài Thương
tiếp tục trêu chọc Thu Trang.
Thu Trang giận dỗi, đùng đùng đứng dậy, đi ra khỏi phòng.
Thy Dung và Hoài Thương bịt chặt miệng, cố ngăn tiếng cười đang trực trào trong cổ họng.
Thu Trang đâm sầm vào Bách Khải Văn trên lầu hai.
Những câu nói của Hoài Thương vẫn còn văng vẳng bên tai, Thu
Trang tặng cho Bách Khải Văn một cái nhìn thiếu thiện cảm,
tràn đầy tức tối và phẫn nộ, sau đó quay ngoắt mặt, làm lơ,
bỏ đi thẳng.
Bách Khải Văn sửng sốt nhìn Thu Trang, bối rối gãi đầu, không
hiểu mình đã đắc tội gì với Thu Trang. Hắn nhớ từ tối đến
giờ, đây là lần đầu tiên hắn gặp Thu Trang, như thế lẽ ra hắn
và Thu Trang không có gì để giận nhau mới phải.
Có nghi vấn mà không làm rõ không phải là phong cách làm người của hắn, vì thế, hắn đi theo sau Thu Trang với hàng chục dấu
hỏi chấm ở trong đầu.
Thy Dung và Hoài Thương vẫn ngồi trong phòng riêng.
_Chị hai ! Tại sao Khánh Sơn không đưa Tường Vy về đây giới thiệu và ra mắt với người thân trong nhà ? – Hoài Thương hiếu kì hỏi Thy Dung.
_Cậu ta không dám đưa Tường Vy về đây giới thiệu với người thân
trong nhà cũng không có gì là lạ, bởi vì, cậu ta đã lừa dối
về thân phận của mình với Tường Vy ngay từ đầu. Hôm qua, cậu ta đã rầu rĩ kể cho chị nghe tất cả, cậu ta bảo Tường Vy là
cậu ta là con của một gia đình bình thường, có người thân chữa trị trong bệnh viện, cũng không am hiểu nhiều về đàn piano. Em
nói thử xem, cậu ta lừa dối Tường Vy nhiều như thế, liệu có
dám dẫn cô bé về giới thiệu với chúng ta không ?
_Cho cậu ta chừa cái tính khua môi múa mép, dùng miệng lưỡi
của mình để lừa dối người khác đi. Em cầu mong cho Tường Vy
giận cậu ta thật lâu, cho cậu ta nếm mùi khổ sở.
Thy Dung lắc đầu, phê phán Hoài Thương.
_Em nói thế là không được. Mặc dù tính cách của Khánh Sơn, đôi khi khiến chúng ta bực mình và muốn đánh cậu ta một trận
thật, thế nhưng, cậu ta không phải là một người xấu, luôn hết
lòng vì người thân trong nhà, em không biết trong quãng thời gian em bị bắt cóc, cậu ta đã lo lắng nhiều như thế nào đâu.
Hoài Thương le lưỡi.
_Em chẳng tin.
Thy Dung cau mày.
_ Hoài Thương !
Tiếng gõ cửa phòng vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai chị em.
_ Thy Dung ! Hoài Thương ! Bữa tiệc đã bắt đầu rồi, hai con xuống đi !
_Vâng ! Thưa mẹ !
Hai chị em cùng đồng thanh lên tiếng, nắm tay nhau rời khỏi phòng.
Trong phòng khách tập trung tất cả mọi người, có cả Tố Nga –
bạn thân của Dì Tú Linh, vợ của Tuấn Hùng và hai đứa con gái
của họ, có vợ chồng chú Hoàng Tử Kì cùng cô con gái lớn hơn
20 tuổi và cậu con trai hơn 10 tuổi, có ông bà ngoại mới bay từ Việt nam sang….. Thy Dung choáng váng nhìn tất cả mọi người,
không được tự nhiên và xấu hổ khi bỗng dưng thấy mình trở
thành nhân vật trung tâm.