Sau rất nhiều đêm đắn đo, nhỏ quyết định sẽ theo đuổi con đường nghệ thuật, thực hiện ước mơ được truyền lời ca tiếng hát của mình đến thật nhiều người. Cha mẹ nhỏ lúc đầu cũng ngăn cản, nhưng cuối cùng vẫn không lay chuyển được nhỏ. Còn chị gái nhỏ chẳng nói gì, không phản đối cũng chẳng ngăn cản. Từ khi biết chị gái đã đâm sau lưng mình một nhát sâu như vậy, sự yêu thương và kính trọng của nhỏ với chị cũng dần tan biến. Chị gái thì hoàn toàn lơ nhỏ, đôi khi lại ném ánh mắt thù hằn về phía nhỏ. Không gian hạnh phúc, hòa hợp giữa cả hai giờ chỉ còn lại một bầu không khí nặng nề, xa cách. Vì vậy, nhỏ cố tình chọn một trường thật xa nhà rồi ở trọ gần đó, tuy có khổ hơn nhưng ít nhất lánh mặt được chị gái. Đã biết nấu ăn nên từng bữa cơm đều do nhỏ nấu, ngoài việc học thì nhỏ còn đi hát ở những quán cà phê gần đó, luyện tập sự tự tin của chính mình.

Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ cứ ổn thỏa như vậy, ai ngờ một năm sau, cả gia đình nhỏ gặp rắc rối. Công ty bỗng phá sản khiến cha nhỏ phải chật vật khi tìm việc làm, mẹ nhỏ thì ở nhà đan lát kiếm thêm tiền. Chị nhỏ thì bỗng nhiên bỏ nhà đi biệt tăm biệt tích, không ai tìm thấy. Nhỏ đau lòng lắm, muốn phụ giúp cha mẹ nhưng cũng bất lực. Do tiền học đã trả hết, nhỏ không lo phải bỏ dở việc học. Có thời gian rảnh, nhỏ lại đi làm phục vụ tại một nhà hàng, kiếm tiền tự chi trả cho sinh hoạt hằng ngày, đồng thời cũng học thêm mấy mánh khóe chế biến thức ăn từ các chú đầu bếp nữa. Cứ vậy, ba năm đại học của nhỏ trôi qua nhẹ nhàng. Việc học và việc làm thêm khiến nhỏ bận tối mắt, ít có thời gian rảnh nên cũng không có mấy người có thể gọi là bạn. Tuy vậy, nhỏ cũng không buồn. Nỗi cô đơn của nhỏ được dọn dẹp sạch sẽ bởi những lời hát, bài nhạc nhỏ tự sáng tác – chứa đựng tất cả những cay, đắng, mặn, ngọt mà nhỏ từng nếm trải.

Ba năm sau

Ba năm, đủ để thay đổi rất nhiều thứ. Cha nhỏ cũng đã kiếm được việc làm trong một công ty lớn với lương cao, cuộc sống cũng trở nên dư dả hơn rất nhiều. Còn nhỏ, năm nay cũng đã tốt nghiệp rồi. Cầm trong tay tấm bằng đại học, cuộc đời nhỏ giờ đã lật sang trang mới. Về nhà thăm cha mẹ được một tuần, nhỏ lại về căn nhà trọ nhỏ bé của mình, quyết định sống tự lập, tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình.

Rồi một cơ hội đến với nhỏ: nhỏ được mời tham gia một cuộc thi tài năng để giành cơ hội được thu âm một bài hát của chính mình. Nhỏ mừng lắm, ngày đêm luyện tập để chuẩn bị cho cuộc thi. Đêm trước khi cuộc thi diễn ra, nhỏ dọn dẹp đồ vào một vali nhỏ để chuyển ra một khách sạn mà tất cả các thí sinh sẽ ở trong thời gian diễn ra cuộc thi. Trong lúc dọn, nhỏ chợt thấy một vật gì đó đang nằm lặng lẽ dưới gầm giường. Tò mò, nhỏ lấy một cái cây dài rồi khều khều vật đó ra. Nhỏ ngạc nhiên lắm, đó là cái MP3 ngày xưa mà nhỏ tưởng đã mất từ lâu rồi. Cầm nó trên tay, những dòng ký ức của ba năm trước dội về như thủy triều, đem nhỏ trở về với ngôi trường cấp ba hồi ấy. Bóng dáng hắn lại hiện lên, giọng hát hắn lại vọng về như một làn gió mơn man, thổi bùng lên tình cảm của nhỏ, cái tình cảm mà nhỏ nghĩ mình đã lãng quên từ lâu. Không nghĩ ngợi gì nhiều, nhỏ nhét luôn cái MP3 vào túi, kiên quyết sẽ không làm mất nó một lần nữa đâu.

Ngồi trên xe buýt đến khách sạn, nhỏ hồi hộp lắm. Ước mơ đó đã theo nhỏ từ hồi nhỏ học cấp hai đến bây giờ sắp trở thành hiện thực rồi. Đeo tai nghe, nhỏ đắm chìm trong giọng hát mê hồn của hắn. Hơn hai mươi bài hắn hát qua ba năm học cấp ba nhỏ đều ghi âm hết, đem về chỉnh cho rõ tiếng rồi lưu vào MP3, giờ đây trở thành động lực tốt nhất của nhỏ. ‘Không sao đâu’, nhỏ tự an ủi chính mình, ‘mày làm được mà Vân Anh’.

Khi tất cả các thí sinh được đọc tên, nhỏ ngẩn người khi nghe thấy tên chị gái. Nhìn qua, chị gái nhỏ trông khác đi nhiều lắm. Mái tóc đen giờ đã bị nhuộm thành một màu vàng chóe, khuôn mặt mộc ngày nào giờ đã được trét phấn, đánh son nhều tới mức nhỏ gần như không nhận ra. Nhiều cảm xúc hỗn độn ập về, tại sao chị lại ở đây? Nhỏ rất muốn hỏi chị, tại sao lại phản bội nhỏ, tại sao lại bỏ đi khi cha mẹ đang gặp khó khăn? Không nghĩ nhiều, nhỏ tới thẳng chỗ chị, nhỏ muốn nói rõ chuyện này. Chị gái thấy nhỏ, ánh mắt trở nên lạnh băng, quay người đi, coi như cả hai là người xa lạ. Nhỏ hụt hẫng, chưa bao giờ nghĩ chị gái có thể đối xử vô tình như thế này.

Phần thi của chị nhỏ bắt đầu, hoàn toàn làm mọi người ngất ngây với chất giọng mạnh mẽ, lôi cuốn của chị. Nhỏ ngạc nhiên lắm, chưa bao giờ biết chị gái có giọng hát hay như vậy, tay bất giác run lên. Nhưng dù sao, nhỏ cũng quyết tâm sẽ giành chiến thắng, dù phải đối đầu với chị đi chăng nữa. Bước lên sân khấu, nhỏ gạt bỏ đi mọi âu lo, suy nghĩ. Nhỏ cất tiếng hát, khúc nhạc ballad buồn vang vọng khắp khán đài. Giọng nhỏ rất ngọt ngào, thánh thót, thật dễ dàng làm mê đắm lòng người nghe. Quả thật, cả khán đài đều chìm trong giọng hát của nhỏ. Còn nhỏ chỉ biết hát hết mình, trút hết những tâm tư tình cảm của mình vào trong bài hát đã cho nhỏ biết hắn ngày ấy, gắn kết tình cảm của nhỏ bằng từng nốt nhạc diệu kì. Và khi phần thi kết thúc, cả khán đài bùng lên tiếng vỗ tay dữ dội. Ngay cả giám khảo, các thí sinh khác cũng đang vỗ tay cho nhỏ. Bài hát của nhỏ, giọng ca của nhỏ cũng đã chạm đến trái tim của thật nhiều người như nhỏ mong muốn rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play