Và kết quả chắc mọi người ai cũng có thể đoán ra, nhỏ giành giải nhất cuộc thi. Bài hát thu âm do nhỏ tự sáng tác ngay lập tức thu hút được rất nhiều người nghe, ngay lập tức có bao nhiêu phòng thu muốn kí hợp đồng với nhỏ. Từ đó, con đường nghệ thuật của nhỏ cũng bắt đầu.

Với giọng hát và tài năng chơi được bốn loại nhạc cụ khác nhau, tên tuổi nhỏ bắt đầu nổi như cồn. Số lượng fan của nhỏ tăng nhanh đến mức chóng mặt, rồi thì gấu bông, hoa hồng, thư tình cứ vậy mà ùa vào trong nhà trọ của nhỏ khiến không gian vốn nhỏ lại càng chật hẹp hơn. Nhưng được nổi tiếng như vậy, nhỏ cũng phải đối mặt với không ít áp lực. Các ca sĩ lâu năm thì luôn tỏ ra ghen ghét, dèm pha nói xấu sau lưng nhỏ, số lượng công việc cũng chất đống, lại còn phải sáng tác nhạc cho chính mình… nhiều việc như vậy đổ dồn lên đầu khiến nhỏ có chút chịu không nổi. Vậy mà nhỏ vẫn tự mình thu xếp mọi chuyện ổn thỏa. Những bức thư (“tình” hay không “tình”) nhỏ đều giữ lại, cuối tuần kiên nhẫn ngồi đọc từng lá, viết thư đáp trả lại một vài lá, quà tặng của các fan đôi khi nhỏ sẽ giữ lại một vài món nào đó, còn lại thì luôn được nhỏ chia sẻ với những người hàng xóm của mình. Về việc bị ghét bỏ, nhỏ luôn biết điều, cư xử đúng mực với đàn chị trong nghề, khiến cho họ dù ghét cũng chẳng tìm được lý do gì để hạch sách nhỏ cả. Dù cho nhỏ đã nổi tiếng nhưng vẫn đối với mọi người xung quanh mình tôn trọng, biết nhường trên nhường dưới. Chính nhờ vậy mà những người làm chung với nhỏ ai cũng yêu mến nhỏ vì tính tình mộc mạc, chân thật đó. Vào cuối tuần, thay vì đi shopping hay tiệc tùng, nhỏ lại ra một quán cà phê nhỏ ngồi nhâm nhi một tách latte nóng, vừa đọc thư vừa tìm cảm hứng viết bài hát mới. Lâu lâu có thời gian rảnh, nhỏ lại về thăm gia đình mình, trả lại sự ấm áp cho căn nhà như trước khi chị nhỏ bỏ đi. Bây giờ, cuộc sống của nhỏ thật bình yên, hạnh phúc. Dẫu vậy, trong tim có chút gì đó mất mát khi nhỏ tình cờ nhìn thấy tên một ai đó trên tivi, trên một tờ báo kinh doanh. Dù rất muốn biết hắn giờ đã ra sao, đang làm gì, lập gia đình chưa, nhưng nhỏ hoàn toàn không có chút dũng khí nào để tìm hiểu. Không phải hắn đã bước chân ra khỏi cuộc đời nhỏ từ lâu rồi sao?

Một năm sau

Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi, cho tới một ngày, mọi công sức của nhỏ đều tan biến như bọt bong bóng xà phòng. Tự dưng, scandal của nhỏ không biết từ đâu ra, đầy rẫy trên mạng, nào là dùng thuốc, sử dụng “quy tắc ngầm” để nhanh nổi tiếng, phẫu thuật thẩm mỹ để có thân hình đẹp hơn… Nhỏ tái mặt khi thấy mấy tin này, không dám tin vào mắt mình nữa. Nhỏ làm gì nên tội? Tại sao lại có người vu oan giá họa cho nhỏ như vậy? Rồi mọi thứ bắt đầu vỡ vụn khi nhỏ tình cờ bắt gặp chị gái cùng quản lý của mình đang ở cùng nhau. Nhỏ hoảng sợ, bỏ chạy thục mạng về nhà. Đóng sầm cửa lại, tiếng nấc nghẹn của nhỏ cũng không thể kiềm chế được nữa. Chị nó đây ư, làm ơn, có ai đó nói cho nhỏ rằng nhỏ đang nằm mơ đi. Nhỏ muốn tin rằng chị gái không phải là người như vậy, làm sao có thể tự hạ thấp mình như vậy, tại sao lại muốn hại nhỏ. Tiếng nức nở cứ vậy vang lên, xuyên qua màn đêm tĩnh mịch cho tới khi nhỏ mệt nhoài, ngủ thiếp đi, những giọt nước mắt chưa rơi vẫn còn đọng nơi khóe mi.

Ngày hôm sau, vừa đặt chân đến phòng thu là nhỏ đã gặp phải một đống rắc rối. Cánh phóng viên vây chặt lấy nhỏ, liên tiếp chụp hình và đặt những câu hỏi sắc bén về đống tin đồn thất thiệt kia. Nhỏ nói đến lạc cả giọng, giải thích hết sức, rốt cuộc cũng chẳng ai thèm tin nhỏ. Số lượng fan của nhỏ sau khi nghe được những tin như vậy cũng đã giảm một cách đáng kể, các đồng nghiệp cũng nhìn nhỏ bằng con mắt khác. Tuy rất buồn, nhỏ vẫn không muốn từ bỏ ước mơ của mình, quyết định tự sắp xếp một cuộc họp báo để giải thích rõ mọi chuyện. Sau khi đã chọn lịch và chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, nhỏ vui vẻ dọn dẹp đồ mình rồi đi về. Vừa hay, quản lý của nhỏ bước vào, bản mặt lộ rõ vẻ tà ác. Nhỏ bủn rủn hết tay chân, cố gắng tìm cách thoát thân. Còn tên đó tiến càng gần nhỏ hơn, nhìn nhỏ bằng đôi mắt nhấn chìm trong dục vọng của mình. Nhỏ thì điên cuồng tìm trong túi xách của mình một cái gì đó để tự vệ, bỗng dưng tay đụng phải chai nước hoa yêu thích. Tìm lại được chút can đảm, nhỏ đợi tên đó tiến đến thật gần rồi xịt nước hoa thẳng vào mắt đối phương. Mặc cho tên đó la lối, nhỏ chạy thục mạng xuống lầu, bắt vội một chiếc taxi về nhà. Trong xe, nhỏ cắn chặt môi, lòng như có ai đó xát muối vào vết thương. Ước mơ của nhỏ, bây giờ lại trở về với con số không.

Những ngày sau, nhỏ sống mai danh ẩn tích, hoàn toàn rút khỏi giới showbiz. Một ca sĩ như nhỏ chỉ là một hạt cát trong thế giới này, sớm nở tối tàn dưới miệng lưỡi người đời. Cha mẹ nhỏ vậy mà lại tin những tin tức ấy, thẳng tay đuổi nhỏ ra khỏi nhà, còn nói nhỏ phải làm theo chị gái. Nhỏ bàng hoàng, cha mẹ thật sự không tin nhỏ mà tin rằng chị nhỏ bỏ nhà đi đột ngột là do muốn kiếm việc làm phụ giúp gia đình, giờ mới dám về nhà. Hóa ra, chỉ có mình nhỏ còn đủ tỉnh táo để thấy tất cả chỉ là một vở kịch, mà trong đó nhỏ là con rối để chị gái điều khiển, không hơn không kém. Bây giờ, còn lại một mình, nhỏ mới biết rằng mình chẳng còn một ai để tin tưởng, dựa dẫm cả. Đôi chân tuy muốn ngã gục nhưng lý trí nhỏ còn mạnh hơn nhiều, thúc đẩy nhỏ đi tìm việc làm. Đang đi, một tờ quảng cáo đập vào mắt nhỏ, nói rằng đang tuyển dụng một người giúp việc, bao ăn bao ở cùng mức lương rất hấp dẫn. Không chần chừ, nhỏ bắt taxi đến ngay địa chỉ được viết trên tờ quảng cáo. Tới nơi, nhỏ rất bất ngờ khi biết đó là một căn bếp rất rộng, có mấy chục người đang bận bịu nấu nướng. Hỏi thăm một hồi, nhỏ mới biết rằng để có được công việc này, họ phải nấu một món sao cho hợp khẩu vị ông chủ. Tuy nhiên, ông chủ khá khó tính, từ nãy đến giờ đã có rất nhiều người bị loại rồi. Nhỏ thấy vậy cũng bắt tay vào làm. Gom những thứ mình cần từ một bàn nguyên liệu gần đó, nhỏ quyết định làm món sở trường của mình: sườn xào chua ngọt. Một lúc sau, đĩa sườn thơm phức của nhỏ được bưng lên cho ông chủ, nhỏ chỉ việc ngồi chờ. Chưa đầy năm phút sau, trợ lý của ông chủ ra thông báo đã có người được tuyển, và người đó không ai khác là… nhỏ!

Hồn nhỏ vẫn đang trên mây khi bị tống vào một chiếc xe đen thui, dẫn thẳng tới một căn biệt thự rộng kinh khủng để bắt đầu công việc của mình. Nhìn cái cổng cao quá đầu người, nhỏ vẫn không khỏi ngạc nhiên, chỉ cần xào một đĩa sườn là được công việc tốt như thế này sao? Ông chủ này… không phải bị bệnh gì đó chứ? (Au: Chị chửi anh ý vậy là chết chắc rồi chị ơi!!!)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play