Yến Tử, tôi hay gọi cô ấy như vậy, bởi ngày trước cô ấy kể với tôi là khi cô ấy còn bé,bố cô ấy hay kiệu cô ấy trên cổ đi khắp xóm chơi, lúc đó nổi phim Hoàn Châu Cách Cách nên ai cũng gọi cô ấy là Tiểu Yến Tử là như vậy.

Nhưng tên thật của cô ấy là Hoàng Dương Yến,tôi không thích cái tên này cho lắm,không phải tôi chê tên cô ấy không hay mà bởi nó..rất trùng hợp.

Tên tôi là Hoàng Hải Đăng, tuy cùng họ nhưng lại chẳng có quan hệ anh em họ hàng gì xất. Mỗi lần giới thiệu cô ấy cho bạn bè, đứa nào đứa ấy rú lên

‘ ‘ mày có em gái hồi nào mà tao không biết vậy ?’’

‘ ‘ em gái mày xinh dữ vậy,cho tao số điện thoại đi ’’

Thế có chết tôi không.

Cũng vì cái tên này mà khi dẫn cô ấy về nhà ra mắt bố mẹ, mẹ tôi tuy rất quý cô ấy nhưng lại sốt vó đi tìm hiểu xem có phải là con cái họ hàng hang hốc nào đó không. Mẹ tôi dò cẩn thận từng đời một trong dòng họ, sợ tôi quen nhầm người cháu xa ,em xa gì gì đó.

Cô ấy biết chuyện,cười lớn như chưa từng biết chuyện nào hài hước hơn.

Cô ấy còn ngọt ngào nhìn tôi gọi hai tiếng : Anh trai.

Tôi méo mặt nhìn mẹ,tổn thương vô cùng tận

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play