Trước khi cô tới biệt thự nhà họ Dư phỏng vấn, có nghe nói qua Dư Việt Hàn mắc bệnh cuồng con gái.
Cho dù là đi công ty cũng dẫn theo con gái mình đi cùng.
Cô vẫn cho rằng đây chỉ là lời đồn, không ngờ lại là thật.
“Niên Tiểu Mộ, cô còn đứng đấy ngẩn người à? Cô chỉ còn tám phút thôi đấy.” Quản gia giơ đồng hồ ra, nhìn chằm chằm kim phút nhắc nhở cô.
Niên Tiểu Mộ lấy lại tinh thần, vừa đóng cửa liền lấy tốc độ chóng mặt sửa soạn chính mình.
Đúng giờ liền vọt vào phòng khách.
Ngẩng đầu, liền thấy trợ lý đang báo cáo công việc.
“Cậu chủ, tôi đã dựa theo thủ tục tiến hành khởi tố Phương Chân Y, đây là báo cáo phân tích thành phần thuốc.” Trợ lý đưa văn kiện tới trước mặt Dư Việt Hàn.
“Loại thuốc bị bỏ vào trong rượu và hương nhang là cùng một loại, chỉ có điều, liều lượng thuốc trong hương nhang ít hơn nhiều nên thời gian phát tác chậm hơn. Chúng tôi cũng điều tra ra được ai là người cung cấp thuốc.”
Nghe vậy, Niên Tiểu Mộ theo bản năng nhìn Dư Việt Hàn.
Anh ngồi trên ghế sofa, ánh sáng hắt lên sườn mặt anh, khiến cho gương mặt góc cạnh như được phủ một tầng hào quang, rất mê người.