Chuyện lấy Lạc Tư, ngoại trừ bọn người Lệ Nhiên Hi, Uyển Uyển ai cũng không nói, bao gồm cả phụ thân và người nhà cô.
Cô rất hiểu cha mình, luôn để chữ lợi lên hàng đầu, ngay cả thân tình cũng gạt sang một bên. Nếu Hách Liên Thành biết cô gả cho một người
xuất sắc như thế, một trong ba đại gia tộc cầm quyền, không biết sẽ làm
ra trò gì.
Mà cô trong mắt Lạc Tư chỉ là một nữ nhân trăm phần hư hỏng. Cho dù
khiến cho bản thân mình trở nên thấp kém cũng không sao, nhưng cô không
muốn quấy nhiễu anh, khiến anh cảm thấy phiền toái.
Quả nhiên dùng đất để trao đổi thì hôn nhân chẳng bao giờ sáng rọi.
Theo như lời anh, không có áo cưới, không có hôn lễ, không có những thứ
mà một nữ nhân ước mơ tha thiết. Chỉ là ngay lập tức đăng kí hộ tịch,
việc đó cũng do luật sư của Fiji Siqi đảm nhiệm. Quyền lực của Lạc Tư
quả nhiên rất lớn, không cần ra tay, hôn nhân đại sự thật đơn giản, chỉ
cần hai tờ giấy đã giải quyết dễ dàng.
Nhưng cô rất dễ thỏa mãn, ít nhất Lạc Tư cũng tổ chức yến hội. Yến
hội tổ chức tại khách sạn, những khách lui tới Uyển Uyển không quen, mà
họ cũng chẳng quan tâm đến cô dâu như cô, điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Ngồi ở trong phòng nghỉ, cô nhìn ngón tay phải trống không đến ngẩn
người. Đột nhiên cửa phòng phát ra tiếng gõ cửa. Cô vội vàng lấy lại
tinh thần. Ánh mắt chuyển đến nam nhân đứng ngay cửa, gương mặt nhỏ đỏ
bừng sững sờ trong giây lát.
Hôm nay chú rể vẫn mặc bộ âu phục màu đen, chỉ có điều trang trọng
hơn so với ngày thường, càng tăng thêm vẻ bất phàm. Cà vạt màu lam sẫm,
cùng với chiếc kẹp cà vạt tinh xảo càng tăng thêm phần bức người. Anh đi nhanh đến, đôi chân thon dài, hai tay đặt ở túi, trên trán vài sợi tóc
lay động, lộ ra đôi mắt màu tím động lòng người, giống như một cặp kim
cương màu tím hiếm có.
Lạc Tư lạnh lùng liếc nhìn cô, phía sau là luật sư.
Uyển Uyển luôn cảm thấy, có lẽ trên đời này không còn gặp được nhân
vật nào anh tuấn như Lạc Tư, chỉ có thể dùng từ băng sơn ngàn năm để
hình dung anh, để phản bác lại mỹ mạo của anh. Anh lạnh lùng nhưng hấp
dẫn người khác, bên trong sự lãnh lẽo mang theo một bí mật ẩn chứa thiêu đốt người khác.
Anh cũng không thiếu đi sự quyến rũ cùng mị lực mê người, dù vô tình, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể đem toàn bộ sự hoàn mỹ của mình
lộ ra, vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt, luôn vô cùng tỉnh táo lãnh khốc.
Lúc Uyển Uyển lấy lại tinh thần, luật sự đặt trước cô một phần văn kiện.
"Hách Liên tiểu thư, việc chuyển nhượng đất là không hề ép buộc mà do tiểu thư cùng Lạc Tư tiên sinh trước khi kết hôn đã nói chuyện. Mời
tiểu thư kí tên." – Luật sư giải thích.
Cô trầm mặc nhìn về phía Lạc Tư, anh châm điếu thuốc, đứng ngay cửa
sổ mà lặng im, đưa lưng về phía này, giống như chẳng hề muốn liếc mắt
nhìn cô.
Cô cười chua xót dưới ánh mắt kinh ngạc của luật sự, cô nhẹ nhàng đẩy văn kiện trước mặt ra. "Tôi không kí".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT