"Thiếu gia, em thích anh."

Mười sáu tuổi, cô lần đầu tiên gặp được anh, giống như hoa nở đúng mùa.

Nam nhân mặc trên người bộ đồ Tây cao cấp, hai chân dài thẳng tắp, tư thái không hề mất đi sự tao nhã. Anh bước vào căn biệt thự.

Sau đó, anh thong thả xoay người lại, đôi môi mỏng cong lên như đang suy nghĩ mà lại như chế giễu, ngoái đầu nhìn cô đang đứng cách đó không xa.

Chung quanh yên tĩnh, âm u nhưng vẫn không thể che dấu đi cảm giác mãnh liệt cùng áp bách. Ánh trăng xen qua từng tán cây chiếu rọi xuống thân hình hoàn mỹ của nam nhân, giống như vừa phủ lên mình một lớp áo rực rỡ càng làm cho anh thêm phần cao quý.

Hơi thở của cô trong giây lát đình chỉ.

Đôi mắt không chút gò bó thả lỏng, cuồng vọng và đầy mị lực, nó sắc như mũi kiếm nhọn vừa rút ra khỏi vỏ, tà mị làm lòng người chấn động. Dù làm người khác ngỡ ngàng, bất cứ hai cũng sẽ bị anh hấp dẫn thật sâu.

Xung quanh anh lại tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương, tựa như vô số lớp áo mặc lên người làm anh đông cứng lại.

Giật mình, cô cảm thấy mình như đang bị anh trêu chọc nhưng lại như nghe thấy những lời nói chế giễu của mẹ kế và em gái văng vẳng bên tai. Cô chịu đủ rồi! Tận sâu trái tim dâng lên tà ý, trong đầu cô bắt đầu có suy nghĩ trả thù.

Trước mắt cô, là nam nhân mà em gái cô rất thích, mẹ kế cũng muốn anh trở thành con rể.

Cô còn không biết anh tên gì, không biết bối cảnh gia đình anh đáng sợ đến mức có thể một tay che trời, mà mẹ kế của cô cũng phải kính nhường vài phần.

Cô chỉ biết, anh là nam nhân mà em gái cô rất thích.

"Thiếu gia, em thích anh."

Cô lấy hết dũng khí, ép buộc trái tim vốn không khỏe mạnh của mình, giờ phút này làm ra hành động lớn mật như vậy, lại một lần nữa lặp lại.

Đột nhiên nam nhân khẽ mím môi, đôi môi mỏng cong lên, đôi mắt màu tím gợn lên chút sóng. Ánh nhìn giống như pháo hoa nở rộ rồi biến mất. Trong phút chốc, ánh sáng còn lại trở nên mỹ lệ. Giây phút này, cô không cách nào quên được.

Anh sải rộng đôi chân, vài bước đã đứng trước mặt cô. Dáng người anh tuấn cao hơn cô tới hai cái đầu.

Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm vào chiếc cằm bén nhọn giống như đao phong.

Anh cúi người, mười ngón tay thon dài sạch sẽ nhẹ nhàng nâng cô lên, mùi xạ hương tỏa ra từ người anh nhất tề tiến thẳng vào trong mũi cô, mị hoặc chấn động nhân tâm.

"Cô thích tôi."

Ngữ khí thản nhiên, mang theo sự chân thật mà uy nghiêm. Giọng nói trầm thấp thuần khiết như vô số viên thủy tinh trân châu từ trong yết hầu rơi ra, mùi thơm ngát tựa hương rượu mạnh làm say lòng người.

Cô giống như bị mê hoặc, kinh ngạc gật đầu. Vài giây sau, cô nhìn thấy nụ cười nhạt nhẽo của anh. Còn chưa kịp lấy lại tinh thần, mùi thuốc lá đã in lại trên môi cô.

Bờ môi lạnh lẽo, khẽ hôn đến thấm ướt. anh khẽ nhíu mày, đồng tử màu tím lóe lên chút hứng thú. "Nụ hôn đầu tiên sao?"

Cô vẫn còn ngơ ngác nên chỉ gật đầu, giống như kẻ mất đi khả năng nói. Trong giây lát, khi ảnh hưởng của nụ hôn ban nãy vẫn còn, giọng nói ôn nhu, thanh thúy lại vang lên.

"Tốt lắm, từ hôm nay trở đi, cô cùng với ta là một."

Đêm tối, một màu đen mê mị vây lấy cô.

Năm đó, cô mười sáu tuổi, gặp được anh như hoa nở gặp mùa.

Năm đó, hoa nở rực rỡ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play