Con ư?

Trong phòng tắm, cùng với tiếng nước ào ào, trong đầu Lạc Tư không ngừng vang lên vấn đề mà cô vừa nói. Lúc trước, hai người cũng từng có con, nhưng anh lại không hề biết gì cả, nó cứ thế mà "biến mất". Cô không giải thích, anh cũng không hỏi. Lúc trước như thế, hiện tại, cũng thế.

Anh tôn trọng tin tưởng cô, cho dù thứ mất đi là con của anh. Quay đầu nghĩ lại, mới nhận ra bản thân vì thỏa hiệp với cô mà đi tới tận đây, lúc trước, có lẽ Lạc Tư anh không bao giờ để xảy ra chuyện này. Có lẽ trước đó không phải thời điểm thích hợp, không thể thỏa hiệp được.

Khóe miệng anh kéo lên, tắt vòi nước, chỉ lau sơ người, mới cầm lấy áo tắm mà Uyển Uyển đã chuẩn bị.

Đèn ở phòng ngủ vẫn sáng, tỏa ra thứ áng sáng yếu ớt, Uyển Uyển đưa lưng về anh, thân thể nhẹ hẫng, giống như đang ngủ. Nhưng anh nghĩ có lẽ cô vẫn còn thức, trong lòng không vui. Vì dù sao, cô dù ngủ say, mỗi khi cảm nhận anh đi tới, sẽ như đứa trẻ tìm kiếm nơi ấm áp nhất quấn chặt lấy cơ thể anh, núp vào lồng ngực anh. Nhưng hôm nay, anh đã nằm trên giường, cô vẫn thờ ơ.

Chẳng lẽ câu trả lời lúc nãy của anh, khiến cô không vui. Nhưng mà, năm ấy là cô tự mình bỏ đứa trẻ, có nghĩ đến cảm nhận của anh không? Nhưng thôi, là chuyện của quá khứ. Anh cũng không trực tiếp trả lời vấn đề lúc nãy, bởi vì mỗi khi nhớ lại năm đó liền không cam lòng, anh cảm thấy với sức khỏe như cô căn bản không thể sinh con.

Nhưng Lạc Tư cũng không phải người thích giải thích. Biết Uyển Uyển trong lòng còn bức bối, nhưng cũng không mở miệng, chỉ vươn cánh tay cứng như sắt nhẹ nhàng kéo lại, ôm cô vào ngực, dùng cách này trấn an cô.

Uyển Uyển không phản kháng, chỉ im lặng mặc anh bá đạo giam cô vào lòng anh. Lạc Tư cúi đầu, hôn lên trán cô: "Ngủ đi, đừng nghĩ nữa, anh chỉ cần có em ở bên cạnh, chỉ cần em ở trước mặt anh là đủ".

Còn về đứa trẻ, thuận theo tự nhiên vậy?

Khoảng thời gian Uyển Uyển đi gặp bác sĩ ngày càng gần, tình trạng nôn nghén càng rõ. Cô phải nghĩ cách rời khỏi Lạc Tư, nhưng tìm mãi không thấy lý do.

Mà lạ thật, rời đi cần gì lý do, chỉ cần xoay người bỏ đi là được. Nguyên nhân thật sự là không thể bỏ được.

Nhưng mà, cô cũng có tự tôn, biết Lạc Tư không quan tâm đứa trẻ, cô càng muốn bỏ đi. Nguyên nhân quan trọng, cô không muốn để anh tận mắt nhìn cô bỏ đi. Năm đó cô tận mắt nhìn mẹ mình mất đi, cảm giác người thân duy nhất cũng ra đi rất bất lực, bi ai, đau khổ, oán hận, giống như rơi vào địa ngục, cô không muốn Lạc Tư cũng chịu như thế.

Mấy ngày qua, anh đối với cô rất sủng ái, cô cũng thỏa mãn nhưng nó lại khiến cô tham lam, không muốn bỏ đi. Nhưng nếu không bỏ đi, sẽ có chuyện xảy ra.

Cô đã để lại ấn tượng không tốt trong anh, thật sự không muốn để anh chứng kiến sự ốm yếu vẻ mặt tái nhợt của mình, sau đó rời anh? Không, như vậy thật tàn nhẫn, cô không thể.

Nhưng lúc Uyển Uyển chưa quyết tâm thì không nghĩ tới người khiến cô ra quyết định lại chính là cha mình.

...

Hách Liên Doanh Doanh tạo áp lực, Hách Liên Thành cũng không còn cách nào đành phải ra quyết định, chưa có sự quyết định của Uyển Uyển, ông đã tuyên bố với báo chí Uyển Uyển sẽ cùng một doanh nghiệp nhỏ bên Mỹ làm lễ kết hôn trong mấy ngày nữa.

Tin tức sau khi tung ra, chấn động không nhỏ. Dù sao thân phận của Uyển Uyển cũng đặc biệt, là vợ trước của con trai trưởng gia tội Fiji Siqi khiến mọi người chú ý.

Sau đó lại cho rằng Hách Liên Uyển Uyển kết hôn lần này cùng mục đích giống như Fiji Siqi, thậm chí người đàn ông chuẩn bị kết hôn cùng cô còn ra mặt làm chứng nói tất cả đều thật, vài ngày nữa anh sẽ cùng Uyển Uyển kết hôn, hy vọng mọi người tham gia.

Cuối cùng, tin tức này tới tai Lạc Tư, nó trở nên thật không thể thật hơn nữa, Vincent cũng gạt anh, Lạc Tư ngoại trừ anh cùng bàn công việc thì tin tức bên ngoài không để ý tới, cho nến Vincent tưởng có thể giấu được lâu. Lúc đầu Vincent nghĩ tin tức này chỉ là giả, qua vài ngày nó sẽ lắng xuống, nhưng không biết tại sao có ai đó làm cho nó trở nên rất thật, hơn nữa càng ngày càng nóng sốt, rồi Lạc Tư biết được.

Cảm giác bị giấu giếm không hay biết gì quả thật không tốt, hơn nữa người giấu anh là người thân cận bên anh. Tin tức này khiến cho cơn giận của Lạc Tư bùng cháy trong lòng

Kết hôn? Được, không tránh được cô quyết tâm cùng anh ly hôn, thì ra đã có dự tính. Nhưng lần này cô chọn người không tốt lắm, tai to mặt lớn, bụng chảy mỡ, không hề anh tuấn, gia sản cũng không nhiều.

Nếu đem so với tên đàn ông đó, Lạc Tư cảm thấy bị sỉ nhục. Cô thích người đàn ông đó ở chỗ nào?

Anh dung thứ thỏa hiệp cùng cô, có lẽ đã dung túng cô, khiến cho cô mới to gan như thế khiêu khích anh.

"Tốt, tốt lắm" – Anh cười, hai tay siết chặt, tờ báo bị anh vò nát không còn nhận ra hình dạng, gương mặt chú rể trên báo vốn đã xấu trai nay trở nên méo mó hơn.

Vincent đứng đó không xa, nhìn thấy nụ cười của Boss trong lòng run rẩy, bởi vì nụ cười của Boss lộ ra chắc chắn có người sẽ chết thảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play