Thấm thoát nửa năm kể từ ngày hai người kết hôn. Đối với Uyển Nhu hằng ngày được Hạo Nhiên chăm sóc, yêu thương như thế thì không còn hạnh phúc nào bằng. Cô sống trong những ngày hạnh phúc mà luôn lo lắng liệu hạnh phúc có kéo dài mãi mãi hay nó chỉ như cơn gió chợt đến rồi chợt đi.

Hôm nay là cuối tuần, Uyển Nhu bước vào phòng làm việc của Hạo Nhiên mượn laptop để làm luận văn bởi vì lapstop của cô vừa bị hỏng. Lấy máy xong Uyển Nhu định rời đi nhưng vật bên góc bàn kia lại thu hút lấy cô. Dừng bước, uyển Nhu đem nó lên coi, thì ra đó là khung ảnh, trong ảnh là một cô gái xinh đẹp kiều diễm, mang nét dịu dàng. Nụ cười kia làm người ta như muốn khát khao nó. Đó là ai? Sao lại có trong phòng Hạo Nhiên. Đang suy nghĩ thì có tiếng hét đằng sau làm Uyển Nhu giật mình xém tí nữa làm rơi khung ảnh.

“ AI CHO EM ĐỤNG TỚI NÓ. MAU BỎ XUỐNG” Đó là bức ảnh của Gia Nhi- mối tình đầu làm anh yêu say đắm. Khi thấy Uyển Nhu cầm nó lên không biết sao anh lại tức giận hét lên với cô.

“ Em …em..xin lỗi”. Uyển Nhu sợ hãi run rẩy, Chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt kia của anh. Vội đặt tấm ảnh lại vị trí cũ.

“ Em về phòng chuẩn bị đi, lát nữa chúng ta đi dự party”. Biết là mình lỡ lời nên Hạo Nhiên vội điều chỉnh lại thanh âm.

“ Vâng”. Uyển Nhu mau chóng xoay người ra khỏi phòng. Bước nhanh về phòng ngủ lòng cô trầm xuống. Cô gái đó rốt cuộc là ai mà khiến Hạo Nhiên hét toáng lên với cô như thế chứ. Thật là ủy khuất. Uyển Nhu đi thay lễ phục.

Về phần Hạo Nhiên, anh thấy thật có lỗi với Uyển Nhu. Dù sao Uyển Nhu cũng là vợ của anh còn Gia Nhi chỉ là mối tình đầu mà thôi. Với lại Gia Nhi đã bỏ anh đi 4 năm rồi, 4 năm không một tin tức. Nhắc tới đây tim Hạo Nhiên lại trùng xuống, anh vẫn hiểu một phần nhỏ nào đó trong quả tim này vẫn còn dành cho Gia Nhi.

Chiếc xe Toyota đời mới nhất của Hạo Nhiên dừng lại trước một khách sạn sang trọng. Hôm nay là ngày tập đoàn Dương Minh Power tổ chức lễ cuối năm. Hạo Nhiên mở cửa xe dìu Uyển Nhu bước ra. Hai người giống như trời định một cặp, rất xứng đôi vừa lứa. Hạo Nhiên mặt một bộ vest màu xám tro đắt giá của Loui’s được may cắt khéo léo, ôm gọn cơ thể. Còn Uyển Nhu lại mặc một bộ lễ phục màu đỏ quyến rũ, hở lưng kết hợp với mái tóc được kẹp gọn ra sau, để xót vài sợi sau ót trông thật mê người. Vợ chồng Hạo Nhiên bước vào làm cho ai cũng phải ngoái lại nhìn ngưỡng mộ có, ganh tị có,…

“ Em hình như không được tự nhiên?” Thấy bộ dáng cứng ngắt của Uyển Nhu, Họa Nhiên hơi lo hỏi.

“ Dạ? Em không sao.” Uyển Nhu ngượng ngùng cười trừ. Chuyện lúc nãy cô vẫn còn canh cánh trong lòng. Bước vào đây không hiểu sao Uyển Nhu lại có cảm giác bất an.

“ Được, chúng ta ra khiêu vũ nào.” Nghe có tiếng nhạc khiêu vũ vang lên Hạo Nhiên không đợi Uyển Nhu trả lời liền kéo cô vào sàn nhảy. Anh dìu cô theo từng điệu nhạc, trông hai người họ thật hạnh phúc. Hạo Nhiên ôm chặt lấy Uyển Nhu, hôm nay cô mặt áo hở lừng, để lộ bờ vai trắng nõn làm cho biết bao ánh mắt dòm ngó vào cô khiến Hạo Nhiên khó chịu vô cùng. Uyển Nhu mặt nóng bừng với những hành vi của chồng mình, ngượng ngùng chôn vùi gương mặt thanh tú vào sâu lòng ngực rộng lớn kia.

Bản nhạc kết thúc Hạo Nhiên khoác vai Uyển Nhu ra khỏi sàn nhảy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play