Chương 22

Trên trang nhất Nhật báo Đế Quốc, tin tức omega trốn khỏi tinh cầu Mai Tả dùng tốc độ tên lửa truyền khắp đế quốc.

Đối với đại bộ phận dân chúng mà nói, tinh cầu Mai Tả vẫn luôn là một sự tồn tại thần bí, mọi người chỉ biết hàng năm sẽ có một đám omega bị đưa tới Mai Tả, chờ đến tuổi thành niên mới được đưa ra, phân phối cho nhóm alpha, những tin tức khác dù là nhỏ tí tẹo cũng chưa hề nghe qua. Cho nên bản tin này thật đúng như một quả bom, chọt trúng điểm G quốc dân.

Có omega trốn thoát ngay dưới mí mắt quân đội, còn tới đế đô? Quả thực xưa nay chưa từng có!

Từ khi tin tức được phát hành cho tới chiều cùng ngày, Carsen đã bị hoàng đế Kelmis gọi đến mắng thẳng mặt. Nhưng, thế lực đại hoàng tử điện hạ cùng quân bộ thật không thể xem thường, rất nhanh liền áp dụng biện pháp cứng rắn áp chế đoạn tin tức này. Bản tin trên internet toàn bộ bị xóa bỏ, các tờ báo cũng tận lực thu về, mà còn trong thời gian gấp rút nhất tiến hành hiệu đính thanh minh, công bố tin này chưa xác định rõ, tình huống cụ thể thế nào còn chưa điều tra xong.

Không đến một ngày, đã bình ổn được nửa phần, Carsen xử lý xong các chuyện khẩn cấp, liền ưu tiên phái người điều tra kẻ tung tin lên Nhật báo Đế Quốc, phó chủ biên, đáng tiếc lúc tìm được tới nhà hắn, sớm đã vườn không nhà trống.

Ngược lại Carsen đối với omega bỏ trốn lại không để trong lòng, dù sao thì một omega, có thể làm được gì? Khiến cho hắn chân chính hận đến nghiến răng chính là có người dám đem việc này ra ánh sáng! Một phó biên nho nhỏ của một tờ báo làm sao có lá gan này, nhất định là có người chống lưng.

Nếu vậy, cuối cùng là ai, dám dưới mắt hắn ngang nhiên gây sự.

Mặc dù tức giận đến muốn giết người, Carsen hiện tại lại không có sức lực điều tra đến tột cùng là ai đâm sau lưng hắn. Việc cấp bách hiện giờ, là bắt omega chạy trốn kia về. Vì vậy lúc này hắn tập hợp nhân thủ, bí mật tiến hành lùng bắt trên phạm vi toàn tinh cầu Lama, cũng hạ lệnh, phải bắt được người trong vòng 3 ngày. Bất kể sống chết. Hừ, những kẻ dám can đảm khiêu khích uy nghiêm đế quốc, dám can đảm chặn đường thừa kế ngôi vị hoàng đế của hắn, đều là tội không thể tha.

Đang lúc Carsen ngồi trong tổng bộ chỉ huy binh đoàn Sứ Mệnh nhìn ảnh chụp omega kia mà nghiến răng khanh khách, một phi thuyền loại nhỏ, thừa dịp bóng đêm, lặng lẽ đáp xuống sân bay quân dụng đế quốc.

Một quan quân trẻ tuổi từ phi thuyền đi xuống, tóc tai hỗn độn, râu ria xồm xoàm, áo trên quân trang cũng không gài nút, hở đến ngực, phơi bày lồng ngực tinh tráng. Ngậm điểu thuốc trên môi, thoạt nhìn hơi có chút lôi thôi du đãng.

Lezar đã chờ ở đây từ sớm, thấy quan quân trẻ tuổi kia không nhanh không chậm đi tới, mới từ từ giương khóe môi cười nói: "Joseph, đã một năm không gặp, sao ngươi vẫn không khác gì vậy?"

"Ta đây còn có thể thế nào? Ta ở chỗ kia thong thả dễ chịu, sao ngươi lại gọi ta về, nói đi, chuyện lớn gì? Ta ngược múi giờ còn chưa có quen đâu." Joseph hút hai hơi, ném mẫu thuốc lá, mắt khép hờ, tỏ vẻ chưa tỉnh ngủ.

"Đương nhiên là chuyện trọng yếu, ta cho ngươi xem vật này trước."

Vị quan quân trẻ tuổi này chính là Joseph đêm qua vừa nói chuyện với Lezar, hai người quen biết tại học viện quân sự, vừa là đồng học, vừa là bạn bè. Hiện giờ Joseph nhậm mệnh dưới trướng binh đoàn Vinh Quang, quân đoàn trưởng quân đoàn 19. Quân đoàn 19 là một trong 32 quân đoàn của đế quốc, là quân đoàn đặc biệt nhất, các quân đoàn khác đều đóng quân cố định một chỗ, chỉ có quân đoàn 19 phân bố binh lực trên các tinh cầu, binh chủng giỏi về điểu tra và ẩn nấp, nhân số không nhiều lắm, danh sách nhân viên thậm chí còn giữ bí mật với cả quốc vương, có thể coi là lực lượng tinh nhuệ nhất của binh đoàn Quang Vinh.

Lezar nhìn Joseph, lấy một file chứa tư liệu và đoạn video quan sát thu được ở ga trung tâm trấn Glycine đưa cho hắn.

Joseph cúi đầu xem tư liệu, sau đó xem video, mới đầu hắn còn có chút không tập trung, sau khi xem xem một lúc, không khỏi ngồi ngay ngắn, càng lúc càng chuyên chú.

"Thế nào?" Lezar hỏi.

"Thân thủ không tồi, cho dù là so với người của ta cũng không hề kém. Có điều, ta ngược lại rất tò mò, hắn làm sao biến mất khỏi đoàn tàu kia? Hắn là omega thật? Có lầm không?"

"Ta cũng tò mò." Lezar nhìn màn hình, chằm chằm nhìn bóng dáng người kia, thật lâu không dời tầm mắt. "Toàn bộ, ta đều rất ngạc nhiên."

Joseph ở bên cạnh nhìn hắn, bỗng nhiên cười rộ lên ái muội, "Oh oh, thất điện hạ băng thanh ngọc khiết của chúng ta, không phải là biết yêu rồi chứ."

Lezar không phủ nhận, thản nhiên liếc Joseph một cái.

"Tóm lại, người này ta sẽ tuyệt không để hắn rơi vào tay Carsen."

Chương 22

"Cho nên ngươi bắt ta chạy từ xa đến, chính là để cướp vợ cho ngươi sao?" Josep cười tinh tường, nói xong còn gõ đầu Lezar. "Được, chuyện này ta làm, ngươi yên tâm đi."

Ngày hôm sau, bản tin Nhật báo Đế Quốc hài hòa, hoàng tử Carsen phi vô cùng hài lòng, nhưng khi hắn nghe nói, những người phái đi bắt omega kia đều tay không mà về, vẫn tức giận đến ném bể ly.

"Một đám phế vật! Một omega cũng bắt không xong, còn làm được chuyện gì!"

"Điện hạ, ngoài ra, còn có một tin tức không tốt..." Quan quân đang báo cáo với Carsen lúc này cảm thấy hắn thập phần may mắn vì chỉ nói chuyện qua màn ảnh mà thôi.

"Nói."

"Hôm nay... truyền thông lại bắt đầu đưa tin về omega kia. Hắn để lại tung tích tại rất nhiều địa phương, người chứng kiến cũng rất nhiều, đã không còn che dấu được."

"Để lại tung tích? Ngươi có ý gì?" Một omega lén bỏ trốn khỏi căn cứ, nhất định là giống con chuột nhỏ trốn đông trốn tây, làm sao ban ngày ban mặt dám để lộ hành tung?

"Ưm... ngài... ngài mở tivi xem đi, hiện giờ rất nhiều kênh tư nhân đang phát sóng." Quan quân này nói xong liền tự ý cúp, bởi vì hắn thật sự không dám nhìn biểu tình kế tiếp của Carsen điện hạ.

Carsen nhíu nhíu mày, lập tức mở tivi ra, chuyển qua vài kênh, quả nhiên sắc mặt đại biến.

Chỉ thấy trên tivi, cơ hồ chiếm trọn bản tin sáng hết đài này đến đài khác, là về omega chạy trốn khỏi tinh cầu Mai Tả kia, sáng nay bị quân đội đuổi bắt, ba mươi mấy người thuộc binh đoàn Sứ Mệnh vây bắt một người, cuối cùng thế nhưng để hắn trốn thoát!

Hiện giờ chuyện một omega trốn thoát khỏi căn cứ Mai Tả đã như ván đóng thuyền, vô luận thế nào cũng không che dấu được nữa, mà cùng lúc với sự việc này bị lôi ra ánh sáng, tư liệu có liên quan đến omega kia cũng bị giới truyền thông từ từ đào ra.

Omega dung mạo tuyệt hảo này, sau hơn một năm, lại lần thứ hai bước ra tầm nhìn công chúng, mà lần này không phải dựa vào độ thuần huyết đại biểu cho khả năng gây giống cao, mà dựa vào thân ảnh màu đen khó lường kia. Lúc này đây, điều mà mọi người nhớ rõ, không phải là 99.99% thuần huyết, mà là một cái tên: Thẩm Tu Vân.

Nhìn người chủ trì đưa tin hưng phấn đến độ ánh mắt cũng phát sáng, Carsen càng cảm thấy như thể có người cho mình một bạt tai chính diện. Nhưng thật sự khiến cho hắn không ngờ được chính là, đây chỉ mới là khúc nhạc dạo đầu mà thôi.

Hết thảy chỉ vừa mới bắt đầu.

Hai ngày sau, toàn bộ tinh cầu Lama cơ hồ đều bị omega tên Thẩm Tu Vân này tác động, hầu như cứ mỗi vài giờ, đều sẽ tuôn ra tin tức 'áo choàng đen' thấp thoáng. Mà mỗi lần, phía sau omega này, đều sẽ có người của quân đội truy đuổi không bỏ. Kí hiệu sau lưng những sĩ binh kia, đều là sư tử oai hùng của binh đoàn Sứ Mệnh, giờ này phút này, lại càng giống một loại trêu chọc.

Carsen mắt mở trừng trừng nhìn bọn thủ hạ của mình, bị một bóng hình đùa giỡn khắp đế quốc, nhưng mỗi khi đến thời khắc sau cuối, vào lúc bọn họ bức được người kia vào bước đường cùng, hắn đều sẽ biến mất thần kỳ, tìm không thấy.

Hai lần ba chặp đều là như thế, binh đoàn Sứ Mệnh dưới sự châm biếm của toàn bộ công chúng, mất hết mặt mũi.

Carsen thậm chí cảm thấy, nếu không phải bởi vì tinh cầu Lama chính là đế đô, hắn thật muốn nã pháo hủy luôn cái tinh cầu chứa omega kia. Cuối cùng, vị hoàng tử tính tình vốn không được tốt lắm bị bức đến cực hạn, khi omega đáng giận như chuột bọ lại xuất hiện, hắn rời bộ chỉ huy, tự mình dắt người đến hiện trường truy bắt.

Mà trong khi Carsen sục sôi ý chí chiến đấu, chuẩn bị đầy đủ tiến đến tây bắc bộ tinh cầu tróc người, Thẩm Tu Vân cũng đã lặng yên không một tiến động mà tiến nhập hoàng cung Klappa.

Khi còn ở trong căn cứ, hắn đã tìm được bản vẽ 3d của hoàng cung Klappa, hiện giờ có thêm thời gian ba ngày, đủ để hắn tiến hành khảo sát thực địa đối với tòa cung điện khổng lồ này. Bởi vậy tuy rằng một đường mạo hiểm, hắn vẫn lướt qua hết các chướng ngại, thuận lợi tiến vào tẩm cung thất hoàng tử Lezar.

Lúc này thất hoàng tử đang ngồi trong thư phòng, trong gian phòng trống trải xa hoa, chỉ có y, một người.

Thẩm Tu Vân lẳng lặng nhìn y, từ khi y bắt đầu vào cửa, tới khi y đến ngồi sau bàn, rồi cầm lấy giấy bút vùi đầu... Nhất cử nhất động của người kia, đều rơi vào mắt hắn.

Trong con ngươi đen vốn không tồn tại bất cứ cảm xúc nào, bỗng dâng lên sát ý, Thẩm Tu Vân nắm chặt kiếm trong tay, thanh kiếm đã không phải thanh kiếm laser lúc trước, mà hắn cố ý vì hôm nay, vì giờ khắc này, hoặc là, vì chính người này, mà chuẩn bị một thanh trường kiếm kim loại.

Từ ánh sáng đèn trần hoàng kim thật lớn chiếu rọi xuống, thân ảnh hắn nhẹ nhàng lướt qua bàn hoàng tử Lezar.

Lezar ngẩng đầu, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào, liền trực tiếp nhìn thấy một thanh kiếm chói sáng như tuyết hướng mình đâm tới.

Cho dù y lấy tốc độ phản ứng của alpha, cũng không thể tránh thoát hoàn toàn, chỉ cảm thấy một cơn đau nhức, cánh tay bị trúng một vết thương thật sâu. Mà chuôi kiếm này sau khi chém hắn, thế nhưng không thu hết, dư lực kiếm phong trực tiếp thuận thế hạ xuống, chém lên chiếc bàn mà Lezar vừa xử lý công vụ, thành hai nửa.

Lezar nhíu mày, cho dù có chuẩn bị tâm lý từ trước đi nữa, lúc này cũng sẽ vì đối phương ra tay tàn nhẫn mà giật mình. Liền sau đó, không cho y cả một cơ hội thở dốc, một kiếm tiếp một kiếm sắc bén đánh lại, chiêu chiêu không lưu đường sống, khắp nơi đều là tử địa.

Lezar lui về sau từng bước, sau cùng thực sự chống đỡ không nổi, rốt cuộc tìm được khoảng cách rút đao ở thắt lưng ra, chắn ngang trước người, chỉ nghe một tiếng "đương", kiếm bị chặn đổi hướng chém lên cần cổ y.

Thất hoàng tử nâng mắt, đối diện cặp đồng tử tối đen lạnh lùng.

Thẩm Tu Vân nhìn gương mặt cho dù có luân hồi chuyển thế cũng không thể nào quên, nghĩ đến chính vì người này, hại hắn chết rồi trọng sinh, lại trọng sinh vào một thân thể khiến hắn cảm thấy nhục nhã, hận ý trong lòng toàn bộ biến thành sát chiêu dưới kiếm, muốn giết chết người này!

"Thất điện hạ, đã lâu không gặp!" Dưới tình huống giằng co, Thẩm Tu Vân nhìn nam nhân dưới thân, lạnh lùng mở miệng: "Không biết thời thế thay đổi, ngươi có còn nhớ rõ ta ?"

Chương 23

Ánh mắt Lezar nhíu nhíu lại.

Y thế mà lại... bị một omega áp chế ?!

Thanh đao laser ánh sáng trắng cùng thanh kiếm kim loại đặc biệt, đánh trực diện, kiềm chế lẫn nhau.

Người cầm đao và người cầm kiếm đều sử dụng toàn lực, đao kiếm ma sát phát ra âm thanh "xi xi" vang dội, sinh ra tia lửa, Lezar nhăn mày, dùng toàn lực đẩy ra phía trước, đẩy ra kiếm của Thẩm Tu Vân, sau đó hung hăng đá vào bụng dưới đối phương một cước.

Alpha xuất toàn lực, thế mạnh không thể đỡ, Thẩm Tu Vân cũng không đón đỡ, thuận thế xoay người, để đối phương đá vào khoảng không, lấy tay chống mượn lực nhảy lên, bổ thẳng tới Lezar.

Đường kiếm Thẩm Tu Vân quá nhanh, chiêu chiêu liên tục tựa mây trôi nước chảy, không để người có cơ hội lấy hơi. Lezar chỉ có thể bị động tiếp chiêu, kiếm đến đao đỡ. Giữa âm thanh đao kiếm va chạm, chỉ thấy người nọ động tác tao nhã, thân hình tuấn dật, nếu không phải lúc này đường kiếm nhanh đến hoa mắt kia không chút nào lưu tình mà chọn chỗ yếu hại của mình đâm tới, Lezar sẽ cười lớn vỗ tay ba tiếng, khen hắn một câu: Kiếm pháp hay! Thân thủ tốt!

Hai người đều có mắt đen tóc đen, lúc tiếp cận, bọn họ nhìn đối phương, sâu trong mắt phản chiếu thân ảnh của nhau, mang theo sự khẩn trương, cảnh giác, thậm chí còn có một loại hưng phấn khi gặp được kỳ phùng địch thủ.

Lezar không hiểu omega này nổi điên chuyện gì, vì sao vừa tới liền đối với mình hạ độc thủ như vậy, y vốn không muốn đả thương hắn, vẫn luôn nương tay, nhưng thực nhanh liền phát hiện, nếu mình không xuất ra toàn lực, thật sự có thể mất mạng dưới kiếm đối phương, vì thế y không còn dám khinh địch, ngay cả nói cũng không kịp, toàn tâm ứng chiến.

Cũng không biết đã qua bao nhiêu hiệp, trên tay Lezar có vết thương, mất máu càng lúc càng nghiêm trọng, máu tươi nhanh chóng thấm ướt tay áo, nổi bật trên y phục sáng màu, đỏ sẫm như hoa hồng nở rộ. Mà Thẩm Tu Vân cũng bởi vì tránh không kịp, bị Lezar đá trúng ngực, ẩn ẩn đau, mỗi lúc lấy hơi, đều cảm thấy xương sườn như muốn nứt ra.

Hai người đều đầy đầu mồ hôi, thở dốc hồng hộc, nhu cầu cấp bách dừng lại điều chỉnh thân thể, vì vậy, bọn họ gần như ăn ý mà kéo xa khoảng cách giữa hai bên, đứng đối diện, ở hai đầu phòng, cẩn thận giằng co.

Thẩm Tu Vân chống kiếm, một chân nửa quỳ, lạnh lùng nhìn Lezar ở đối diện.

Lezar liếm môi, ánh mắt nhìn Thẩm Tu Vân càng sâu thẳm. Y thừa dịp ngừng chiến ngắn ngủi này, cởi bỏ nút thắt trên áo khoác, cởi bỏ áo khoác, trực tiếp xé mảnh vải cột lên tay cầm máu.

"Thất điện hạ, đao pháp của ngươi chậm hơn trước kia không ít." Thẩm Tu Vân trầm mặc một lúc, sau cùng mở miệng nói.

Lezar ngay từ đầu đã không hiểu Thẩm Tu Vân nói gì, hiện giờ hắn lại nói như vậy, nghe càng không hiểu, y nhìn omega suýt nữa đoạt mệnh mình, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ, giống như bọn họ đã từng thực sự quen biết.

"Sao? Chúng ta từng gặp nhau?"

"Đâu chỉ gặp gỡ, như thế nào, thất điện hạ quên nhanh như vậy?"

"Ta đích xác không nhớ rõ từng gặp ngươi."

Ánh mắt Thẩm Tu Vân tối tăm, nhìn vị hoàng tử trước mặt, gương mặt kia giống nhau như đúc, cũng là gương mặt này, đời trước, đời này, cho dù người này hóa thành tro hắn cũng không quên.

"Không nhớ rõ?" trong mắt Thẩm Tu Vân không hề có ý cười mà câu lên khóe môi, "Vậy, Tu Vân liền giúp điện hạ nhớ lại một chút."

Lời còn chưa dứt, Thẩm Tu Vân bỗng nhiên đứng dậy bước nhanh ba bước tới trước, như quỷ mị nháy mắt đã đến sát bên người thất hoàng tử Lezar.

Lezar đáy mắt cả kinh, nhất thời cảm thấy một cổ kiếm ý lạnh lẽo đánh tới, mắt thấy kiếm kia sẽ nhanh chóng đâm vào ngực mình, ngay cả thời gian quay đao chống đỡ y cũng không có, trực tiếp vươn ra hai tay, dùng hai lòng bàn tay kẹp lấy thân kiếm.

Thế kiếm vẫn không bị cản trở hoàn toàn, mũi kiếm hướng phía trước, muốn đâm vào ngực Lezar, nhưng rồi rốt cuộc lại không thể đâm vào nửa phần.

Ánh mắt Thẩm Tu Vân lộ ra tiếc hận. Thế này, nếu là ở kiếp trước, đối phương hẳn là phải chết không nghi nghờ, nhưng hiện giờ đối phương thân là alpha, sinh ra đã mang tài trí cùng thực lực hơn người, giờ phút này vô cùng nổi bật rõ ràng, cho dù không cam, hắn cũng không biết làm thế nào.

Ngay từ đầu, âm thanh hai người giao đấu đã kinh động thị vệ trong cung, từ cửa tẩm cung bỗng nhiên tiến vào lực lượng hộ vệ trang bị súng laser dũng mãnh, vô số súng lazer ngắm chuẩn Thẩm Tu Vân, chỉ cần hắn gây bất lợi cho hoàng tử, lập tức sẽ bị bắn nát.

Nhưng Lezar lại quay đầu nghiêm khắc bảo ngừng lại : "Không có lệnh của ta, không được hành động thiếu suy nghĩ"

Đám thị vệ vốn là tiến vào cứu giá không dám manh động, chỉ có thể ôm súng, căng thẳng hồi hộp mà nhìn bọn họ.

Thẩm Tu Vân giương mắt nhìn y, khinh thường cười lạnh: "Thất điện hạ hà tất như vậy, muốn cho người thấy mình quanh minh lỗi lạc sao? Chẳng lẽ đã quên những hành động sau lưng người khác lúc trước kia?"

Hai tay Lezar đã bị kiếm làm bị thương, nhưng vẫn không buông tay, máu tươi từng giọt theo lưỡi kiếm nhỏ xuống.

"Từ đầu tới cuối ta đều không hiểu ngươi nói cái gì. Ngươi nói chúng ta quen biết, nhưng ta lại không nhớ rõ đã từng gặp ngươi. Ngươi có phải nhận lầm người hay không?"

"Nhận lầm người?"

Làm sao có thể nhận sai người? Hắn đầu thai chuyển thế, vừa mở mắt, thế giới này xa lạ, không một ai quen thuộc, tuy rằng thân thể thay đổi, nhưng hắn vẫn là Thẩm Tu Vân trước kia, mà người đứng trước mặt này, giống y như đúc thất điện hạ của kiếp trước, như thế nào có thể nhận lầm? Chẳng lẽ y không phải giống như mình sao, cùng trọng sinh tới thế giới này?

Thấy đối phương tựa như có một tia buông lỏng, Lezar lại nói: "Ta đúng thật là không biết ngươi. Ta là thất hoàng tử của đế quốc, từ khi sinh ra đến khi lớn lên đều ở trong hoàng cung, năm năm trước vào học tại học viện quân sự, cuộc đời của ta, tựa hồ không có chỗ nào có thể nhận biết ngươi?"

Thẩm Tu Vân nghe những lời này của Lezar, nhìn chằm chằm ánh mắt y, lại không tìm thấy chút nào trốn tránh, dựa vào khả năng quan sát hai đời của hắn, cùng hoàn toàn không nhìn ra y đang nói dối.

"Ngươi... thật sự không có một chút ấn tượng nào về ta sao?" Thẩm Tu Vân khẽ nhíu mày.

Lezar bỗng nhiên câu khóe môi, mỉm cười nói: "Hiện giờ quả là rất có ấn tượng, hơn nữa còn là ấn tượng sâu sắc."

Thẩm Tu Vân nhìn vẻ tươi cười của đối phương, hoàn toàn không giống kiếp trước, nghĩ lại, hoàng cung này cũng không giống kiếp trước, nhìn những thị vệ cầm trong tay vũ khí công nghệ cao chỉa về phía mình, bỗng nhiên từ đáy lòng sinh ra một cảm giác mơ hồ mông lung.

Thì ra... quên uống bát canh Mạnh bà kia... Vẫn luôn chỉ có một mình hắn sao...?

Từ khi đi đến thế giới xa lạ này, báo thù vẫn luôn là tín niệm trong lòng hắn, nhưng đến giờ phút này, hắn lại chợt phát hiện, có lẽ người mà hắn muốn báo thù, căn bản không tồn tại, người mà hắn tâm tâm niệm niệm muốn giết, có thể là không tồn tại ở cùng một thế giới với hắn. Như vậy, hiện giờ mọi sở tác sở vi của hắn, có phải rất buồn cười hay không?

Đời trước Thẩm Tu Vân chọn cuộc sống giết chóc, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thích giết người.

Cái cảm giác hai tay lúc nào cũng dính máu... thật không tốt, đôi khi, thậm chí cũng sẽ cảm thấy đau khổ.

Cho nên hắn chỉ giết người vì hai lí do: hoặc trả thù, hoặc vì tiền.

Như vậy, hiện giờ phải nên làm sao? Nếu nam nhân trước mặt này không phải cừu hận của mình, vậy phải làm sao bây giờ?

Thất hoàng tử Lezar thật sắc bén mà bắt giữ chút mê mang chần chờ thoáng hiện lên trong mắt Thẩm Tu Vân, vì thế không để cho đối phương có cơ hội, lại nói: "Ngươi thân là omega, từ căn cứ Mai Tả trốn tới, lại tự tiện xông vào hoàng cung ý đồ mưu hại hoàng tử, dựa theo pháp luật đế quốc sẽ phải chịu chế tài nghiêm khắc, có thể sẽ phải chịu cực hình. Nhưng nếu như ngươi nguyện ý ở lại bên cạnh ta, ta sẽ bảo vệ tính mệnh ngươi vô lo."

Thẩm Tu Vân vốn là đang bị vây trong suy nghĩ mông lung, sau khi nghe Lezar nói mấy lời này, ánh mắt bỗng nhiên trở nên lợi hại.

"Sao? Ở lại bên cạnh ngươi?"

"Không sai."

Thẩm Tu Vân hơi hơi nhướn mày, bỗng nhiên cười to, trên tay dùng một chút lực, rút kiếm ra khỏi tay Lezar, chậm rãi lui về sau hai bước, nói với Lezar: "Được, vậy ta cũng muốn xem, ngươi có bản lãnh này hay không!"

Lezar không thoái nhượng, từng bước từng bước tới gần Thẩm Tu Vân, "Sao, ngươi đang muốn chạy sao? Ngươi khẳng định, lần này ngươi cũng có thể giống như hai ngày trước vậy, có thể bỏ trốn mất dạng dưới tình huống bị bao vây? Nếu vậy, đế quốc quân quả thực không còn mặt mũi."

Nói xong, Lezar vỗ vỗ tay, ngoài tẩm cung bỗng nhiên truyền đến một chuỗi tiếng bước chân chỉnh tề.

Tất cả thị vệ canh giữ ngay cửa cũng đều mà quay đầu lại nhìn một cách khó hiểu, không khỏi chấn động.

Thì ra không biết từ lúc nào, toàn bộ tẩm cung đều bị đế quốc quân bao vây, sau lưng đám binh sĩ kia, đều có dấu ấn chim ưng thuộc binh đoàn Vinh Quang.

Mà dẫn đầu, chính là quân đoàn trưởng quân đoàn 19, thiếu tướng Joseph.

Joseph vẫn là một bộ dáng lôi thôi, áo choàng có ký hiệu chim ưng khoác hờ hững trên vai, đẩy ra mấy thị vệ chặn trước cửa, sau khi tiến vào liền nhìn Lezar, tựa hồ không hề nhận thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm bên trong, cười nhạo mà nói: "Này, Lezar, tức phụ này ngươi cướp được không dễ dàng nha, có phải sắp chết rồi không?". Nói xong ném một món đồ cho Lezar.

Lezar vươn tay bắt được, đó là một màn hình toàn tức loại nhỏ, y mở khóa, màn hình toàn tức sáng lên, chiếu ra hình ảnh 3d của hoàng cung Klappa.

"Ngươi rất lợi hại, lúc ở trong căn cứ Mai Tả đã có thể dựa theo góc chết hệ thống camera mà thoát thân. Ta vốn cho rằng hệ thống bảo an của hoàng cung đã rất tốt, không ngờ rằng vẫn bị ngươi tìm ra chỗ sơ hở." Lezar nói xong, giữ nét cười trên mặt mà chỉ vào trên bản đồ, "Ngươi chính là vào bằng đường này, đúng không? Nếu vậy tiếp theo ngươi sẽ trốn thoát thế nào? Đường này, hay là chỗ này... hoặc là... từ chỗ này?"

Thẩm Tu Vân trước khi đến đã chuẩn bị cho mình 3 lối thoát, mà lúc này, bị hoàng tử Lezar chỉ ra từng cái từng cái một, thậm chí chi tiết trên mỗi đường như thế nào, Lezar cũng đều chỉ rõ từng chỗ.

Nhận thấy trên gương mặt vẫn luôn đạm mạc của Thẩm Tu Vân cuối cùng có một tia dao động, Lezar vừa lòng mà nở nụ cười.

"Đều bị bọn ta đoán trúng rồi sao? Nếu vậy, hiện giờ, ngươi cũng nên suy xét một chút lời đề nghị vừa rồi của ta."

Nhìn đối phương trưng ra một vẻ mặt "tình thế bắt buộc", nhìn nhìn đế quốc quân đem chính mình vây ở giữa, trên mặt một bộ "chờ xem kịch vui", Thẩm Tu Vân bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Cần gì phải là cừu nhân?

Hắn hiện giờ là một thứ được gọi là omega, một loại công cụ sinh dục dưới thế đạo vặn vẹo này mà thôi, ngay cả tư cách làm người hắn cũng không có, làm sao nói tới chuyện cừu nhân?

Như vậy, do đâu làm cho hắn ngay cả tư cách làm người còn không có?

Đáp án thật đơn giản: alpha.

Như vậy, nếu muốn lại lần nữa làm người, muốn lần nữa lấy lại tôn nghiêm, có thể không cần mặc cách ly trang che dấu bản thân trên đường phố trốn đông trốn tây, phải làm sao đây?

Nghĩ đến đây, Thẩm Tu Vân gợi lên khóe miệng, tay nắm chặt, trường kiếm trong tay phản xạ ngân quang chói mắt, tựa như băng tuyết, lộ ra một tia lãnh khí.

"Đề nghị sao? Như vậy Thất điện hạ cảm thấy hôm nay ta vì sao phải mang thanh kiếm này đến, không phải mang theo kiếm laser sẽ thuận tiện hơn sao?"

Trong mắt Thẩm Tu Vân hiện lên một tia cười lạnh như băng, lại nhìn về phía Lezar, ánh mắt chuyển từ cánh tay y, xuống vết thương trên hai bàn tay y.

Nét tươi cười trên mặt Lezar dần biến mất, y rất nhanh liền hiểu omega này muốn ám chỉ điều gì, không khỏi thay đổi sắc mặt.

Thẩm Tu Vân lần thứ 2 giơ kiếm lên, chắn ngang trước người, ý cười trong mắt càng đậm, cũng càng lạnh.

Độc dược, phương thức giết người âm hiểm bỉ ổi, Thẩm Tu Vân hắn, vẫn luôn khinh thường.

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hắn sẽ không sử dụng.

Chương 24

"Trên thân kiếm có độc?"

Thẩm Tu Vân cười, "Thất điện hạ anh minh."

Lời này vừa nói ra, binh lính binh đoàn Vinh Quang đều biến sắc, Joseph vốn dĩ nhàn nhã một bên xem náo nhiệt, cũng giận tái mặt sau khi nghe, đứng thẳng lưng, ánh mắt nhìn về Thẩm Tu Vân trở nên sắc bén.

"Nếu vậy, có thể nói cho ta biết ta rốt cuộc đã làm chuyện gì, khiến các hạ nhất định đẩy ta vào chỗ chết?". Khi khiếp sợ lúc ban đầu qua đi, ngữ khí Lezar bình tĩnh trở lại, rốt cuộc trên mặt không có lấy một tia kinh hoảng.

Thẩm Tu Vân tuy rằng chán ghét diện mạo người này giống y như thất điện hạ kiếp trước, nhưng đáy lòng ít nhiều cũng bội phục sự bình tĩnh của y lúc này. Chú ý tới y không gọi mình là 'ngươi' mà thay bằng 'các hạ', Thẩm Tu Vân nhếch môi, nói: "Thất điện hạ nói không sai, là do ta nhận lầm người. Ngươi nếu đã không phải người ta muốn tìm, ta tự nhiên sẽ không giết ngươi."

"Sẽ không giết?" Lezar bật cười, một omega ấy thế mà dám lấy tư thế cao cao tại thượng như vậy để nói chuyện với mình. Nhưng mà, cẩn thận nghĩ lại, hắn hình như đúng là có tư cách này.

"Không là cừu gia, cũng không có người mua mệnh, sao phải giết người? Độc trên thân kiếm là ta tự chế, khắp thiên hạ, trừ ta không ai có thể giải. Chỉ cần điện hạ có thể cho ta thứ ta muốn, nhất định sẽ đưa ngươi giải dược."

"Thứ ngươi muốn?"

"Một chiếc phi thuyền, một túi tinh thạch, trên phi thuyền phải được trang bị đủ năng lượng cho hai lần kích động không gian."

Tinh thạch cũng giống hoàng kim trong kiếp trước của Thẩm Tu Vân, là một loại khoáng thạch trân quý, là tiền tệ của thế giới này.

Lezar gật đầu, "Ngươi muốn cũng không nhiều."

Thẩm Tu Vân cũng không khách khí, "Đổi một mạng hoàng tử, đúng là không nhiều lắm."

Đang lúc mọi người giằng co, chợt nghe một tiếng cười lạnh ngoài cửa.

"Hừ, thất đệ sao phải cùng người như thế nói chuyện!"

Bên ngoài tẩm cung lại thêm một trận tiếng vang, đại hoàng tử Carsen sắc mặt âm trầm dẫn người từ bên ngoài vào. Binh lính binh đoàn Vinh Quang tử thủ trước cửa băn khoăn không biết có nên cản lại hay không, đang lúc chần chờ, lại bị nhân số binh đoàn Sứ Mệnh áp đảo ép buộc tách ra.

Lezar nhìn thấy Carsen, cho dù biết y bị thương trúng độc cũng không phẫn nộ, đáy mắt hắn lại che dấu chút vui sướng.

Y liếc nhìn Joseph bên cạnh, Joseph nhíu mày, sắc mặt cực kì khó coi.

Hiện giờ hoàng cung Klappa dưới sự an bài của Lezar, cũng sớm bị quân đoàn Quang Vinh bí mật phong tỏa, theo lý, hoàng tử Carsen không thể trở về nhanh như vậy, nhưng hắn đã trở lại, chuyện này nói lên điều gì? Mất một năm chỉnh đốn chải chuốt binh đoàn, vẫn không cứng được như thép. Đại hoàng tử ở trong doanh nhiều năm, phạm vi thế lực không chỉ dừng lại ở binh đoàn Sứ Mệnh, trong binh đoàn Vinh Quang và binh đoàn Quang Minh, cũng đều có sự hiểu biết.

Căn cơ dày mỏng, vào những lúc như vậy liền có thể lĩnh hội rõ ràng. Cho dù bày mưu tính kế từ trước, cho dù đánh bước nào củng cố bước nấy, cũng sẽ không ngăn được đối phương. Tại hoàng cung to lớn như vậy, tại trung tâm chính trị bề bộn phiền phức này, muốn sống yên, nói dễ hơn làm.

Binh lính binh đoàn Sứ Mệnh sau khi tiến vào tẩm cung liền bao vây Thẩm Tu Vân, thậm chí ngay cả thất hoàng tử Lezar cũng bị vây vào trong đó. Rất nhiều người trong số bọn họ đều từng bị omega khó chơi này đùa giỡn nhiều lần, lúc này thấy hắn, đã không còn cái vẻ ngả ngớn khi alpha gặp omega thông thường, mà là đề phòng, cẩn thận, đồng thời cũng có chút hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức bắt người tống vào ngục, vãn hồi uy tín binh đoàn Sứ Mệnh trong lòng dân chúng.

"Thất đệ, đừng để bị omega này lừa, ai biết trên thân kiếm hắn có độc thật hay không, trước hãy cho người đem kiếm đi kiểm tra đo lường, nếu thật sự có độc, ta cũng không tin với trình độ của quân y viện đế quốc lại không giải quyết được. Hơn nữa, cho dù hắn nói trên đời chỉ có hắn giải được, cũng trước soát người hắn thử xem, nếu không có thuốc giải, lại cho quân bộ thẩm vấn, lúc đó còn sợ lấy không được giải dược của hắn sao?"

Lezar nhìn đại hoàng tử Carsen, thần sắc ngạo mạn hất hàm sai khiến, cuồng vọng, không chút nào để y vào mắt. Nếu hôm nay, đứng ở chỗ này, không phải là hoàng tử yếu thế nhất là y mà là một hoàng tử alpha khác, hẳn Carsen sẽ không kiêu ngạo như thế? Cũng dám mang quân đội tự tiện vào tẩm cung của y sao! Biểu tình Lezar không thay đổi, nhưng tay sau lưng càng lúc càng nắm chặt.

Thẩm Tu Vân bị binh đoàn Sứ Mệnh bao vây, cũng không sợ hãi, ánh mắt thanh lãnh chuyển từ người Lezar đến Carsen, tiếp, hắn chẳng những không chống cự, ngược lại xoay tay thu hồi kiếm, chỉnh đốn trang phục, nhắm mắt dưỡng thần điều tức.

"Nói không sai, ta quả có khả năng lừa các ngươi. Có điều, nếu muốn kiểm nghiệm, các ngươi phải làm nhanh, qua hai giờ, nếu không có giải dược, độc tính phát tác, đến lúc đó mệnh của thất hoàng tử, chỉ sợ thần tiên cũng không cứu được. Nhưng còn có một chút chuyện ta phải nói thằng, giải dược không ở trên người ta, về phần tướng quân nói dụng hình... Ha ha, cứ thử xem, xem có thể lấy được từ ta nửa chữ?"

Mẫu thân Carsen xuất thân vô cùng tốt, tuy rằng hoàng đế Kelmis không cho phong hào, nhưng trong mắt dân chúng, nghị viện và thành viên hoàng tộc, cũng đã sớm có địa vị hoàng hậu. Carsen thân là trưởng tử, lại có mẫu tộc chống lưng, từ khi sinh ra đã là muốn gió được gió hô mưa được mưa, có rất ít người dám khiêu khích quyền uy của hắn rõ ràng như vậy. Nhưng từ khi omega này xuất hiện, hết lần này đến lần khác làm hắn cảm thấy phiền toái, làm hắn không thoải mái. Ánh mắt Carsen nhìn về phía Thẩm Tu Vân càng thêm tối, hiện giờ hắn đã không còn kiên nhẫn, chỉ muốn làm cho omega không biết trời cao đất dày này phải trả giá đắt.

Vì thế hắn giơ tay lên.

Toàn bộ binh lính binh đoàn Sứ Mệnh có mặt ở đây đợi lệnh.

"Điện hạ."

Đang lúc Carsen chuẩn bị phất tay hạ lệnh, bỗng nhiên bị một quan quân trẻ tuổi ngăn trở.

Carsen nhìn quan quân trẻ tuổi trước mặt, làn da rám nắng, mái tóc rối bời, lún phún râu mép, không biết đã bao lâu không sửa soạn lại bản thân, chẳng qua, mặc dù hắn bề ngoài không chỉnh, nhưng ánh mắt hắn lúc này, lại lộ ra kiên định quyết tuyệt. Dựa vào quân hàm, là cấp bậc thiếu tướng, đại khái là một quân đoàn trưởng.

"Sao?"

"Điện hạ, việc này liên quan đến an toàn của điện hạ Lezar, chúng ta vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ."

"Lezar là đệ đệ của ta, ta chẳng lẽ không muốn tốt cho y? Ngươi muốn giải vây cho tên omega kia sao?"

"Dù sao cũng không ai trong chúng ta biết hắn có nói dối hay không, không thể mạo hiểm tính mạng Lezar điện hạ." Ngữ khí Joseph không kiêu ngạo không siểm nịnh, tay lại nắm chuôi kiếm bên hông, nhìn đại hoàng tử Carsen, không chút thoái nhượng.

"Ngươi làm gì, muốn tạo phản hay sao?"

Nháy mắt, bầu không khí như đông cứng lại, khẩn trương đến mức vô cùng căng thẳng.

Lúc này, bên phía Lezar truyền ra tiếng cười khẽ, Thẩm Tu Vân mở mắt nhìn Lezar, chậm rãi nói: "Thất điện hạ, xem ra, người muốn mạng ngươi thật không ít."

Lezar vốn đang trầm ngâm không nói bỗng ngẩng đầu, thật sâu mà nhìn Thẩm Tu Vân.

"Sao lại nói như vậy?"

Thẩm Tu Vân: "Chẳng lẽ không phải sao? Hiện giờ mỗi một phút giây trì hoãn, nguy hiểm của ngươi liền tăng mấy phần, vậy nhưng vẫn có người cố ý kéo dài thời gian, kỳ thật cho dù trong lòng biết ngươi thật sự trúng độc, cũng chỉ mong ngươi độc phát thân vong đi? Quả nhiên, nhân tâm khó dò."

"Ngươi nói bậy bạ cái gì!" Carsen sao lại không nghe ra Thẩm Tu Vân đang khiêu khích mình, giận không thể kiềm chế, đã giơ tay thủ thế chuẩn bị hạ lệnh ngắm bắn. Trong phòng lập tức vang lên một loạt tiếng súng lên đạn, chuẩn bị bắn Thẩm Tu Vân.

Thế nhưng, Thẩm Tu Vân vẫn ngồi ngay ngắn, thần sắc lạnh nhạt, giống như không để ý những họng súng tối đen lúc nào cũng có thể bắn ra tia laser trí mạng. Hắn lại thanh thản nhắm hai mắt, "Xem ra hôm nay khó thoát. Vừa hay, mạng ta không đáng giá, có thất điện hạ chết cùng, cũng coi như không nuối tiếc."

Lezar nhìn Thẩm Tu Vân, con ngươi đen chớp động, bên trong lộ tra một tia cười sát ý, ngoài miệng lại nói: "Cũng đã đến hoàn cảnh này, ngươi còn muốn châm ngòi ly gián tình huynh đệ hoàng tử sao?"

Tiếp lại quay đầu nhìn Carsen, "Đại ca nói có lý, vẫn là đem người này đi thẩm vấn tốt hơn. Hiện giờ hắn nháo đến xôn xao dư luận, mọi người đều biết. Binh đoàn Sứ Mệnh là quân hộ vệ hoàng gia, không thể mất uy tín trước dân chúng. Nếu thật đáp ứng yêu cầu của hắn, thả hắn ra, về sau làm sao binh đoàn Sứ Mệnh có thể phục chúng? Đại ca cứ xử lý người này, không cần để ý ta."

Lezar cứ như vậy nói thao thao, lời vừa nói ra, đã làm Carsen tức đến nội thương. Hiện giờ chuyện đã như vậy, cho dù hắn muốn xử lý omega kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu như Lezar vì vậy mà thực sự chết, cuối cùng là trách nhiệm của ai? Đến lúc đó bị chụp mũ mưu hại ấu đệ, hắn thật sự ăn không tiêu.

"Thất đệ sao có thể nói như vậy, còn chuyện gì quan trọng hơn tính mạng của ngươi sao?" Carsen cưỡng chế tức giận, thu tay về, cũng không biết bằng cách nào, nghiến răng nghiến lợi nói ra đầy đủ: "Vị tướng quân này vừa nãy nói không sai, vô luận omega này có giả vờ hay không, cũng không thể để ngươi mạo hiểm."

Nói xong, Carsen âm trầm đi đến bên Thẩm Tu Vân, cúi xuống nắm cằm hắn.

Thẩm Tu Vân rùng mình.

Carsen híp mắt nói: "Thứ ngươi muốn, chúng ta sẽ chuẩn bị tốt, có điều, nếu ngươi dám động tay động chân đến giải dược, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi."

"Điện hạ muốn ám chỉ chuyện gì với ta?"

Carsen sửng sốt: "Ngươi nói cái gì?"

Thẩm Tu Vân đẩy tay Carsen ra, liếc mắt nhìn hắn, "Yên tâm, muốn từ chỗ ta mua mệnh, một túi tinh thạch cùng một phi thuyền xa xa không đủ."

"Ngươi có ý gì?"

Thẩm Tu Vân đứng lên, ánh mắt nghênh hướng Carsen, đồng tử tối như mực, soi rõ nhân tâm, hắn đến bên tai Carsen, thấp giọng thì thầm: "Đương nhiên, nếu có một ngày, ngài muốn động thủ với vị thất đệ này, chúng ta có thể thương lượng. Nhưng mà chỉ sợ là hôm nay không tiện."

Carsen sau khi hiểu được ý Thẩm Tu Vân, sắc mặt nhất thời xanh mét. Về phần đến cùng hắn là do bị người nói trúng đáy lòng, hay là hận người khác châm ngòi tình huynh đệ mà phản ứng như vậy, chỉ có bản thân hắn biết rõ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play