Kết
Cơ thể mẹ suy vong, thể sống sơ cấp mất đi nguồn sống, lại không có cơ thể mẹ thứ hai tiếp nhận, thể sống cao cấp cuối cùng của trùng tộc cũng sẽ lần lượt chết đi. Tóm lại, nếu phải chết, vậy, vì sao phải để cho nhân loại tham lam tiếp tục tồn tại trên thế giới này chứ? Chi bằng cùng bị hủy diệt.
Ôm tâm tư như thế, trùng tộc dùng thái độ tuyệt vọng, khởi xướng đợt tấn công cuối cùng đến nhân loại, chỉ cần là nơi có nghĩa trang, sẽ có trùng tộc xuất hiện, bọn chúng nhân dịp đêm tối lẻn vào các thành phố, hệt như zombie trên phim ảnh, thành quần kết đội, vô thanh vô tức.
Sau khi những trùng tộc này bị chém giết sẽ không tràn ra sóng trùng, cũng không thể tiếp tục ăn mòn thân thể của nhân loại, nhưng số lượng của bọn chúng lại vô cùng nhiều, hơn nữa còn không cảm thấy đau đớn, hành động nhanh nhẹn, sức tấn công mạnh mẽ, nếu như là binh sĩ được trang bị vũ khí thì còn có thể đối phó, dân chúng bình thường căn bản không thể nào đánh trả.
Bởi vì thời gian gấp rút không thể hoàn toàn tiêu diệt hết trùng tộc, lại muốn tận lực tránh thương vong cho dân chúng, chính phủ lâm thời đành phải tổ chức di dời dân chúng lánh nạn, phái binh sĩ bảo hộ. Doanh trại tị nạn của cư dân tinh cầu Lama, thế nhưng lại được đặt tại hoàng cung, bởi vì các phương diện phòng hộ ở đây đều rất tốt, có thể tiết kiệm binh lực bảo vệ, binh tướng có thể đến được các nơi cần bọn họ.
Toàn dân đề phòng, đây đúng là thời điểm quan trọng nhất, nhưng lúc này Thẩm Tu Vân lại chỉ ngồi bên giường bệnh của Lezar trong quân y viện, trầm mặc nhìn y.
"Thẩm Tu Vân tướng quân, đã không thể cứu vãn được rồi, ngài cứ ở đây cũng không thay đổi được gì cả." Laurent nhìn Thẩm Tu Vân, tiến sĩ Beta luôn luôn không bày tỏ cảm xúc cũng không khỏi thở dài, "Thể sống của trùng tộc bên trong cơ thể của Lezar bệ hạ đang bắt đầu ăn mòn y, cho dù miệng vết thương trên phổi không nghiêm trọng thì cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh bị ăn mòn. Không bằng thừa dịp y chưa hoàn toàn trở thành con rối, để y giữ tôn nghiêm mà đi đi."
"Y đã chịu đựng thật lâu, để y giải thoát đi." Ssard cũng đứng bên cạnh Lezar, nhẹn nhàng sờ đầu y, mãn nhãn bi thương nhìn thân đệ đệ của mình.
Cùng là nhi tử của cơ thể mẹ đời thứ nhất, cũng cùng bị thể sống sơ cấp của trùng tộc ăn mòn cơ thể như nhau, kỳ thật Ssard đã biết rõ kết cục của Lezar từ trước. Hắn, Lezar, Vệ Á, trong máu của ba người bọn họ đều bị đưa vào thể sống sơ cấp của trùng tộc, nhưng bởi vì mẫu thân bọn họ là cơ thể mẹ, nên trên người tự nhiên có được bảo hộ, đám thể sống sơ cấp không những không thể tổn thương cơ thể của bọn họ mà còn cải thiện kết cấu của cơ thể, cho nên Ssard mới có thể đứng lên, Vệ Á bị thương nghiêm trọng lại không chết.
Nhưng, sau khi cơ thể mẹ tử vong, loại bảo hộ này lập tức biến mất, nếu thể sống sơ cấp của trùng tộc vẫn tiếp tục ở lại trong cơ thể, liền sẽ bị ăn mòn hệt như những người khác vậy, bị trùng đồng hóa. Vệ Á và Ssard đã lọc máu trước khi cơ thể mẹ tử vong, loại bỏ toàn bộ trùng trong cơ thể, nên mặc dù cơ thể mẹ chết đi, bọn họ cũng không bị ảnh hưởng gì.
Thể sống sơ cấp của trùng tộc có thể ưu hóa kết cấu thân thể của nhân loại, cho nên sau khi loại bỏ hết chúng nó, những dấu hiệu ưu hóa này cũng liền không còn bao nhiêu, đó cũng là lý do vì sao thân thể Ssard lại trở nên không tốt, nhưng dù sao cũng còn chút hiệu quả cho nên Ssard mới không suy yếu đến nổi phải lại ngồi xe lăn, mà trùng tộc trong cơ thể Vệ Á đã tồn tại nhiều năm, nên sau kh lọc máu, ngược lại cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới cơ thể.
Lần đó khi Ssard tỉnh dậy sau hôn mê, biết được Lezar không lọc máu, đã nhận thấy trước kết quả của mọi chuyện. Bắt đầu từ khi cơ thể mẹ tử vong, trùng trong máu y cứ như ác ma thoát khỏi phong ấn, bắt đầu từng bước từng bước chiếm cứ y. Lezar biết rõ như vậy, nhưng đây là lựa chọn của y, dưới tình huống nguy cơ tứ phía kia, y lựa chọn tiếp tục giữ lại sức chiến đấu ngoan cường mà trùng tộc tặng y, đồng thời cũng bước lên con đường tử vong.
Ssard biết Lezar sẽ chết, cũng biết tâm nguyện của y là gì, ngoại trừ ép chế bi thương trong lòng ủng hộ y, hắn không thể thay đổi được gì nữa. Cho nên lúc đó hắn mới để cho alpha và omega song hướng dấu hiệu, cho nên sau khi về đế đô hắn mới có thể đêm ngày làm việc như điên để phát minh ra phương pháp thụ thai ống nghiệm cho omega, còn cùng Baccho hoàn thiện phương pháp tiêu trừ dấu hiệu cho omega và thuốc ức chế tin tức tố. Đây là việc mà một ca ca vô năng như hắn, có thể làm cho y, cho bọn họ, cho mọi con dân đế quốc...
"Song hướng dấu hiệu, cũng không thể sao?" Thẩm Tu Vân tựa như chuyện gì cũng không nghe thấy, rốt cuộc mới có một ít phản ứng.
Ssard ủ rũ lắc đầu, "Tác dụng của song hướng dấu hiệu là một loại miễn dịch, giới hạn trước khi alpha bị ăn mòn."
Thẩm Tu Vân khẽ ừ, không nói thêm gì nữa, tiếp tục nhìn Lezar.
Rốt cuộc Ssard không thể nhìn thêm nổi nữa, nhắm mắt không để nước mắt rơi xuống, cùng rời khỏi phòng bệnh với Laurent, nhường không gian riêng cho Thẩm Tu Vân và Lezar.
Trong phòng bệnh, Thẩm Tu Vân vẫn tiếp tục không nói gì, hắn chỉ yên lặng ngồi bên cạnh nhìn Lezar, sau đó đột nhiên đứng dậy, hôn nhẹ lên đôi môi Lezar, xoay người rời đi.
"Tứ điện hạ, thí nghiệm thụ thai trong ống nghiệm của ngươi, có còn thu nhận người tình nguyện không?"
Thấy Thẩm Tu Vân nhanh như vậy đã đi ra, Ssard có chút kinh ngạc, "Có, sao vậy?"
"Ta muốn làm thí nghiệm đó." Lúc Thẩm Tu Vân nói ra những lời này, vẫn vô cùng bình tĩnh.
Ssard sợ run một chút, rất nhanh liền hiểu được ý của Thẩm Tu Vân, ánh mắt ảm đạm, "Với tình trạng thân thể Lezar hiện nay, ta không biết..."
"Thử một lần." Thẩm Tu Vân nói như đinh đóng cột.
Cái gọi là thụ thai ống nghiệm, đó là lấy trứng của omega ra, thụ tinh cùng với tinh trùng của alpha, nhưng trước kia vì không thể tìm ra cách thức khiến trứng vẫn sống sau khi lấy ra khỏi thân thể omega, cho nên kỹ thuật này không thể thực hiện, cho đến khi Ssard lâm vào hôn mê lúc cơ thể mẹ sắp tử vong, cuối cùng tìm ra phương pháp. Đó chính là sau khi lấy được trứng của omega, lập tức cho vào dung môi làm bằng máu của omega, thụ tinh với tinh trùng của alpha, sau đó lại chuyển vào dung môi từ máu của alpha để nuôi dưỡng.
Cũng không biết vì sao lại trùng hợp như thế, phương pháp này thoạt nghe thực giống như phương pháp sinh sôi nảy nở của trùng tộc, mảnh gen sau khi gặp máu omega liền sinh ra thể sống sơ cấp, thể sống sơ cấp vào máu của alpha thì sẽ tiến hóa. Mà vào lúc Ssard hôn mê, ý thức hắn sinh ra một loại cộng minh kỳ lạ với ý thức hệ của trùng tộc, mới dẫn dắt thành phát minh này.
Phía sau tấm bình phong nghiêm kín trong phòng thí nghiệm, Thẩm Tu Vân vì muốn lấy trứng, xích lõa nằm trên giường, hai chân mở lớn, mặc cho dụng cụ lạnh băng xâm nhập vào cơ thể.
Kỳ thật đây là một quá trình khiến người mất thể diện, thậm chí Ssard còn hoài nghi với cá tính của Thẩm Tu Vân, có thể sinh ra tâm lý bài xích mãnh liệt hay không, nhưng ngoài dự liệu của hắn, từ đầu đến cuối Thẩm Tu Vân không nói một lời oán hận, thậm chí thần sắc cũng vẫn thản nhiên.
"Hoạt tính của trứng vừa thụ tinh rất tốt, nếu không có gì bất ngờ, hẳn là sẽ thành công." Ssard nói.
Thẩm Tu Vân nhìn phôi thai nho nhỏ trong ống nghiệm, chăm chú nhìn thật lâu.
Lúc hắn xoay người rời đi, Ssard rõ ràng nhìn thấy, nam nhân omega luôn lạnh băng quả quyết, trong mắt lại ánh lên lệ quang.
Sau hôm hoàn thành thụ thai trong ống nghiệm, Thẩm Tu Vân mất tích.
Không một ai biết hắn rốt cuộc đi đâu, nhưng cũng không một ai có tinh lực chú ý tới chuyện này, bởi vì, mọi người hoảng sợ phát hiện, trên không trung mọi tinh cầu của Đế quốc Tinh Tế, chợt xuất hiện sương đen dày đặc!
Sương đen u ám quỷ mị, dày đặc như những đám mây lớn, mỗi một giây, mỗi một phút trôi qua, càng áp gần xuống mặt đất...
Mảnh gen của trùng tộc!
Sương đen kia, vậy mà lại chính là mảnh gen tiêu thất đã lâu, hòa vào máu của omega có thể sinh ra thể sống sơ cấp của trùng tộc!
"Tiến sĩ Laurent! Tiến sĩ Laurent!" Trợ lý trong phòng bệnh đang chuẩn bị tiêm thuốc chết không đau đớn vào tĩnh mạch cho Lezar, đột nhiên kêu to lên. "Ngài, ngài mau nhìn.!"
"Xảy ra chuyện gì!" Lauren bước nhanh đến, mắt nhìn đồ thị laser đồng bộ trên người Lezar, từ từ tháo kính mắt xuống, không thể tin vào hai mắt của mình!
Chỉ thấy trên màn hình biểu thị, trong mạch máu Lezar, hình ảnh đậm đặc của trùng thể vốn dĩ thong thả chuyển động lên đầu Lezar, đang dần biến mất bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, số lượng giảm kịch liệt!
"Ssard, ta nhìn thấy kỳ tích..." Laurent triệt để sợ ngây người, chứng kiến một màn trước mắt này, quả thực kiến thức y học nhiều năm qua của hắn cũng sắp đảo lộn.
Tứ hoàng tử Ssard vốn ngồi bên giường Lezar, muốn tiễn y đi đoạn đường cuối cùng, nghe Laurent nói như vậy, cũng đi qua nhìn vào màn hình.
"Trùng thể bên trong Lezar thế như lại tiêu thất! Bọn chúng thế nhưng lại biến mất!" Laurent nói, có chút kích động.
Ssard nhìn vào đồ thị, ánh mắt lạ từ tử mở lớn.
"Không, không phải là biến mất..." Giọng nói trở nên run rẩy, Ssard chỉ lên một chỗ trên màn hình, "Ngươi, ngươi nhìn chỗ này..."
Lúc này Laurent mới chú ý tới, nơi mà Ssard chỉ, chính là lá phổi của Lezar, nguyên bản nơi đó có một vết thương rất nghiêm trọng, đang dùng tốc độ thần kỳ mà khép lại, cùng lúc đó, vết thương lớn nhỏ trên cơ thể, cũng tự động chữa trị.
"Đây là cái gì?"
"Là... là cơ thể mẹ." Ssard nhỏ giọng, tựa như thì thầm, vẫn chuyên chú nhìn màn hình không rời mắt, "Là... là sự bảo hộ của cơ thể mẹ."
"Chuyện này không có khả năng, mẫu thân các ngươi đã chết."
Ssard nói: "Là cơ thể mẹ mới, cơ thể mẹ đời thứ hai của trùng tộc."
Laurent ngẩn người, "Nhưng vì sao trên người Lezar lại có sự bảo hộ của cơ thể mẹ đời thứ hai chứ?"
"Bọn ta được cơ thể mẹ bảo hộ, có lẽ... không phải vì huyết thống. Mà là bởi vì mẫu thân nhớ kỹ chúng ta, còn..." nói tới đây Ssard tạm dừng một chút, nước mắt trào ra vì niềm vui biết đệ đệ còn sống, "Nàng yêu chúng ta sâu sắc."
Cổng lớn trước hoàng cung Klappa.
Con rối trùng tộc kéo tới từng đám từng đám, tựa hồ cảm nhận được trong cánh cổng lớn này có nhân loại ẩn núp. Mà theo cùng với sự xuất hiện của sương đen, những con rối vốn dĩ như zombie này lại một lần nữa toát ra sức sống! Khủng bố hơn nữa chính là, sau khi bọn chúng bị chém giết, thân thể sẽ lại bay ra hắc trùng, có năng lực tấn công alpha!
Bởi vì biến cố này, thủ vệ được sắp xếp trước cổng hoàng cung đột nhiên giảm, bọn họ không cách nào ngăn cản được trùng tộc đang khôi phục sức sống!
Hoàng cung chuẩn bị thất thủ, mấy vạn dân chúng đang tị nạn bên trong liền giống như thịt tươi, sắp bị trùng tộc hưởng dụng.
Xin viện trợ không có hiệu quả!
Gọi tổng bộ không có hiệu quả!
Vì giờ phút này khắp mọi nơi trên đế quốc đều xảy ra cảnh tượng tương tự, những nơi tập trung binh lực, có thể bảo vệ chính mình đã xem như không tệ rồi, huống chi còn chia tinh lực đi trợ giúp nơi khác?
Trong hoàng cung Klappa nguy nga, bên trong tòa thành sừng sững mấy trăm năm, mắt thấy phòng tuyến sắp bị công phá, để cho con rối của trùng tộc giày xéo.
Đúng lúc này, từ đám con rối của trùng tộc lao ra một thân ảnh, người nọ một đầu tóc ngắn, chân khập khiễng, nhiều chỗ trên thân thể đã bị hư hại, hiểu nhiên cũng là một người đã bị sử dụng, zombie đi ra từ mộ phần. Nhưng, zombie vốn nên bị khống chế bởi trùng tộc này, trong tay cầm theo một thanh đao không rõ lấy từ đâu, lại đột nhiên xoay người, đứng trước cổng lớn hoàng cung, cùng trùng tộc giằng co!
"Là Hasusan điện hạ!" Binh sĩ bảo vệ gần đó hét lớn,
"Hasusan điện hạ?! Nàng còn sống?"
"Không... hình như không phải..."
Các binh sĩ nghi hoặc, rõ ràng nhìn thấy toàn thân Hasusan điện hạ đã mục nát, cánh tay cầm đao tựa như còn lộ ra xương trắng, quần áo trên người nàng đã vô cùng rát nát, rõ ràng đã chết từ lâu, nhưng vì sao, nàng lại đối đầu với trùng tộc?
Một trận gió thổi qua trước cửa hoàng cung, sương đen bị thổi tan tác trở nên mỏng đi nhiều, lộ ra ánh trăng mờ ảo. Trước cánh cổng to lớn của hoàng cung Klappa tráng lệ, Hasusan lặng lẽ đứng đối diện với đội quân trùng tộc trước mặt, khẽ cúi đầu, một bên mắt nhắm chặt, một bên mắt sớm đã hư, nàng dựng thẳng thanh đao cắm vào mặt đất, áo choàng phất phơ trong gió, chiếc bóng cô tuyệt trãi dài.
Sự xuất hiện của nàng, khiến cho binh sĩ trùng tộc tạm ngừng một khắc, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục thế tấn công. Một đám con rối của trùng tộc lao về phía Hasusan, Hasusan nhấc lên đại đao, đao phong quét qua, huyết nhục tứ tung, sóng trùng bay loạn, với sức lực một người, cố thủ một tòa thành kiên cố, chặn trùng tộc bên ngoài phòng tuyến của nàng, không để bất kỳ ai đến gần hoàng cung sau lưng nàng.
Giữa chém giết kịch liệt, Hasusan tựa như chiến thần thượng cổ, trùng tộc nhanh chóng chú ý đến nàng, tập trung lực lượng tấn công về phía nàng, thân thể nàng không ngừng bị thương, từng mảng huyết nhục bị trùng tộc cắt xuống, một chân bị chặt đứt, nửa cánh tay cũng bị trùng tộc mạnh mẽ kéo đứt, nhưng nàng vẫn kiên cường không ngã, dùng tẫn sức lực cuối cùng, bảo vệ những gì nàng từng trân quý khi còn sống.
Bên trong thân thể của nàng, là tình yêu sâu đậm nồng nàn dành cho quốc gia và con dân, thân là đại công chúa của đế quốc, đại trưởng nữ thứ mười chín của gia tộc Zethanon, bảo hộ chăm non cơ hồ đã trở thành chấp niệm trong lòng nàng, chỉ cần trong cơ thể vẫn còn một tế bào chưa tử vong, nàng sẽ không quên sứ mệnh, quang minh và vinh quang ghi tạc trong lòng.
Cảnh chiến đấu quá mức thảm thiết, rất nhiều sĩ binh nhìn đến đỏ cả mắt, tất cả đều rống giận lao ra tham gia cuộc chiến, bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Bên trong cánh cửa, dân chúng được bảo hộ nhìn thấy cảnh này, rớt nước mắt, một vài alpha thân thể cường tráng chủ động cầm vũ khí lao ra ngoài, sóng vai chiến đấu cùng với công chúa của bọn họ, mà nhiều omega vào thời khắc này, vì tăng tỷ lệ sống sót cho alpha, tự nguyện cùng bọn họ song hướng dấu hiệu.
Cảnh tượng như vậy không chỉ xảy ra trên tinh cầu Lama. Cùng thời khắc đó, mỗi ngóc ngách của đế quốc đều xuất hiện binh sĩ alpha đã từng hy sinh, tuy rằng bọn họ đã bị trùng tộc đồng hóa, lại vẫn như cũ dựa vào tín niệm sau cùng, lựa chọn đứng về hàng ngũ đồng độ cũ.
Sương đen trên không trung ngày càng nồng đậm, chúng càng đến gần mặt đất, các thiết bị điện tử đều bắt đầu không hoạt động, tình cảnh của nhân loại càng thêm bất lợi, nếu những đám sương đen này bao phủ hoàn toàn bề mặt tinh cầu, hậu quả thực không thể tưởng tượng....
Giữa yên tĩnh, Lezar đột nhiên nghe thấy một tiếng gào thét đau đớn đến tê tâm liệt phế, thanh âm quen thuộc như thế, cho nên trong một nháy mắt nghe thấy, y cảm thấy trái tim mình bị hung hăng cào cấu!
Tu Vân!
Lezar mở choàng mắt, lại phát hiện chung quanh là một mãnh an tĩnh, căn bản không có bất cứ tiếng gào thét nào.
Chẳng lẽ là ảo giác?
Nhưng chuyện gì đã xảy ra? Không phải là y... đã chết rồi sao?
Nhưng vì sao lại yên tĩnh như vậy? Tựa như toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình y, không chỉ là trong căn phòng bệnh này, thậm chí bên ngoài cũng không chút thanh âm.
Lezar giật giật, sau đó đột nhiên thân thể cứng đờ, cảm giác thân thể không phù hợp.
Vì sao lại có cảm giác toàn thân hoàn toàn khỏe mạnh như vậy, tựa như... năm đó, sau khi vừa mới bị trùng tộc ăn mòn, thoát thai hoán cốt.
Lezar biến sắc, tựa như đột nhiên hiểu ra chuyện gì, nhảy xuống vọt tới bên cửa sổ vén màn lên!
Sau đó, y chứng kiến một cảnh tượng rúng động thật sâu.
Trên bầu trời, mây đen quay cuồng như bão vũ phong ba, chúng tụ tập từ bốn phương tám hướng, dần dần tụ thành vô số vòi rồng, như trăm ngàn cự long màu đen chậm rãi hút về toàn bộ sương đen chung quanh, trả lại bầu trời trong xanh, sau đó, khi trên không trung không còn một bóng đen nào nữa, cự long đột nhiên lao thẳng về phía chân trời, hướng về phía vũ trụ bay đi.
Trước cửa hoàng cung Klappa, trùng tộc sĩ binh một khắc trước vẫn còn kiêu ngạo đột nhiên giải thể, hóa thành bột phấn, trong giây lát liền tan theo đám cự long cùng bay lên khỏi mặt đất.
Tình huống ở các tinh cầu khác cũng tương tự như vậy. Giống như một chỗ sâu nào đó trong vũ trụ, đang có một lực hút thật lớn, hút hết toàn bộ trùng tộc dơ bẩn ra khỏi đế quốc Tinh Tế.
Theo một tiếng sấm rền vang dội, tia chớp rạch ngang bầu trời, mưa rơi xuống.
Hasusan là thể sống cuối cùng của trùng tộc biến mất khỏi tinh cầu Lama, một khắc cuối cùng trước khi sụp đổ, nàng thong thả chuyển động thân thể đã tàn phá, dùng ánh mắt cuối cùng nhìn về hoàng cung Klappa.
Giữa mưa to, tòa thành cao ngất sừng sững, tượng trưng cho tín ngưỡng và quyền lực tối cao của đế quốc, giờ khắc này, đang được rửa sạch trở nên rực rỡ hẳn lên.
...
Năm 296, lịch đế quốc.
Trùng tộc chân chính diệt vong, từ nay về sau không còn nhìn thấy tung tích.
Trong trận hỗn chiến, đệ nhất lãnh tụ của Minh Quân, Thẩm Tu Vân tướng quân mất tích thần bí, thống soái lâm thời Joshua phát một phần thanh minh trước toàn thể đế quốc, chứng minh hoàng đế Lezar bị trùng tộc hãm hại, cũng đưa ra đầy đủ chứng cứ, chứng minh bệ hạ từng vì đế quốc mà hy sinh to lớn.
Dưới sự dẫn dắt của dân tâm, hội nghị và chính phủ lâm thời của Minh Quân ký một hiệp nghị, lấy omega, beta và giai tầng trung tiểu alpha làm chủ đạo thành lập chính phủ nước cộng hòa, ABO được hưởng quyền lợi ngang nhau, thế lực đại quý tộc đã thống trị đế quốc hơn hai trăm năm chính thức tan rã. Cùng lúc đó, chính phủ quyết định bảo lưu chế độ hoàng thất của gia tộc Zethanon, quy định hoàng đế tượng trưng cho nguyên thủ tối cao của quốc gia, nhưng không có quyền tham gia chính trị. Mọi vấn đề sự vụ cao thấp lớn nhỏ đều do Thủ tướng ra quyết sách, thủ tướng được bầu theo nhiệm kỳ bốn năm, không được truyền thừa, do các đảng phái ứng cử, được tuyển chọn từ công dân.
Lezar trở thành một người phú quý nhàn nhã, một vị hoàng đế không có việc làm cũng không lo bị bãi miễn bị thóa mạ. Hai tháng sau chiến tranh, y lợi dụng chuyến từ thiện lưu động, rời khỏi đế đô, điều khiển phi thuyền lữ hành đến từng hành tinh trên đế quốc, nhưng, lại thủy chung không tìm được tin tức của người kia.
Một năm sau.
Lezar đột nhiên biết được, một hạm đội khai thác mỏ thế nhưng tìm ra được một tinh cầu hẻo lánh, phát hiện trên tinh cầu có một loại khoáng thạch chỉ có ở tinh cầu Solomon trước kia, loại khoáng thạch này hiện nay đã vô cùng nổi tiếng, hơn nữa còn vô giá, bởi vì đó chính là nguyên liệu chế tạo cơ giáp thông minh. Lezar vừa nghe được tin này, tựa như phát điên lập tức lao đến tinh cầu kia, mua mỏ quặng từ người chủ sở hữu, đồng thời sai người đào sâu vào trong hầm mỏ.
Lúc nhìn thấy hang động với những khối đá phát ra ánh sáng xanh tím khảm đầy vách hệt như đã từng đi qua kia, trái tim Lezar cơ hồ kinh hoàng nhảy ra khỏi lồng ngực. Y để lại mọi người ở bên ngoài, một mình đi vào hang động.
Càng đi vào sâu, hang động càng mở rộng, đến cuối, dĩ nhiên là một hang động tự nhiên to lớn vô cùng, bên trong có mặt nước trải rộng, u tĩnh thanh hàn, ánh sáng trên vách hang phả xạ trên mặt nước, ảo mộng như là tiên cảnh.
Lezar nhịn không được hít sâu một hơi, muốn bình ổn nhịp tim cuồng loạn của mình, sau đó nhẹ cất bước, xuyên qua đầm nước sâu không tới mắt cá chân, trên một tảng đá tận cùng trong hang, y nhìn thấy một nam nhân đang nằm, đưa lưng về phía y. Trên người hắn không có quần áo, quanh thân là sương đen lượn lờ, sương mù tạo thành trường bào, bao phủ lên thân thể trắng nõn của nam nhân, mông lung, phiêu dật.
Tựa hồ nghe thấy âm thanh, nam nhân nằm trên tảng đá đột nhiên giật giật, sau đó thân thể cứng đờ, chậm rãi quay lại.
Bốn mắt nhìn nhau, thời gian ngừng lại.
Lezar bước tới.
Nam nhân ngồi dậy, sương đen tạo thành áo bào vương giả nhẹ nhành chuyển động theo từng động tác của hắn.
"Sao ngươi biết... ta không chết." Giọng nói quanh quẩn trong hang động trống trãi, che dấu kinh ngạc, vui sướng bên trong, cùng với đau khổ tơ vương.
"Bởi vì ta còn sống." Lezar nhẹ giọng nói, bước đến trước mặt nam nhân, ánh mắt thâm sâu nhìn hắn.
Hơn nữa, còn được ngươi yêu sâu sắc.
Nam nhân khẽ nhíu mày, "Trong thân thế ngươi... vẫn còn thể sống của trùng tộc sao?"
"Phải."
"Sao có thể chứ?" Nam nhân có chút không hiểu, ánh mắt nhìn Lezar lộ ra nghi hoặc.
"Không bằng ta ở lại đây, cho ngươi kiểm tra lại."
Nam nhân cau mày, dời tầm mắt: "Nơi này đã bị ngươi phát hiện, ta sẽ nhanh chóng rời khỏi. Nếu không muốn để cho trùng tộc ngóc đầu trở lại, ta chỉ có thể ở nơi không có người, vĩnh viễn không tiếp xúc với ai, nhất là omega."
"Ngươi muốn đi đâu?" Rốt cuộc, Lezar nắm lấy tay Thẩm Tu Vân, bàn tay nóng như lửa đốt.
"Chưa biết." Thẩm Tu Vân nâng mắt, nheo lại nhìn Lezar, "Có lẽ là chân trời."
"Cùng đi."
"Có thể là góc bể"
"Cùng đi."
"Cũng có thể là địa ngục thì sao."
Đôi mắt từ lúc tiến vào vẫn luôn ngóng chờ ánh mắt hắn, cũng nổi lên ý cười, "Cũng cùng đi."
Đôi môi mỏng rốt cuộc cũng nở nụ cười, ngay sau đó liền bị người hung hăng hôn lên, liều chết triền miên.
Thẩm Tu Vân, từ nay về sau, nơi nào có ngươi, đó chính là toàn bộ thế giới của Lezar ta.
Hai đời quấn quýt si mê, đời này, cuối cùng không phụ nhau.
Chính văn hoàn./.