Chương 112

Trên màn hình điện thoại hiện lên gương mặt Ssard, sắc mặt thế nhưng còn kém hơn cả Thẩm Tu Vân, trắng bệch như giấy, môi cũng tím tái đi, cả người phát run, cho dù đã cố gắng kiềm chế, Thẩm Tu Vân vẫn nhìn ra được sự rối loạn trong ánh mắt hắn.

"Tu Vân, các ngươi... các ngươi tìm được quân đoàn của Joseph chưa?" Ssard tựa như phải rất cố gắng mới có thể nói ra được một câu đầy đủ như vậy.

"Ngươi sao vậy? Sao lại yếu như vậy?" Thẩm Tu Vân nhận thấy Ssard có chỗ không phù hợp, hơi nhíu mi.

Thoạt nhìn Ssard đang ở trong phòng thí nghiệm, nhưng giờ phút này hắn tựa hồ phải dựa vào bàn thí nghiệm mới có thể không té xuống khỏi ghế ngồi, trán đầy mồ hôi, hệt như đang trải qua chuyện gì rất đau đớn.

"Joseph... Joseph..." Ssard nói chuyện càng lúc càng gian nan, trong mắt lại có vẻ khẩn cấp, "Joseph gặp nguy hiểm, kính nhờ... cứu hắn.."

Ssard đã tiêu hao hết chút sức lực cuối cùng, cánh tay buông lỏng, trực tiếp trượt té từ trên ghế xuống sàn nhà. Lúc này bên kia điện thoại vang lên tiếng mở cửa, một bác sĩ mặc áp blu trắng nhanh chóng xuất hiện trong khung hình, nâng hoàng tử omega đã ngất xỉu lên, phía sau còn có hai người theo tới, đặt Ssard lên cáng nâng đi, bác sĩ kia xoay người lại đối diện với màn hình.

"Chào tướng quân, ta là tiến sĩ Laurent của quân y viện đế quốc, cũng là bằng hữu của Tứ hoàng tử, nếu thuận tiện, xin nhờ chuyển lời với Thất hoàng tử, nói rằng song hướng dấu hiệu giữa Tứ điện hạ và Joseph tướng quân có tác dụng, Joseph tướng quân đang rất nguy hiểm, đa tạ." Tiến sĩ đeo kính mắt chỉ đơn giản nói xong hai câu này liền tắt điện thoại, mà Thẩm Tu Vân bên này đang hoàn toàn mờ mịt với mấy chữ xa lạ.

Song hướng dấu hiệu? Đó là cái gì?

Đế quốc Tinh Tế tiến hành giáo dục tẩy não tuyệt đối phục tùng và thuần phục đối với omega trong căn cứ Mai Tả, cơ hồ không còn ai biết đến giữa alpha và omega còn tồn tại một khế ước cổ xưa, chính là omega phản dấu hiệu lại alpha, Thẩm Tu Vân tự nhiên cũng không hiểu biết gì về chuyện này, mà hắn vốn dĩ hận mối tương quan giữa alpha và omega hận từ trong xương, càng sẽ không chủ động tìm hiểu, cho nên lại càng hoàn toàn không biết gì.

Hắn ra khỏi phòng, đang muốn đi đến phòng chỉ huy, lại bỗng nhiên cứng đờ cả người, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén.

Chỉ trong vài giây đồng hồ, sắc mặt Thẩm Tu Vân đột nhiên đại biến, vừa lấy điện thoại hạ lệnh toàn chiến hạm tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh, vừa lao như điên đến phòng chỉ huy.

"Có cái gì tới gần! Nhanh khai triển lưới năng lượng phòng hộ! Toàn bộ tập hợp! Tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh!" Thẩm Tu Vân kéo còi cảnh báo trên chiến hạm, trong tiếng còi chói tai, nhanh chóng vang lên tiếng đế giày dẫm trên mặt đất hỗn độn.

Các quan quân bị Thẩm Tu Vân triệu tập đến phòng chỉ huy vẫn còn mờ mịt chẳng hiểu gì, vội vàng chạy đến xem đồ thị rada, có người nhìn màn hình quan sát, nhưng không thấy được bất cứ thứ gì khác thường.

"Chuyện gì xảy ra, đâu có cái gì đâu, màn hình rada rõ ràng trống trơn."

"Nhưng mà, vì sao.."

RẦM!

Mọi người còn chưa kịp ca thán xong, lưới bảo hộ đột nhiên sáng lên kịch liệt, cùng với một tiếng vang thật lớn, hệ thống quản lý thông minh trong chiến hạm phát ra cảnh báo : "Báo động! Báo động! Chiến hạm đã bị tấn công!"

Trong một chốc hoảng đến cực kỳ lợi hại, thậm chí có người còn không đứng vững, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, người đứng bên cạnh bàn điều khiển dùng một vẻ mặt thấy quỷ để nhìn màn hình rada.

Hoàn toàn trống trơn!

Bọn họ không nhìn thấy gì cả!

Nhưng công kích vẫn đang tiếp tục!

RẦM!

Lại là một va chạm mãnh liệt, đèn bên trong chiến hạm bỗng nhiên mờ đi một chút, phòng chừng là hệ thống năng lượng của chiến hạm đã bị ảnh hưởng, khó có thể tưởng tượng, nếu không phải vừa rồi Thẩm Tu Vân ra lệnh cho bọn họ kích hoạt lưới năng lượng phòng hộ đến mức cao nhất, dưới sức công kích mãnh liệt như vậy, chiến hạm hoàng gia sẽ bị thương đến mức nào.

Lúc này Thẩm Tu Vân cũng vọt vào trong phòng chỉ huy, quan quân cấp bậc phân đoàn trưởng ở đây, cho dù là alpha hay là omega, đều hướng mắt về phía hắn, trong lòng ai cũng đều chung một ý tưởng, nếu không nhờ vị trưởng quan omega này, bọn họ phỏng chừng đã bị bắn nổ thành mảnh nhỏ.

"Trùng tộc." Thẩm Tu Vân không chờ mọi người mở miệng, liền nói ra hai chữ như đinh đóng cột.

"Lại là đánh lén... đáng giận! Lũ trùng khốn kiếp!" Có người nhịn không được thấp giọng mắng.

Tin tức tố của trùng tộc rất nhạt, hơn nữa bọn chúng còn biết giấu đi tin tức tố, khiến cho nhân loại phải chịu mệt không ít trong chiến tranh người trùng. Hơn nữa sau khi alpha bị trùng tộc ăn mòn, tin tức tố trên người cũng sẽ biến mất, cho nên mặc dù thể sống cao cấp chiếm được thân thể của nhân loại, cũng sẽ không bị rada phát hiện, nếu trùng tộc có thể dùng phi thuyền tàng hình với rada, liền sẽ không bị phát hiện, khi chiến đấu khiến đối thủ trở tay không kịp.

"Nhưng mà phi thuyền của bọn chúng sao lại có thể có kỹ thuật cao như vậy? Chúng chỉ là trùng thôi mà?" Lúc này có người nói.

Trong nháy mắt, phòng chỉ huy lâm vào trầm mặc, những khả năng có thể gần với sự thực nhất được mọi người phỏng đoán, xoay quanh trong đầu...

Thể sống cao cấp của trùng tộc, chẳng lẽ là đã tiến hóa đến nỗi tiếp cận trí lực thậm chí vượt qua trí lực của nhân loại?

"Chỗ này! Phát hiện phi thuyền của bọn chúng!" Một binh lính quan sát lúc này dùng kỹ thuật phản tàng hình tìm được kẻ địch, tay chỉ vào màn hình cũng phát run, "Bọn chúng... đông quá..."

Trên màn hình rada, một giây trước vẫn còn trống rỗng, mà lúc này điểm sáng xuất hiện như măng mọc sau mưa, rập rạp, thế nhưng từ từ chiếm cứ toàn bộ màn hình, nối liền thành một mảng, vây bọn họ vào giữa.

"Đội tiên phong điều khiển phi hành khí triển khai hình thức phòng vệ, lấy chiến hạm làm trung tâm tạo thành đội hình bao quanh làm thành tường phòng hộ, duy trì tốc độ tương đương với chiến hạm. Đội cơ giáp chia làm hai tổ, trước một đội sau một đội, cũng lấy chiến hạm làm trung tâm, áp dụng hình thức tấn công tối đa, khi hao hết năng lượng lập tức đổi chổ với đội ở sau, quay về chiến hạm nạp năng lượng, chuẩn bị đổi ca lần nữa, khi chiến đấu, đội cơ giáp còn phải nghĩ cách truyền năng lượng cho đội tiên phong."

Lúc này một âm thanh trầm ổn vang lên, Thất hoàng tử Lezar không biết đã xuất hiện trong phòng chỉ huy tự lúc nào, đang dùng loa bình tĩnh hạ mệnh lệnh.

Lezar hạ lệnh xong, các phân đoàn trong chiến hạm hoàng gia đều bắt đầu hành động, đa số bọn họ đều là binh sĩ đế quốc, lại trải qua huấn luyện và chọn lọc của Thẩm Tu Vân, đều rất nghiêm chỉnh, nhanh chóng làm thành trận hình công kích và phòng vệ, lấy chiến hạm hoàng gia làm trung tâm, đội tiên phong phòng hộ, đội cơ giáp thứ nhất, đội cơ giáp thứ hai, hình thành ba vòng tròn đồng tâm bao quanh chiến hạm, đồng loạt nổ súng về phía kẻ địch.

"Trận pháp này của ngươi tử thủ quá nghiêm ngặt, bất lợi trong việc tiêu diệt quân địch. Nếu như trùng tộc kịp phản ứng, tập trung hỏa lực tấn công vào một chỗ duy nhất, rất khó phòng ngự, mà binh lực xung quanh quay về trợ giúp chỉ sợ cũng không còn kịp." Thẩm Tu Vân nói với Lezar, lúc này ân oán cá nhân giữa hai người đã sớm được vứt qua một bên, mặc kệ những chuyện đã phát sinh trong phòng huấn luyện lúc trước, mục tiêu hiện giờ của bọn họ chỉ có một, chính là cùng đối phó với kẻ địch, sống sót, nghĩ cách cứu viện đồng đội.

"Không sai, cho nên trận hình này không thể duy trì lâu. Chì cần chống đỡ để chúng ta đi tới một đoạn là được rồi."

"Đi một đoạn?" Thẩm Tu Vân hơi trầm ngâm, sau đó nhìn vào bản đồ vũ trụ, bọn họ đã đến rất gần nơi mà Joseph mất tích, mà nơi đó lại giống như một khu vực trống rỗng, dùng bất cứ dụng cụ thăm dò nào cũng không khám phá được tình huống nơi đó, tựa như lỗ đen vũ trụ, cắn nuốt hết thảy.

Thẩm Tu Vân nhanh chóng hiểu ra dụng ý của Lezar.

"Ngươi muốn nói, chúng ta sẽ tiến vào khu vực bí ẩn kia?"

"Trùng tộc xuất ra binh lực mạnh mẽ như vậy ở ngay đây, nhất định là vì không muốn để chúng ta tiếp cận khu vực kia. Đó chính là nơi mà Joseph mất đi liên lạc, dựa theo tư liệu, trước khi bọn họ mất tích không hề gặp phải cuộc tấn công nào, nói cách khác, là bởi vì bọn Joseph tiến vào khu vực kia, cho nên trùng tộc mới phái binh tới thủ chỗ này để ngừa lại có nhân loại tới gần." Lezar phân tích, tựa hồ đã sinh ra tò mò to lớn đối với khu vực kia. "Bọn chúng nhất định là che dấu một bí mật gì đó ở khu vực kia, không muốn để chúng ta biết."

"Làm như vậy thật mạo hiểm" Thẩm Tu Vân nói.

"Ta không thể nào nhìn Joseph gặp chuyện không may, cũng không thể nào vứt bỏ những binh lính đã nguyện trung thành với ta. Nếu tóm lại phải đi vào, tới trễ không bằng tới sớm, thừa dịp đám trùng kia chưa nghĩ ra ám chiêu nào, xuất kỳ bất ý."

Thẩm Tu Vân nghiêng đầu nhìn nhìn Lezar, lúc này mới đột nhiên nhớ tới cuộc điện thoại của Ssard, "Song hướng dấu hiệu là cái gì?"

Lezar sửng sốt, nghiêng đầu quay mặt về phía Thẩm Tu Vân, thần sắc vi diệu, "Nghĩ gì mà lại hỏi chuyện này?"

"Tứ hoàng tử vừa điện cho ta, hắn thoạt nhìn vô cùng không tốt, luôn miệng nói Joseph đang gặp nguy hiểm, sau đó hôn mê bất tỉnh ngay trước màn hình, sau đó một vị tiến sĩ tên Laurent mang hắn đi, cũng nhờ ta nhắn với ngươi, nói song hướng dấu hiệu của Tứ điện hạ và tướng quân Joseph có tác dụng."

Sắc mặt Lezar đột nhiên đại biến, chân mày nhíu lại thật sâu, hai bàn tay nắm chặt.

"Song hướng dấu hiệu là cái gì?" Thẩm Tu Vân nhìn thấy sắc mặt Lezar trở nên trắng bệch, lại hỏi.

Lezar trầm ngâm một khắc mới mở miệng: " Chính là alpha và omega cho nhau dấu hiệu."

Thẩm Tu Vân phi thường ngoài ý muốn, "Omega còn có thể dấu hiệu alpha?"

"Là một khế ước từ xưa, hiện giờ đã không có mấy ai biết." Lezar nhẹ giọng thở dài, "Một khi giữa A và O đạt thành khế ước này, lập tức tính mạng tương liên, tâm linh tương thông, một người chết, người khác cũng sẽ không sống nổi một mình."

Thẩm Tu Vân trầm mặc, trong nhận thức của hắn, alpha chính là thiên địch của omega, sở dĩ omega trở nên khiếp nhược như vậy, chính là bị alpha áp bách, A và O, chính là như nước với lửa, O nếu muốn nổi lên đạt được một cuộc sống có tôn nghiêm, liền không chấp nhận được sóng gió do A gây ra. Nhưng hiện giờ lại có người nói cho hắn biết, alpha và omega thế nhưng đã từng dựa giẫm vào nhau, trong nhất thời hắn có chút không tiếp thu được tin tức này.

Lezar bỗng nhiên bắt lấy cánh tay Thẩm Tu Vân, dùng sức nhẹ nhàng, lại vừa khéo phủ lên ngay vết thương mà Thẩm Tu Vân dùng chủy thủ đâm ngày hôm qua.

"Còn đau phải không?" Lezar hỏi.

Ánh mắt Thẩm Tu Vân khẽ động, bình tĩnh lấy tay Lezar ra.

"Joseph và ca ca của ta có thể có mối quan hệ như vậy, cũng không thể nói rõ là bất hạnh hay là may mắn." Lezar lộ ra một nụ cười chua xót hư hư thực thực, sau đó cầm lấy điện thoại, ra lệnh cho chiến hạm tăng tốc.

Đầu kia điện thoại truyền đến giọng của một quan quân alpha, bên cạnh còn có tiếng nổ mạnh và tiếng giao chiến, có thể thấy được tình huống có bao nhiêu kịch liệt.

"Điện hạ, nhưng nếu tiếp tục tăng tốc, sẽ phải giảm cấp bậc phòng hộ."

"Tăng tốc tiến lên."

"Vâng... vâng."

Lezar nhắm mắt đứng bên bàn điều khiển, hơi hơi nghiêng đầu, tựa hồ đang lắng nghe cái gì.

"Tu Vân, trùng tộc sắp thay đổi phương thức tấn công."

Thẩm Tu Vân yên lặng cảm giác, cũng đã nhận ra ngọn nguồn di động của những tin tốc kia.

"Cho dù alpha bị trùng tộc ăn mòn, ngươi cũng vẫn có thể cảm nhận được tin tức tố trên người bọn họ đúng không?" Lezar hỏi.

Thẩm Tu Vân ngầm thừa nhận, đây xem như là một bí mật không còn tính là bí mật nữa của hắn, rất nhiều người trên tinh cầu omega đều biết, Lezar cũng nhận ra điều này từ lúc bọn họ lạc vào hoang tinh đầy trùng kia, có điều, trước mặt hội nghị, y cũng không khai chuyện này ra.

"Tốt lắm, kế tiếp, ngươi làm đôi mắt của quân đoàn đi, khiến cho đám trùng kia không còn chỗ nào có thể trốn." Lezar lấy vòng cổ - cơ giáp thông minh của mình ra, mỉm cười ảm đạm với Thẩm Tu Vân, "Chúng ta cùng lao ra khỏi vòng vây này, được không?"

Chương 113

Cơ giáp thông minh trong tay Lezar liên tục triển khai, nhanh chóng biến thành hình người, thu Lezar vào trong.

Người cơ giáp không ngừng nghỉ tiến vào khoang thuyền trung gian, cửa khoang thuyền tự động mở ra, người cơ giáp nhảy mạnh về phía trước, lưu loát xoay người, nhảy ra khỏi cửa khoang thuyền, tiến vào vũ trụ.

Tình thế chiến trường lúc này cũng bất lợi cho nhân loại, chiến thuyền của trùng tộc phát hiện ra đội hình của mình không thuận lợi cho việc vây công, liền thay đổi phương thức tấn công, không còn bao vây, mà là kéo giãn ra bốn phía, lại dùng chế độ tàng hình, trong chớp mắt liền biến mất không còn tung tích.

Một giây trước vẫn còn là chiến trường lửa đạn, tia laser bắn ra chằng chịt khắp nơi, đột nhiên trở thành một mảnh an tĩnh, mảnh vụn từ những phi hành khí bị bắn nát phiêu đãng giữa vũ trụ tối đen, dao động thành những tổ hợp nhìn như những đồ án quỷ dị.

An tĩnh, an tĩnh đến làm người ta hít thở không thông.

Trận hình lấy chiến hạm hoàng gia làm trung tâm tăng tốc tiến lên, vòng ngoài cùng của trận hình, đội phi hành khí đảm đương nhiệm vụ của bức tường bảo vệ, đột nhiên bị một đường ánh sáng xanh chia làm hai nửa! Phi hành khí nổ mạnh, sau một ánh lửa chói mắt, triệt để biến thành bột mịn.

Hai phi hành khí bên cạnh nhanh chóng phản ứng, nổ súng điên cuồng về nơi vừa phát ra ánh sáng xanh kia, phi thuyền tàng hình lọt vào công kích lập tức trút bỏ ngụy trang, một phi thuyền trùng tộc xuất hiện, đuôi thuyền bị hư tổn nhẹ, nó cũng không tiếp tục tấn công nữa, mà quay đầu chạy trốn, khi cách xa quân trận lại lần nữa ẩn nấp, biến mất không dấu vết.

"Đáng chết!" Nhìn thấy chiến hữu hy sinh, Thổ Lang trong cơ giáp phía sau nhịn không được lớn tiếng mắng, phóng một pháo về phía phia thuyền kia vừa biến mất, nhưng không đánh tới, chỉ phí công.

Ngay sau đó, khắp nơi trên trận hình đều lặp lại một màn vừa rồi, đánh lén một lần lại một lần, triệt để chọc giận binh sĩ nhân loại, trùng tộc giảo hoạt như những con muỗi tham lam, bất tri bất giác cắn người một hơi, lúc người muốn đánh vào nó, nó lại bay vèo đi, trốn vào một góc người không nhìn thấy, chờ đợi cơ hội tiếp theo. Nhưng con muỗi cũng nhanh chóng cảm thấy bất mãn với chỉ một lần cắn, chờ trận hình bắt đầu loạn, bắt đầu nâng cao tầng suất đánh lén, mỗi lần xuất hiện số lượng phi hành khí bị bắn nát cũng tăng lên, rốt cuộc, tìm tòi lỗ thủng ở những nơi phòng thủ suy yếu, bảy tám phi thuyền địch tạo thành chiến đội đồng thời nổ súng, mãnh liệt tấn công vào lỗ hỏng phòng thủ, phi thuyền hợp kim lạnh như băng mạnh mẽ tiến lên, mắt thấy sắp sửa đột phá phòng tuyến của đội cơ giáp.

Sau khi cơ giáp của Lezar nhảy ra khỏi khoang thuyền, trực tiếp vọt tới chỗ thủng phòng thủ, đầu tiên là nâng lên cánh tay máy bắn phá những phi thuyền địch một phen, kềm chế hỏa lực của đối phương, sau đó lòng bàn chân cơ giáp phun ra năng lượng đẩy cơ giáp tiến lên, triển khai song chưởng đánh tới những phi thuyền kia.

Cơ giáp triển khai hình thức tối cao, còn lớn hơn một phi hành khí phổ thông một chút, sau khi Lezar tiến lên liền mãnh liệt va chạm với một phi thuyền gần nhất, sau đó cơ giáp đẩy phi thuyền này ra đánh vào phi thuyền bên cạnh nó. Phi thuyền lập tức điều chỉnh mục tiêu bắt đầu tấn công người cơ giáp, mấy ngàn tia laser bắt đầu vọt tới cơ giáp, tốc độ ánh sáng nhanh không cần giải thích, nhưng khi tia laser sắp sửa bắn thủng cơ giáp, cơ giáp liền mở lưới năng lược bảo hộ, đồng thời duỗi thân khởi động cánh tay máy, lôi một phi thuyền khác lại đây, che chắn phía trước mình, laser đều bắn vào phi thuyền được trưng dụng làm lá chắn này, phi thuyền nổ mạnh, mà vài giây trước khi phi thuyền nổ, cánh tay trái của cơ giáp bắn ra một lực đẩy, đẩy phi thuyền kia ra xa một khoảng, trực tiếp va vào phi thuyền phía sau, đưa cả hai cùng lên tử lộ.

Liền trong hơn ba mươi giây ngắn ngủi như vậy, một mình Lezar giải quyết bốn cái phi thuyền. Trận hình tán loạn vì có Lezar đến mà dần chỉnh đốn, phòng tuyến cơ hồ sắp hỏng mất rốt cuộc được tu bổ lại, cơ giáp của Lezar xoay người bay đến một lỗ hỗng khác trên tuyến phòng thủ, không chút ngập ngừng.

Thẩm Tu Vân vẫn ở lại trước bàn điều khiển, trùng tộc có thể điều khiển phi thuyền và cơ giáp đều là thể sống cao cấp, trước khi bọn họ bị đồng hóa cũng đều là chiến sĩ alpha, giống như vị quý tộc mà Thẩm Tu Vân và Baccho phát hiện lần đầu khi ở trong hoàng cung Klappa vậy, chỉ có hắn mới có thể cảm nhận được tin tức tố trên người bọn họ, bởi vậy hiện giờ trùng tộc sĩ binh vây khắp tứ phía, tuy rằng bọn chúng có năng lực che dấu mạnh, người thường khó có thể phát hiện, nhưng Thẩm Tu Vân vẫn có thể dựa vào tin tức tố để phán đoán vị trí của bọn chúng như cũ.

"Tọa độ 112, 364, 355 có trùng tộc tới gần, chú ý bên trái." Thẩm Tu Vân cầm bộ đàm, làm tổng chỉ huy phát ra mệnh lệnh với bên ngoài.

Binh lính nhiều lần nếm trải nổi khổ bị trùng tộc đánh lén phát hiện, vị trí được thông báo là có quân địch kia, trên rada cũng vẫn là trống rỗng, nhưng một khi bọn họ nhắm bắn vào vị trí kia sẽ lập tức khiến cho phi thuyền của địch phải hiện hình.

Một khi ý thức được bọn họ không phải là đánh mò, sĩ khí toàn quân lập tức được củng cố, trong bộ đàm không ngừng phát ra âm thanh gợi ý truyền đến mỗi một chiến sĩ cơ giáp mỗi một phi hành khí tiên phong. Bình tĩnh, ngắn gọn, lạnh nhạt, âm thanh cẩn thận của omega, cho dù không mang theo bất kỳ tình cảm nào, lọt vào tai những chiến sĩ alpha, cũng rất thoải mái, vô hình trung tăng thêm vài phần an tâm và nhiệt huyết khó hiểu trong lòng chiến sĩ alpha giữa vòng lửa đạn.

Ưu thế của trùng tộc nhanh chóng bị đảo ngược, thể năng của bọn chúng mặc dù tốt hơn nhân loại, thiết bị cũng tân tiến, nhưng dù sao trùng tộc tiến hóa đến trí lực cao cấp cũng là số ít, rất nhiều binh sĩ bị đồng hóa đang điều khiển phi thuyền, đều là con rối không có trí lực. Mất đi ưu thế từ việc có thể che dấu hành tung, trùng tộc nhanh chóng bị quân đội nhân loại cản lại, mà dần dần còn có xu thế bị đẩy lui.

"Tu Vân, không cần tham chiến! Để quân hạm tăng nhanh tốc độ tiến lên!" Thanh âm Lezar vang lên trong bộ đàm.

Thẩm Tu Vân mắt nhìn màn hình rada, chiến hạm hoàng gia hiện giờ chỉ cách nơi Joseph mất tích không đến triệu km, với tốc độ hiện nay của quân hạm, qua mấy phút nữa sẽ đến. Nhưng chỉ trong vài phút này thôi, thế cục cũng có khả năng thay đổi, nếu như có thể rút ngắn thời gian vậy phải tìm cách rút ngắn thời gian, tận lực giảm mọi điềm xấu.

"Có thể tăng tốc thêm không?" Thẩm Tu Vân hỏi nhân viên bên cạnh.

"Còn có thể tăng thêm bảy phần trăm, đổi lại cần phải giảm bớt một cấp bậc phòng hộ."

"Tăng tốc." Thẩm Tu Vân hạ lệnh.

"Nhưng mà, cấp bậc phòng hộ..."

"Làm theo lời ta." Thẩm Tu Vân nói như đinh đóng cột, sau đó quay lại bàn điều khiển tiếp tục chỉ huy quân đoàn.

Theo chiến hạm hoàng gia tiếp cận càng gần với khu vực như lỗ đen kia, trùng tộc bên ngoài càng thêm xao động bất an, thậm chí sắp không còn chú ý tới chiến thuật gì nữa, điên cuồng dùng cách thức gần như tự sát để tấn công, đặc biệt nhắm vào cơ giáp của Lezar, một tầng một tầng phi thuyền vây lại đây, buông tha các nơi khác, chỉ vì muốn giải quyết gọn Lezar. Lezar nhanh chóng bị bao vây giữa một đám phi thuyền trùng tộc.

"Báo cáo tướng quân! Lezar điện hạ bị bao vây! Chúng ta có cần phải tản ra đội hình đến trợ giúp không?" Thanh âm một binh sĩ trong bộ đàm, có vẻ hoảng hốt.

Thẩm Tu Vân khẽ nhíu mày, vội vàng mở camera quan sát bên ngoài, nhìn thấy Lezar đã bất tri bất giác bị trùng tộc dẫn dắt đi xa khỏi chiến hạm, cách ly phạm vi công kích của quân đoàn bên ngoài, giữa một đoàn phi thuyền nhiều không đếm xuể, cơ giáp cao lớn của Lezar thế nhưng bị vây đến không còn thấy bóng dáng.

Nếu thay đổi trận hình, chưa nói đến chuyện chiến hạm hoàng gia sẽ hoàn toàn bại lộ dưới công kích của kẻ địch, mà nếu trùng tộc nhân cơ hội này phản kích, dưới tình huống phân tán như vậy, trùng tộc lại lợi dụng hình thức che dấu, đến lúc đó cho dù có Thẩm Tu Vân chỉ huy, cũng nhất định được cái này mất cái khác, hậu quả khó mà lường được.

"Thẩm Tu Vân tướng quân! Thẩm Tu Vân tướng quân! Ngài nghe được không? Lezar điện hạ bị bao vây, chúng ta có cần tản ra trợ giúp điện hạ hay không? Xin ngài ra chỉ thị!" Thanh âm trong bộ đàm lặp lại, ngữ khí càng thêm lo lắng.

Thẩm Tu Vân hơi trầm ngâm, đang muốn trả lời, lúc này lại đột nhiên có tín hiệu bên ngoài yêu cầu được nói chuyện với chiến hạm hoàng gia, mà người yêu cầu lại là Phạm Tư Đức.

"A, thật không nghĩ ra, người có thể cảm nhận được tin tức tố của trùng tộc lại chính là ngươi, Tu Vân, bạn cũ của ta." Một thời gian lâu không gặp, người phụ trách lúc trước của đấu trường vẫn như vậy không thay đổi, đôi mắt nhạt màu, lúc này đã hoàn toàn là một màu trắng, làm cho hắn thoạt nhìn càn thêm khủng bố. "Thân là một omega, mà lại có thể đứng ở vị trí này, quả nhiên ánh mắt của ta không tồi, đã sớm nhìn ra ngươi nhất định sẽ không phải là một kẻ vô danh."

"Phạm Tư Đức, nếu ngươi còn tiếp tục nói lời vô nghĩa, đàm phán liền chấm dứt." Thẩm Tu Vân lãnh đạm mà nói, ngón tay đã chạm nhẹ vào nút chấm dứt thông tin.

"Đàm phán? Không không không, ta là đang muốn giao dịch với ngươi, Tu Vân, tuy rằng nói như vậy thật tổn thương tình cảm lại cũng có vẻ xa lạ, nhưng ta cũng tự nhận là cũng không thể kiếm được ân tình gì từ ngươi, đúng không? Cho nên vẫn là giao dịch tốt hơn."

"Giao dịch gì? Nói!"

Phạm Tư Đức mỉm cười thật sâu, đôi mắt không có đồng tử tựa hồ liếc qua bên cạnh một cái, phương hướng đó, chỉ về một nơi bên mạn phi thuyền, Lezar đang ở đó.

"Giao dịch chính là... Thất hoàng tử." Phạm Tư Đức nói.

Thẩm Tu Vân không nói chuyện, lạnh mặt nhìn Phạm Tư Đức, chờ hắn nói câu tiếp theo.

"Lần này các ngươi đến để cứu vị tướng quân Joseph kia đi, là bạn bè cũ, chút chuyện này ta cũng nguyện ý giúp ngươi," Phạm Tư Đức nói xong, đưa một tấm ảnh chụp Joseph cho Thẩm Tu Vân, bối cảnh trong ảnh tối đen, mơ hồ nhìn thấy một binh sĩ đế quốc, nhưng chung quanh đều bị sóng trùng che khuất, không thấy rõ vị trí chỗ nào.

"Nghe một lời khuyên của ta, nơi các ngươi muốn đi rất nguy hiểm, nếu đi vào thì sẽ chết, ta trả lại tướng quân Joseph cho ngươi, ngươi mang quân đoàn quay về nơi xuất phát, được không? Sau đó thuận tiện để lại Thất hoàng tử cho bọn ta, bọn ta cam đoan nhất định sẽ khoản đãi hắn thật tốt."

"Thất hoàng tử? Các ngươi giữ y lại làm gì?"

"Ha ha, chuyện này chỉ sợ là không tiện tiết lộ với ngươi." Phạm Tư Đức cười to.

"Nếu ta không đồng ý thì sao?" Thẩm Tu Vân hỏi.

"Chuyện này..." Phạm Tư Đức gãi gãi cằm, "Khoảng cách từ chỗ các ngươi đến 'khu vực' còn chưa tới năm phút đồng hồ, lúc chiến hạm của các ngươi tiến vào, cũng chính là lúc mà Thất điện hạ hy sinh."

Thấy Thẩm Tu Vân vẫn một vẻ bình tĩnh không nói lời nào, Phạm Tư Đức lại tiếp tục khuyên: "Tu Vân, chẳng lẽ ngươi cứ kiên định cho rằng, Thất hoàng tử chính là minh hữu trung thành của ngươi sao? Nhưng y là vào lúc đó bị ngươi đâm xuyên tim, sao có thể sống lại từ cõi chết chứ? Ngươi không biết y che giấu ngươi những chuyện gì đâu?"

Thẩm Tu Vân cúi đầu suy tư một khắc, rốt cuộc ngẩng đầu: "Ta đã suy nghĩ kỹ, không làm giao dịch với ngươi."

Phạm Tư Đức nhìn Thẩm Tu Vân sắp sửa nhấn nút chấm dứt thông tin, thần sắc hiện lên một tia lo lắng khó phát giác, bỗng nhiên nói: "Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ, vì sao chỉ có ngươi có thể cảm nhận được tin tức tố của trùng tộc sao?"

Thẩm Tu Vân mặt không đổi sắc mà liếc nhìn Phạm Tư Đức, "Không muốn."

Phạm Tư Đức: "..."

"Thất hoàng tử Lezar sẽ chết!"

"Vậy để y chết đi!"

Thẩm Tu Vân nói xong, liền tắt liên lạc.

"Thẩm Tu Vân tướng quân..." Tiếng kêu cứu ngoài tiền tuyến lại truyền đến.

Thẩm Tu Vân quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng điều khiển, lạnh giọng nói: "Tiếp tục đi tới, không được dừng lại, mọi người trong đội cơ giáp và đội tiền trạm, không ai được rời khỏi đội hình."

Những người ở đây đều quay ra nhìn nhau, ánh mắt phức tạp nhìn về Thẩm Tu Vân.

Sắc mặt Thẩm Tu Vân trầm xuống, ánh mắt đột nhiên trở nên ngoan tuyệt, "Ta là quân đoàn trưởng ở đây! Kẻ nào dám trái lệnh, lấy tội phản quốc, bắn hạ tại chỗ!"

"Vâng! Tướng quân." Toàn thể binh sĩ lên tiếng đáp lại.

Thẩm Tu Vân nói xong những lời này, xoay người trực tiếp rời khỏi phòng chỉ huy, bước đến khoang cơ giáp, bước vào cơ giáp riêng của hắn, mở cửa khoang thuyền, phóng ra ngoài.

Bộ cơ giáp này của Thẩm Tu Vân được chính tay Lance làm, vũ khí mạnh nhất được trang bị trên thân cơ giáp không phải là thương súng hay pháo, mà là cự kiếm trên cánh tay phải, chém sắt như chém bùn, tỏa ra ánh sáng lạnh.

Cơ giáp hình người tay cầm trường kiếm rời khỏi chiến hạm hoàng gia, dùng tốc độ cao nhất bay về phía Lezar bị vây công, nó không sử dụng năng lượng dưới lòng bàn chân như là các cơ giáp khác, mà dựa vào mấy vạn máy cảm ứng và năng lượng trên toàn thân.

Cơ giáp màu trắng bay trong vũ trụ mờ mịt, như kiếm khách cổ đại đạp tuyết mà đi, xuyên qua không gian rộng lớn, cự kiếm nắm ngang, nhắm thẳng vào hướng phi thuyền của quân địch đang tụ tập, mang theo khí thế sắc bén quanh thân, giữa thiên binh vạn mã vẫn hệt như đi vào chỗ không người, lách, cúi, nhảy, né, tránh thoát đạn pháo, đâm, chém, quét, vung, chém phi thuyền địch có gan tới gần thành mảnh nhỏ, từng chút xâm nhập vòng vây không thể ngăn cản, rốt cuộc, nhìn thấy được thân ảnh màu xám bạc kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play