Thích Khách

chương 106 107


1 năm

trướctiếp

Chương 106

Trong ba binh đoàn của đế quốc, binh đoàn Sứ Mệnh, binh đoàn Vinh Quang và binh đoàn Quang Minh, từ xưa đến nay biểu tượng chim ưng của binh đoàn Vinh Quang chính là tinh nhuệ của đế quốc, mà binh đoàn Sứ Mệnh thì nổi tiếng ngạo mạn, binh đoàn Quang Minh thì lại là nơi tập trung bao cỏ trong toàn đế quốc. Sau khi trùng tộc đột kích, binh đoàn Vinh Quang càng thêm vinh quang, dưới sự suất lĩnh của Joseph, trở thành lá chắn kiên cố bảo vệ đế quốc, mà binh đoàn Sứ Mệnh thì tổn thất thảm trọng, trong các binh đoàn đóng giữ tinh cầu có nơi bị diệt toàn quân, đế quốc quân không kịp bù đắp biên chế.

Đội quân mà Hasusan giao cho Thẩm Tu Vân chính là được tạo thành từ những binh lính tứ tán, thành phần cực kỳ phức tạp, kỷ luật rời rạc, cơ hồ không một ai nguyện ý tiếp nhận. Nhưng cũng không phải Hasusan muốn làm khó Thẩm Tu Vân, hiện giờ tuyệt đại đa số các quân đoàn đế quốc quân đều trong tình trạng như vậy, tốt hơn một chút thì đã sớm ra chiến trường đánh nhau với trùng tộc.

Hôm nay, có một quân đoàn alpha ở tinh cầu Lama đang đắm chìm trong bầu không khí hưng phấn, sáng sớm đã có người tám chuyện về huấn luyện viên mới được phái tới.

"Ngươi nói cái gì? Huấn luyện viên mới là omega? Ngươi chắc là do muốn omega tới phát điên đúng không?" Trong phòng rửa mặt lúc sáng sớm đã truyền ra đủ loại tin tức, một sĩ binh còn ngái ngủ nói với người bên cạnh.

"Tuyệt đối là sự thật! Thúc thúc của ta chính là bảo vệ cửa của tòa nhà hội nghị đó! Chính tai nghe thấy các lão gia trong hội nghị khi đi ra thì nói như vậy mà."

"Đây cũng quá thể, để cho omega tới huấn luyện chúng ta? Huấn luyện cái gì? Cởi đồ hả?"

Nhất thời tiếng cười đùa rống lên vang dội khắp cả phòng rửa mặt.

Một alpha trẻ mới khoảng mười tám mười chín cười đến chảy nước mắt, hắn chỉ mặt một cái quần, nửa trên cởi trần, làn da màu đồng, đường cong cơ bắp vô cùng xinh đẹp, giống một con báo vậy. Chờ tới khi tiếng cười xung quanh tắt dần, hắn đột nhiên nghiêm tại chỗ, giả vờ chào theo nghi thức quân đội, ra vẻ nghiêm túc nói: "Báo cáo huấn luyện viên! Hương vị của ngài hôm nay có vẻ đặc biệt vô cùng, có phải đêm qua động dục? Muốn ta cống hiến sức lực cho ngài sao?"

Tiếng cười vừa tắt lại vang lên ầm ĩ, huyên náo lỗ mãng cơ hồ muốn bung luôn nóc phòng, quan quân phụ trách nghe tiếng động đi đến quát lớn vài tiếng, nhưng cũng không nghiêm túc trách phạt bọn họ, ngược lại còn cùng tham gia cùng cười đùa.

"Ta nói nha Mike, ngươi nên cẩn thận một chút, đừng thấy người ta là omega, tên tuổi cũng rất vang dội, không xem mấy tin tức lúc trước sao? Đó là người mà ngay cả hoàng cung cũng dám đột nhập nha!" Một binh sĩ lâu năm cười ha ha vỗ vai người trẻ tuổi.

"Thôi đi! Đầu năm nay tin tức được tung ra đều là những gì mà chính phủ muốn mọi người biết. Một omega sao có thể lợi hại như vậy? Ngươi từng nghe nói hắn giết ai rồi sao? Chẳng qua là khoa chân múa tay làm ra vẻ mà thôi, hơn nữa, những chuyện trong hoàng thất ai mà biết rõ được? Không khéo chỉ là vị hoàng tử nào đó muốn tìm nụ cười của mỹ nhân, dỗ cho omega cao hứng nên làm ra mà thôi."

"Sao lại không giết ai, không phải nói ám sát vài vị quan lớn sao?"

"Ngươi tận mắt thấy?"

"Ta sao mà thấy được!"

"Vậy còn không phải là do mấy vị giai cấp thượng tầng kia lục đục với nhau, chúng ra cũng đâu biết, đến tột cùng là ai coi ai là súng giết chết ai đâu?"

Mọi người bàn tán sôi nổi, cũng nhanh rửa mặt xong, đi ăn điểm tâm, sau đó chậm rì rì mà tập hợp ở sân huấn luyện.

"Này, Thổ Lang!" vào lúc một thân hình to lớn đi ra khỏi phòng ăn, đồng đội phía sau lên tiếng gọi hắn.

Sĩ binh alpha xoay người lại, lơ đãng nhìn qua.

Người gọi hắn nhanh chóng đuổi theo, cùng hắn đi đến sân huấn luyện, "Thổ Lang, ta nghe nói huấn luyện viên omega kia đã từng làm đấu sĩ ở đấu trường Solomon?"

"Ừ."

"Ngươi biết hắn sao?"

Thổ Lang híp mắt nhìn đồng đội, lộ ra một nụ cười không rõ có ý gì.

"Này, ngươi làm gì, biểu tình gì vậy?"

Thổ Lang chậm rì rì nói: "Nếu ta nói là biết, ngươi muốn hỏi cái gì?"

Sĩ binh kia sờ sờ mũi, cười hắc hắc: "Cũng không có gì, chỉ tò mò, không biết là người như thế nào."

Thổ Lang trêu ghẹo: "Chà, biểu tình này của ngươi là sao hả? Ngứa ở dưới?"

Gương mặt sĩ binh từng chút đỏ lên, xấu hổ cười nói: "Ta từ một chỗ xa xôi tới, còn không phải là, là cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy omega sao..."

Thổ Lang đột nhiên cười nhạo một tiếng, tràn ngập thiện ý mà vỗ vỗ vai sĩ binh, thấp giọng nói: "Huynh đệ, nghe ca ca một câu, đừng tìm đường chết giống như Mike, thật, nếu không ngươi ngay cả hai chữ hối hận viết như thế nào cũng sẽ quên."

Khi toàn bộ binh đoàn tập trung đầy đủ vào sân huấn luyện, mặt trời cũng đã lên cao, mà vị huấn luyện viên mới trong truyền thuyết vẫn không xuất hiện, binh lính trong binh đoàn này toàn bộ đều là alpha, đều có một loại tự phụ từ trong xương cốt, lúc nghe nói sắp có một omega tới huấn luyện bọn họ là đã cực kỳ khó chịu, hiện giờ đợi lâu như vậy mà vẫn chưa thấy người đến, càng thêm xao động.

"Chuyện gì đây, muốn ra oai phủ đầu chúng ta sao?" Cảm xúc bất mãn bắt đầu lan tràn trong đám người.

Mà đúng lúc này, đột nhiên có người quát to một tiếng: "Không tốt, mau nhìn bên kia!"

"CMN... đó là cái gì..."

"Trời! Cháy! CMN nhanh tản ra! Nhanh tản ra!"

Tiếng kêu rên vang khắp sân huấn luyện, lửa lớn hừng hực nhanh chóng bủa vây tứ phía, cũng không biết là dùng loại nhiên liệu đặc biệt gì, thế lửa thật lớn, nhanh chóng hình thành bức tường lửa cao hơn mười met, vây chết dí cả một quân đoàn giữa sân.

Thẩm Tu Vân đứng trong một tòa tháp nhỏ gần sân huấn luyện, lẳng lặng khoanh tay nhìn ánh lửa ngập trời, biểu tình trên mặt không một mảy may thay đổi.

Quan quân omega cấp dưới lúc này đi đến báo cáo: "Tướng quân, đã châm lửa."

"Được, không tệ." Thẩm Tu Vân gật gật đầu.

Quan quân nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ, do dự một chút mới thấp giọng nói: "Không biết có nấu chín không?"

Thẩm Tu Vân thản nhiên nói: "Nếu ngay cả như vậy cũng không trốn thoát được, thiêu chết thì để chết đi."

Quan quân: "..."

Cùng lúc đó, Lezar đang ở trong một phi hành khí cách mấy trăm km, nghe người khác nói cách thức mà Thẩm Tu Vân đang dùng để làm món khai vị cho đám sĩ binh alpha, không khỏi cười lớn.

"Không hổ là Thẩm Tu Vân, bút tích thật là lớn."

"Nhưng làm như vậy, không biết có làm cho mấy lão bảo thủ trong hội nghị trách móc? Dù sao trong binh đoàn này có rất nhiều sĩ binh là họ hàng với thế gia quý tộc." Phó quan bên cạnh Lezar có chút lo lắng.

"Quý tộc thế gia?" Lezar cười lạnh khinh thường, "Cũ không đi mới không tới, nếu đến tận hôm nay vẫn không thấy rõ thế cục, chỉ biết bảo thủ, bị kéo xuống khỏi đỉnh cao chỉ là chuyện sớm muộn, sợ bọn họ để làm gì? Thẩm Tu Vân có thể chọn ra người dùng được giữa đống bao cỏ đó, coi như là cho bọn họ một cơ hội."

Phó quan nghĩ nghĩ, cảm thấy lời của Thất điện hạ rất có lý, tuy rằng hắn không đi tiền tuyến, nhưng qua lời nói của mấy người bằng hữu nên cũng có chút hiểu biết. Hiện giờ trong đế quốc quân, alpha quý tộc thường sẽ nghĩ tất cả các biện pháp tránh khỏi phải ra tiền tuyến giao chiến với trùng tộc, cho nên hiện giờ chém giết ở trên chiến trường đều là alpha không quý tộc cùng với beta. Một khi chiến tranh chấm dứt, những người đã từng xuất sinh nhập tử trên chiến trường, mang theo chiến công hiển hách, làm sao có thể thành thành thật thật giao ra binh quyền tiếp tục trở về làm trâu làm ngựa cho alpha quý tộc? Đến lúc đó sau một đoạn thời gian chiến tranh không thể né tránh, ai là người thắng cuối cùng vẫn chưa biết được. Nhưng hiện giờ ngoại tộc ở trước mặt, mọi mâu thuẫn, tranh chấp đều bị tạm thời áp chế mà thôi.

"Còn nữa, điện hạ, ngày hôm qua Tam hoàng tử dẫn người tới nghĩa trang hoàng gia." Phó quan lại nói.

"Sao? Demark? Hắn đi làm gì?" Thần sắc Lezar khẽ biến, hoàng tử Demark từ nhỏ đã gia nhập giáo hội, lập chí muốn dâng cuộc đời mình cho thần linh, phụng dưỡng thần linh, nhưng gần đây càng ngày càng nhúng tay nhiều vào thế sự.

"Hắn nói mẫu thân của ngài..." Phó quan nói tới đây, nét mặt tỏ ra dè dặt, "Mẫu thân ngài không trong sạch, mặc dù được bệ hạ đặc biệt cho phép táng nhập vào nghĩa trang hoàng gia, nhưng vẫn cần nước thánh chúc phúc, trừ đi tội lỗi của nàng."

Ngoài dự kiến của phó quan, Lezar nghe người khác mắng mẫu thân của mình như vậy, cũng không tức giận, là chỉ truy vấn: "Bọn họ làm cái gì?" Không biết có phải do ảo giác hay không, phó quan lại cảm thấy trong giọng nói của Lezar chứa nhiều căng thẳng hơn là phẫn nộ.

"Ngược lại không có gì đặc biệt, chỉ là nghi thức cầu phúc thông thường. Nhưng theo báo cáo của người bên ta, lần này đi chung với Demark điện hạ còn có vài gương mặt xa lạ, có vẻ như là người của viện khoa học."

"Viện khoa học?" Lông mày Lezar dựng lên, "Được, chuyện này ta đã biết, nói người ở dưới đừng để lộ, tiếp tục theo dõi Demark."

"Vâng."

Lúc này đại hỏa ở sân huấn luyện đã cháy được mười mấy phút, trong binh doanh một chút động tĩnh cũng không có, các alpha bị vây trong biển lửa lúc này đã hiểu được, không có ai đến cứu bọn họ, nếu không muốn bị nướng thành gà quay chỉ có thể tự cứu, một nhóm trong đó bắt đầu nghĩ cách thoát ra khỏi biển lửa, nhưng thế lửa càng lúc càng vượng, trên người bọn họ lại không được trang bị gì cả, nếu cứ cố chấp chạy qua chắc chắn phải lột một lớp da.

"Mặc kệ! Chờ thêm nữa không bị thiêu chết cũng bị huân chết!" alpha tên Mike lúc trước vừa náo động trong phòng rửa mặt lúc này tiểu một vũng lên mặt đất, tạo thành bùn trét đầy lên hai tay và mặt, hét lớn một tiếng, dẫn đầu xông về phía tường lửa.

"A...A...A__________" Mike rống lên, quân trang trên người nhanh chóng bắt lửa, nhưng làn da lộ ra bên ngoài đã được bùn bảo vệ, ngược lại không có chuyện gì, hắn chạy khoảng tám met xuyên qua tường lửa, sau đó lộn một vòng ngay tại chỗ, dập tắt ngọn lửa trên người, sau đó chửi thề một tràng: "AAA _____rất cmn đã! Ông đây thoát được rồi ha ha ha!"

"Mike qua được rồi!" Có người kêu to, cũng học theo Mike tạo một vũng bùn sau đó lao vào biển lửa, những người khác thấy cách này có thể thoát được, sôi nổi làm theo.

"Nhóc chết tiệt! Quá tởm! Ha ha, ta cũng tới!!"

"Má ơi cái mùi!! Để cho ông biết là ai phóng hỏa, nhất định chịch cả nhà hắn!!!"

"Ha ha Thổ Lang, nhìn kìa, tóc tên kia bị đốt trụi, thành con gà không lông rồi ha ha ha..."

Thẩm Tu Vân đứng trong tháp quan sát hết mọi việc, đặt kính viễn vọng xuống, khóe môi hơi giương lên, dặn dò ra sau: "Chuẩn bị phi hành khí đưa ta đi qua. Ta muốn nhìn xem cho rõ mấy 'quả cầu lửa' này, xem nên thưởng gì cho bọn hắn."

"Trên mặt bọn họ đều bôi cái gì vậy nhỉ?" Một quan quân omega bên cạnh khẽ nhíu mày.

"Hình như là bùn." Một quan quân khác nói.

"Bùn? Trên sân huấn luyện là nền đất khô, bùn ở đâu ra?"

"Cái này..." Quan quân cười cười.

Quan quân kia tựa hồ hiểu ra được chuyện gì, trên mặt hiện lên vẻ ghê tởm.

"Nhưng... nếu tiểu không được thì phải làm sao?" Lúc này, có người đưa ra một vấn đề mấu chốt.

"Chuyện này..." Trong tháp nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc.

Xem ra có đôi khi tiểu ra được cũng là một loại kỹ năng.

Thẩm Tu Vân lạnh lùng liếc nhìn vài vị quan quân omega đang vui sướng khi người gặp họa, "Chúng ta chỉ có thời gian ba ngày, các ngươi có thể mò ra được bao nhiêu người trong số hơn tám ngàn phế vật này, liền dựa vào bản lãnh của các ngươi, đến lúc đó đừng đi theo ta than khóc nói nhân thủ không đủ, rõ chưa?"

"Vâng! Tướng quân!" Vài vị quan quân omega nóng lòng muốn thử, bọn họ đều là những người đi theo Thẩm Tu Vân sớm nhất, đã thấy không ít thủ đoạn dạy dỗ của Thẩm Tu Vân, cũng từng chịu khổ không ít, ước gì nhanh chóng có thể cho người khác cũng trãi nghiệm một chút, nhân tiện trút giận lên đám alpha kia. Nói cái gì quan báo tư thù, bụng dạ hẹp hòi, trong thế giới quan của Thẩm Tu Vân, có thù tất báo, ăn miếng trả miếng mới là chính đạo, cho nên người mà hắn đào tạo ra được cũng đừng mong chờ có bao nhiêu khoan dung. Có điều, bọn hắn cũng là thật lòng mong muốn tìm ra những người có năng lực, dù sao mấy ngày sau này, vài người tâm phúc bọn họ cũng sẽ theo Thẩm Tu Vân xuất chinh, có thể tẫn khả năng thu thập binh lính, mới đảm bảo sinh tồn.

Lại qua thêm mười mấy phút đồng hồ, người trốn thoát khỏi biển lửa càng lúc càng nhiều, nhưng cũng vẫn có nhiều người không dám chạy qua khỏi tường lửa, co rúm lại giữa sân huấn luyện, mắt thấy sắp bị khói đặc nuốt hết, một đám lập tức ngất xỉu, ngã trái ngã phải.

Thẩm Tu Vân yên lặng tính, đáng mừng chính là, đại khái có khoảng hai phần ba binh sĩ thông qua được lần này, chỉ có không tới hai ngàn người bị vây cứng giữa đại hỏa.

Thấy thời gian có lẽ đã đủ, Thẩm Tu Vân vung tay, nước được phun khắp bốn phía, nhanh chóng dập tắt đại hỏa, trên không trung một cảnh tượng khói bay mù mịt cùng với tiếng rên rỉ mắng chửi của binh sĩ alpha.

"Những người không thoát ra được, có thể cút." Thẩm Tu Vân liếc mắt nhìn những binh sĩ alpha ngã trái ngã phải vào giữa đám cháy như đám lợn chết, không liếc mắt thêm một lần, trực tiếp xuống khỏi phi hành khí, đi về phía những binh sĩ chật vật bùn đất đầy mặt.

Chương 107

Alpha thoát khỏi tường lửa người sau chật vật hơn người trước, từ ngã chổng vó nằm trên mặt đất rên rỉ, trên người không bị đốt trụi chính là bị bùn đất bám đầy, cũng vì ngạo mạn mà toát ra một cố khí vị thản nhiên.

Thẩm Tu Vân và vài vị quan quân omega mà hắn mang đến thản nhiên đi ngang qua, trong đó, một sĩ binh vừa vặn nằm ngang qua, chắn đường Thẩm Tu Vân, Thẩm Tu Vân lãnh đạm liếc mắt nhìn hắn một cái, không chút do dự, một cước đá văng binh sĩ kia, sĩ binh vốn dĩ nằm rên hừ hừ trên mặt đất, vô duyên vô cớ bị người đá một cước, tự nhiên mặc kệ, nhảy lên mắng to: "Mẹ, kẻ nào không có mắt..."

Nhưng vừa mới mắng được một nửa, đã bị tia nhìn lạnh băng đâm thành một lỗ thủng trên người, hắn quay đầu lại, thấy một nam nhân tóc đen vô cùng xinh đẹp, mặc áo choàng đen, mặt không đổi sắc mà nhìn hắn. Mà bốn năm người đi theo sau hắn cũng là mặt nặng mày nhẹ, diện mạo tuấn tú.

Alpha này xuất thân bình dân, đến từ một tinh cầu xa xôi, cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy omega, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nhân chủng khác với mình, hơn nữa còn ở khoảng cách gần như vậy, tự nhiên có chút há hốc mồm. Trên lý thuyết, Thẩm Tu Vân và thủ hạ đều đã mặc cách ly trang, nếu chỉ dựa vào hương vị tin tức tố, binh lính alpha không thể phân biệt được mới đúng, nhưng mấy người Thẩm Tu Vân có ngoại hình rất xuất sắc, tiểu binh alpha nhìn nhìn, lắp bắp nửa ngày vẫn nói không thành lời.

"Bảo bọn họ xếp thành hàng." Thẩm Tu Vân nói với binh sĩ alpha còn đang ngẩn người.

Tiểu binh alpha kia lúc này mới nhìn thấy quân hàm của Thẩm Tu Vân trên quân phục, là cấp bậc quân đoàn trưởng, đột nhiên ý thức được thân phận Thẩm Tu Vân, do có thói quen phục tùng mệnh lệnh của hạ cấp đối với thượng cấp, tiểu binh alpha lập tức bảo mọi người xếp thành hàng.

Tuy rằng tuyệt đại đa số đều không biết là ai hạ lệnh, theo bản năng vẫn đứng lên, nhanh chóng xếp hàng thành đội ngũ rời rạc, ngang dọc không thẳng hàng, rối một nùi. Thẩm Tu Vân tiếp tục đi lên phía trước, càng lúc càng nhiều người chú ý tới hắn, nghĩ tới người này là một omega, trong đội ngũ dần vang lên tiếng nghị luận.

"Ta nói, đây chính là quan quân omega kia đi..."

"Dáng vóc thật không tồi."

"Nhưng sao ta nghe thấy hương vị tin tức tố alpha nhỉ?"

"Cái này ngươi không biết đâu! Công nghệ cao! Nhìn thấy áo choàng cách ly trên người hắn không? Đây là cách ly trang có thể bắt chước tin tức tố omega mới xuất hiện năm ngoái..."

"Cao cấp như vậy!"

"Đương nhiên! Ngươi có biết thứ này là từ đâu đến không?"

"Đâu?"

"Tinh cầu Omega!"

"Tinh cầu Omega!!"

"Không sai!"

"...Đó là thứ gì?"

"...Ngươi không bao giờ xem tin tức sao?"

Hơn năm nghìn người thoát khỏi đám cháy đều tập trung ở đây, những người không thoát được đã có nhân viên hậu cần nâng đi. Trải qua một lần hỏa một lần thủy gây sức ép, sân huấn luyện lúc này đã sắp sụp đổ, vô cùng thê thảm. Mùi cháy khét vẫn còn vương trong không khí, khói trắng nổi lên bốn phía, ngược lại tạo nên chút hương vị của chiến trường. Một đám binh lính alpha mặt đầy bùn, tóc tai quần áo hỗn loạn đứng phía dưới, tất cả đều mang một vẻ mà trước nay do ngạo khí nên chưa từng có, chỉ có thể dùng từ 'thảm' để hình dung.

Thẩm Tu Vân đại khái xem qua đội ngũ một lần, sau đó dừng lại trước đội ngũ, mặt không đổi sắc tiếp nhận gần vạn ánh mắt đánh giá, bỗng nhiên chú ý tới một chỗ không thích hợp giữa đội ngũ, nơi đó còn một vòng người đang ngồi dưới đất, mắt khiêu khích nhìn về phía hắn.

"Tướng quân, xem ra có người muốn gây sự." Một quan quân omega bên cạnh thấp giọng nói.

Sắc mặt Thẩm Tu Vân trầm xuống, nheo mắt nhìn về phía đám người không phối hợp kia, lập tức đi tới, mấy vị quan quân phía sau cũng không đuổi theo, ngược lại còn mang theo vẻ mặt xem kịch vui.

"Này, ngươi nói hôm nay lão đại sẽ tra tấn đám A này thế nào?" Một omega hỏi.

Một omega khác lắc đầu, "Không biết, nhưng mà khẳng định còn thấm hơn lúc tra tấn bọn mình là được."

Lúc Thẩm Tu Vân đi qua khỏi đám người, không biết vì ánh mắt hắn quá âm lãnh, hay là do khí thế trên người, đại đa số mọi người đều sẽ nhường đường cho hắn, nhưng cũng có kẻ, cố ý lấy tay chặng Thẩm Tu Vân, chằng qua vào lúc tứ chi sắp tiếp xúc, đều sẽ bị vị quân đoàn trưởng omega này tránh thoát, thật giống như người này mọc mắt khắp người, không khỏi làm người khác phải kiêng kị. Đơn giản đi thẳng một đường, Thẩm Tu Vân không nói một lời, thậm chí không hề ngập ngừng, cũng đã vô hình trung làm cho một số người thành thật không ít.

Rốt cuộc đi đến trước đám sĩ binh alpha không chịu đứng lên kia, Thẩm Tu Vân nhìn lướt qua, nhân số cũng không ít, chừng hai trăm người, tốp năm tốp ba tụ thành một đám, hoặc nằm hoặc ngồi, mặc dù thấy Thẩm Tu Vân đi tới cũng hoàn toàn không để vào mắt.

Xuất phát từ thói quen nghề nghiệp của thích khách, trước khi hành động phải nắm rõ tư liệu về đối phương, Thẩm Tu Vân đại khái đã xem qua tư liệu của sĩ binh trong quân đoàn, nhất là những kẻ 'có bối cảnh'. Lúc này đánh giá qua một đám này, phát hiện giữa đám người đúng là có con cháu quý tộc. Đương nhiên, hắn còn chú ý tới, trong những người này cũng bao gồm những người đầu tiên thoát khỏi tường lửa.

"Ngươi tên là gì?" Thẩm Tu Vân đến trước mặt một binh sĩ trẻ chừng 18 19 tuổi.

Binh sĩ kia lười biếng mà nằm trên mặt đất, chớp mắt, không phản ứng Thẩm Tu Vân.

"Ta có một thói quen, lời đã nói ra sẽ không lặp lại lần thứ hai."

"Hả? Rất xin lỗi, trưởng quan, vừa rồi gió quá lớn, ta nghe không rõ." Người trẻ tuổi cố ý đặt tay lên tai, làm tư thế lắng nghe, chọc người xung quanh đều cười vang, tất cà đều chờ xem Thẩm Tu Vân sẽ phản ứng như thế nào.

Thẩm Tu Vân nhẹ nhàng giương khóe môi một chút, tay lay động, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trường kiếm bên hông hắn chợt lóe, bỗng nhiên ra khỏi vỏ, không đợi mọi người kịp phản ứng, chỉ thấy hàn quang sắc bén lóe lên, mang theo kiếm phong, chuẩn bị đâm thẳng về hướng người trẻ tuổi!

"Đan Mạch!" người trẻ tuổi phản ứng vô cùng nhanh nhạy, kêu to tại chỗ lăn một vòng, hiểm hiểm tránh thoát một kiếm của Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân không truy kích, xoay tay thu hồi kiếm, cười lạnh liếc nhìn người trẻ tuổi.

"Ra tay thật đủ ác."

"Đúng là chút ý vị của tiểu omega!"

Bên cạnh có người thì thầm.

Tiểu binh alpha đứng lên, trợn mắt hung hăng nhìn Thẩm Tu Vân, "Này, ngươi muốn giết người diệt khẩu sao?"

"Diệt khẩu? Vì sao phải diệt khẩu?"

"Hừ, ngươi không để ý đến sống chết của bọn ta, phóng hỏa muốn thiêu chết chúng ta! Sớm nghe nói ngươi căm thù alpha, đây là muốn làm cái gì? Quan báo tư thù sao?"

"Quan báo tư thù? Không phải các ngươi đều lông tóc vô thương trốn ra được?" Thẩm Tu Vân nói xong, quét mắt qua vết tích vòng lửa trong sân, lúc này còn một nhóm người chưa được khiêng ra, ánh mắt Thẩm Tu Vân hơi trầm xuống, nhìn về phía mọi người ở đây, mang theo coi thường khinh miệt, hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngược lại chính là các ngươi, sau khi tự mình trốn ra, đã vứt bỏ đồng đội chết sống không để ý, mặc họ tự sinh tự diệt giữa đại hỏa, thực sự làm cho ta thấy rõ năng lực của sĩ binh alpha."

Thẩm Tu Vân vừa nói xong, có không ít binh sĩ ngẩn người, nhìn theo ánh mắt Thẩm Tu Vân, đích xác, lúc đại nạn đến, bọn họ chỉ nghĩ đến chuyện làm sao để thoát thân, căn bản không suy xét được sau khi thoát đi làm sao để quay về cứu đồng đội.

Tiểu binh apha lúc nãy như một con báo tức giận nhe nanh lúc này trên mặt cũng có vài phần mất tự nhiên, nhưng vẫn cố chấp nói: "Quân đoàn trưởng đại nhân, ngươi đang cố ý nói lảng sang chuyện khác sao? Ta hỏi ngươi vì sao lại phóng hỏa?"

"Hỏa?" Thẩm Tu Vân nhíu mắt, lạnh lùng: "Các ngươi biết hay không biết, ngay vào lúc các ngươi ở đây lãng phí nước miếng vô nghĩa, tiền tuyến có bao nhiêu người bị trùng tộc cắn nuốt? So sánh với việc trùng tộc chui vào cơ thể ăn mòn, chút lửa đó thật sự không đủ nhìn! Chỉ tiếc ta thật không ngờ, hiện giờ sĩ binh alpha đã trở thành phế vật như vậy, một thí nghiệm nhỏ cũng không qua nổi. Cho dù miễn cưỡng qua lọt, cũng chỉ biết tự cho là đúng, mặt dấu trong nước tiểu cùng bùn mà vẫy đuôi."

Thẩm Tu Vân nói không chút lưu tình, nghe chói tai, rất nhiều người sắc mặt trở nên khó coi, nhất là vài alpha xuất thân quý tộc, cho tới giờ cũng chưa từng bị người sỉ nhục, nhất là bị một omega chỉ xứng cho bọn họ đặt ở trên giường sỉ nhục. Đã có người đứng lên, trong mặt lộ ra ác ý, chậm rãi tới gần, bao vây Thẩm Tu Vân.

Mà Thẩm Tu Vân lại chẳng hề nao núng, thậm chí biểu tình cũng không thay đổi một chút, alpha trẻ tuổi kia cũng một mặt thần sắc không tốt, nheo mắt thổi một hơi: "Nói mát ai thì nói mà không được, nếu là trưởng quan ở giữa tường lửa kia, có thể đã sợ tới tiểu trong quần."

"Nói với hắn làm gì! Thế mà lại để cho một omega tới huấn luyện chúng ta, thật không biết bề trên nghĩ như thế nào!"

"Dạy dỗ hắn một chút! Cho hắn biết chuyện mà omega nên làm!"

"Sao? Chuyện omega nên làm? Omega nên làm chuyện gì?" Bên cạnh lập tức có người ồn ào.

"Này còn cần phải nói sao? Trước hết để cho chúng ta huấn luyện mở ra hai chân... ai u!" một sĩ binh lời vừa ra được một nửa, đột nhiên cảm thấy có cái gì bay nhanh đến đánh vào miệng của mình, lực đạo vừa mạnh vừa ác liệt, lập tức gãy ngay một cái răng, nhất thời trong miệng đầy máu, sĩ binh rên rỉ nửa ngày, phun ra một thứ dính máu, mọi người nhìn qua, thì ra là một cục đá bình thường.

Thẩm Tu Vân thản nhiên liếc nhìn sĩ binh kia, "Nếu còn nói lung tung nữa, tiếp theo sẽ không chỉ là cục đá."

Lúc này mọi người đều chấn kinh rồi, bởi vì căn bản không ai thấy rõ động tác của Thẩm Tu Vân, hắn ném cục đá tới vào lúc nào? Không ai chú ý tới cả.

Mà chỉ có người trẻ tuổi đứng đối diện hắn, lúc này hơi hạ mi, hắn thấy rõ động tác của Thẩm Tu Vân, chỉ là thủ pháp kia quá nhanh, cho dù hắn có thể thấy, cũng khẳng định trốn không thoát. Người trẻ tuổi lúc này mới thu lại thần sắc khinh thường, ánh mắt nhìn Thẩm Tu Vân nghiêm túc hẳn ra.

"Trưởng quan, ta tên là Mike, không biết trưởng quan có nguyện ý cùng ta khoa tay múa chân một chút?" Mike nói xong, sờ sờ thanh đao trên thắt lưng.

Thẩm Tu Vân liếc nhìn Mike, "Khoa tay múa chân? Ngươi còn chưa đủ tư cách."

Mike nhất thời biến sắc, nhân duyên của hắn trong quân phi thường tốt, nhóm người có quan hệ tốt với hắn lúc này cũng đứng lên. Mà cùng lúc đó, bên cạnh lại vang lên một thanh âm:

"Nếu như vậy, để cho ta đến biểu diễn một ít kỹ thuật đối kháng với ngươi đi, không biết ta có tư cách này không?"


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp