Chương 71

Thẩm Tu Vân lên phi thuyền, Joshua ngồi trong khoang điều khiển quay đầu nhìn hắn cười, nói: "Thế nào, ta tính thời gian cũng không tệ lắm chứ?"

"Ừ, đa tạ." Thẩm Tu Vân trả lời ngắn gọn, lết cơ thể đã kiệt sức, nằm lên sofa trong khoang sinh hoạt, nhắm mắt lại.

Một tuần trước.

Joshua và Thẩm Tu Vân gặp nhau trong quán café cũ, Joshua đưa cho hắn một rương hợp kim.

"Đây là thứ mà người muốn ta làm, thật đúng là cực muốn chết." Joshua nói, "Lưới năng lượng phòng hộ mini khắp cả đế quốc cũng chỉ có hơn mười cái, có thể nói là vô giá, nhưng cũng coi như chúng ta may mắn, vừa có người muốn bán."

"Đã điều tra vị chủ nhân muốn bán rồi sao?"

Joshua có chút khó xử, "Đối phương có lai lịch không nhỏ, với thực lực của chúng ta hiện giờ tra không ra, nhưng mà chất lượng hàng không có vấn đề, cái này đã kiểm tra, ngươi yên tâm đi."

Tiếp đó hai người bàn tính kế hoạch cho lần hành động vào tuần sau, mà Joshua cũng biết nhiệm vụ mình nhận quan trọng đến thế nào. Bởi vì đây không chỉ đơn giản là một lần tiếp ứng, mà còn là lòng tin của Thẩm Tu Vân dành chi hắn, giao phó tính mạng cho hắn.

Thậm chí Joshua còn đùa hỏi Thẩm Tu Vân: "Đại thần, ngươi hành động luôn luôn cẩn thận, lần này lại giao cho ta một bước mấu chốt như vậy, không sợ có chuyện? Lỡ như ta bán đứng ngươi thì sao? Có phải còn có đường lui hay không?"

"Đường lui?" Thẩm Tu Vân cười nhạt, "Không, cùng lắm thì chết một lần mà thôi. Nếu hiện giờ đi đến đây mà vẫn không ai nguyện ý thật lòng tương trợ, cuối cùng cũng sẽ không thoát khỏi cái chết, vậy chết sớm một chút, ngay tối nay cũng không khác gì."

Thẩm Tu Vân trả lời rất chân thật, khoáng đạt đến thế này thật sự khiến cho Joshua bội phục tận đáy lòng. Không tin thì ngay cả một chút cơ hội cũng không cho người khác, đã tin chính là không nghi ngờ ngay cả tính mạng cũng giao phó. Một Thẩm Tu Vân như vậy, thậm chí chính mình cũng không biết, trên người đang tỏa ra một loại khí tức của lãnh tụ khiến người khác nhịn không được muốn đi theo.

Nói tóm lại, kế hoạch lần này thực thi vô cùng thuận lợi, chỉ tiếc, vốn là muốn lợi dụng quân lực dẫn ra đám người che mặt cao thủ bí ẩn đó ở đấu trường Solomon, ai ngờ Phạm Tư Đức lại gian trá xảo quyệt như vậy, thế nhưng ngay cả tánh mạng của mình cũng không cần. Thẩm Tu Vân không moi được gì từ miệng hắn, không khỏi âm thầm căm tức.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, hai người đi tới, chính là Baccho và Evan.

"Ngươi thế nào? Không sao chứ?" Baccho hỏi Thẩm Tu Vân, cầm bản ghi chép trong tay, mang theo dụng cụ, bắt đầu kiểm tra đo lường các số liệu cơ thể cho hắn, "Cái khiên bảo hộ mini kia đúng là quá tiêu hao thể lực, nếu ngươi tiếp tục chống đỡ thêm hai phút nữa, không chừng sẽ thật sự triệt để bất tỉnh."

"Các ngươi..." Thẩm Tu Vân không ngờ lại gặp Baccho và Evan ở đây, lúc trước hắn đến tầng hầm muốn bọn họ rời đi trước, cả hai đều không chịu, hắn liền liên hệ Joshua, để hắn nghĩ cách sắp xếp cho hai người bọn họ, dù sao cả hai đều là omega, không có sức chiến đấu gì cả, đi theo hắn sẽ rất mạo hiểm.

"Bất ngờ không? Kỳ thật bọn ta đã sớm liên hệ với Joshua, lúc trước không nói với ngươi, là muốn cho ngươi một chút bất ngờ." Baccho vừa nói vừa vén lên màn che cửa sổ, bên ngoài hồng quang bắn ra bốn phía, "Đây là quà ta tặng ngươi, thế nào, cũng không tệ phải không?"

Thẩm Tu Vân nhìn theo hướng Baccho chỉ, liền thấy được kiệt tác của hắn, là những văn tự đỏ như máu trôi nổi hệt như ở căn cứ Mai Tả, dữ tợn sáng rực nổi bậc một góc vũ trụ.

"Cho dù ở ngõ ngách nào trong đế quốc, chỉ cần dùng kính lazer độ phóng đại cao nhìn vào không trung, bọn họ đều sẽ thấy được những dòng chữ này, sẽ hiểu, cả vũ trụ sẽ chấn động." Baccho say mê nhìn ngắm lời nhắn kia, ánh mắt sáng rỡ lấp lánh.

Phi thuyền tiến vào bước nhảy kích động, Joshua cài đặt chế độ điều khiển tự động, cũng đi ra khỏi khoang điều khiển, trêu chọc: "Baccho, kỳ thật ta cảm thấy ngươi không nên đi làm mấy cái thí nghiệm đó, mà phải làm nhà thơ nha."

"Tu Vân, ngươi, ngươi hiện giờ quả thật là bị vây giữa kỳ động dục sao? Nhưng ngươi làm cách nào có thể như thế?" Evan ở bên cạnh hỏi, khi hắn nghe tới Joshua và Baccho nói Thẩm Tu Vân lợi dụng kỳ động dục để đối phó với những truy binh alpha kia, quả thực không thể tin.

Baccho mỉm cười ý vị sâu xa, vỗ vỗ bả vai Evan, dùng giọng điệu thầy đời thân thiết nói: "Evan, ngươi vừa mới tới không lâu, sau này sẽ có cơ hội tìm hiểu thủ đoạn trả đũa của Thẩm Tu Vân."

Evan bị Baccho meo meo nhìn, vốn dĩ thấy lần này Thẩm Tu Vân hành động nguy hiểm như vậy đang còn muốn nói hắn sau này đừng hành động một mình, tốt xấu gì thì cũng để bọn họ giúp chút sức, hiện giờ nhìn lại, chỉ dựa vào hắn bây giờ, không thành vật cản đã là không tệ rồi, nào có tư cách nói lên hai chữ hỗ trợ chứ.

Baccho kiểm tra thân thể cho Thẩm Tu Vân, đưa cho hắn vài viên thuốc, "Uống mấy viên thuốc này rồi ngủ một giấc đi, ngươi hiện giờ cần nghỉ ngơi."

Ba người nhận thấy Thẩm Tu Vân không vui, cho rằng hắn quá mệt mỏi, liền lần lượt rời đi, không quấy rầy hắn nữa.

Thẩm Tu Vân chờ bọn họ đi rồi, mới chậm rãi đứng lên đi vào phòng tắm.

Dưới ánh đèn trắng sáng, hắn nhìn chính mình trong gương, sắc mặt cũng trắng bệch như ánh đèn. Cởi quần áo dính đầy máu ra, khi ngón tay vô tình chạm vào những vết máu đã khô đó, có hơi hơi ngập ngừng một chút. Thẩm Tu Vân không biết mình bị làm sao, thù lớn đã báo, nhưng trong lòng hắn lại không có một chút cảm giác vui sướng nào, ngược lại càng thêm buồn rầu.

Mở vòi hoa sen, chỉnh xuống nhiệt độ thấp nhất, mặc cho dòng nước tuôn trào trên thân thể, cơ bắp cân xứng thon dài nhấp nhô theo động tác, làn da nhẵn nhụi mềm mại. Mái tóc đen bị thấm ướt, dán trên trán. Thẩm Tu Vân dựa vào bức tường lạnh như băng, từ từ nhắm hai mắt lại, chậm rãi ngẩng đầu lên, muốn lợi dụng nhiệt độ thấp làm giảm đi sự khô nóng khó nhịn trong cơ thể.

Omega sau khi thành niên sẽ có kỳ động dục cố định, thân thể của Thẩm Tu Vân lúc này đã thành niên, trước kia vì rèn luyện chính mình không để bản năng điều khiển, hắn đã dùng một lượng lớn dược phẩm mô phỏng kỳ động dục, vài năm này dược hiệu không ngừng tích lũy trong cơ thể, cho tới giờ cũng không được phát tiết, hiện giờ mỗi lần đến kỳ động dục, dục vọng mênh mông mãnh liệt trong cơ thể hắn thật giống như liệt hỏa thiêu đốt, lần sau càng thêm dày vò so với lần trước. Mặc dù hắn vẫn dựa vào sức chịu đựng của bản thân mà cắn răng lướt qua, nhưng hắn biết, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng đến lúc thân thể không thể chịu nổi.

Thẩm Tu Vân không giống Brandy, thân là một omega, hắn chưa bao giờ trải qua chuyện tính dục, càng không biết tự bản thân giải tỏa, với tính tình của hắn cũng sẽ không nói chuyện này với người khác, cho nên chỉ có thể chịu đựng một mình, chịu nổi khổ gấp nhiều lần người khác. Cũng không biết đã tắm nước lạnh mất bao lâu, Thẩm Tu Vân rốt cuộc mang một thân lạnh thấu đi ra khỏi phòng tắm, kiệt sức nằm xuống giường, triệt để mê man.

Một giấc ngủ thật sâu, Thẩm Tu Vân đã rất lâu chưa từng ngủ say như vậy, hắn vốn cho là mình sẽ mơ thấy chuyện gì, nhưng không ngờ lại là một đêm không mộng mị. Cái gì cũng không có, trong đầu chưa từng trống rỗng như vậy, cả người cũng trống trãi, giống như ngay cả trái tim trong lồng ngực cũng không còn, thế gian chỉ còn lại một mảnh an tĩnh, an tĩnh tựa như cái chết. Không còn ai cả, chỉ còn một mình bản thân hắn.

Bước nhảy kích động không gian vẫn có thể tra được đích đến, cho dù có tấm chắn rada nhưng Joshua cũng không dám coi thường khả năng lần theo dấu vết của quân đội, bởi vậy, bọn họ đáp xuống một cảng tự do ở một tinh cầu đông đảo phức tạp, bỏ phi thuyền lại, mọi người đều mặc vào áo choàng bắt chước tin tức tố alpha mà Baccho chế tạo, được Thẩm Tu Vân dịch dung, sau đó dùng giấy tờ giả mạo thân phận, bao một phi thuyền loại nhỏ, đến tinh cầu mà lúc trước Joshua đã mua cho Thẩm Tu Vân – tinh cầu Omega.

Đúng như Joshua đã nói trước với Thẩm Tu Vân, hắn thế chấp quyền sở hữu tinh cầu cho ngân hàng, vay một số tiền lớn, xây dựng một nhà xưởng chế tạo cách ly trang. Đương nhiên, để che dấu tai mắt người khác, nhà xưởng nhìn từ bên ngoài chỉ là một nơi sản xuất các loại dược phẩm bảo vệ sức khỏe thông thường, huyền cơ chân chính được che dấu dưới tầng hầm của nhà xưởng.

Khi đoàn người của Thẩm Tu Vân đến tinh cầu Omega, nhà xưởng đã gần xây dựng xong. Khí hậu ở tinh cầu Omega này khô ráo, thổ nhưỡng bị sa hóa nghiêm trọng, không có khả năng gieo trồng thu hoạch, không có tài nguyên khoáng sản, cũng chỉ có loại tinh cầu này mới có khả năng rơi vào tay tư nhân, chủ yếu là dùng để xây dựng một ít nhà xưởng gây ô nhiễm. Nhưng đối với rất nhiều thương nhân mà nói, vị trí địa lý của hành tinh này tương đối xa xôi, có chút biệt lập, tinh cầu có người ở gần đây nhất cũng cách một ngày đi phi thuyền, nếu mở nhà xưởng ở đây sẽ gia tăng chi phí. Nhưng khuyết điểm này, đối với bọn Thẩm Tu Vân, lại trở thành một ưu điểm lớn.

"Mấy tòa nhà bên cạnh nhà xưởng kia là chỗ ở của chúng ta." Joshua đảm nhận vai trò hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu với mọi người, "Baccho, ta làm cho ngươi một phòng thí nghiệm mới ở dước tầng hầm này."

"Ngươi có bản đồ địa hình nơi này không?" Thẩm Tu Vân nhìn bốn phía xung quanh nhà xưởng, hỏi Joshua.

"Có, ngươi chờ một chút." Joshua nói xong lấy ra máy tính bỏ túi xuất ra một tập tin đưa cho Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân nhận lấy xem xét, hơi hơi nhướng mày, tán thưởng nhìn Joshua.

Joshua vô cùng ăn ý mà quăng về một cái mỉm cười.

Thẩm Tu Vân hiện tại cảm thấy lúc trước lựa chọn hợp tác với Joshua là may mắn sáng suốt biết bao nhiêu. Tài hoa trong thương nghiệp của hắn đương nhiên là không cần nói, bản lĩnh kiếm tiền cũng đủ để được người ca tụng. Ngay cả cái nhìn chiến lược, hắn cũng bỏ xa mình. Có rất nhiều việc Thẩm Tu Vân đều là đi đến đâu tính đến đó, mà Joshua lại có thể lập kế hoạch chu đáo trước cho rất nhiều bước tiếp theo. Tỷ như việc bố trí tinh cầu này, cũng có thể nhìn thấy trình độ. Phòng thủ công bị, liên động hộ viện, giữa mỗi khu vực công năng khác nhau đều có hệ thống điều khiển riêng biệt, hơn nữa mỗi một khu vực nhìn như tách biệt, kì thực hoàn chỉnh tạo thành một thể. Ngay như cột đá nhìn có vẻ như tùy tiện sắp đặc kia, hay những suối phun điêu khắc linh tinh, vị trí sắp xếp đều có thâm ý. Từ đó có thể thấy được, bất luận là một điểm an bài nào ở đây đều lộ ra vài phần tâm tư, không phải là hành động tùy ý.

Joshua thấy hai mắt Thẩm Tu Vân nhìn bản đổ lộ ra ý tán thưởng, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ. Nên biết rằng, đầu cơ sinh lợi là một loại bản lãnh, nhưng có thể gặp được một người có ánh mắt nhìn hàng, mới là chân chính hoàn mỹ.

Thẩm Tu Vân lại dùng ánh mắt thích khách của hắn, góp ý cho một số chỗ, rồi mọi người lại lên phi hành khí đi vào một kho hàng cách xa nhà xưởng.

Kho hàng này là chủ củ của hành tinh để lại, Joshua giữ lại cải tạo. Lúc này bốn người đã đến trước cổng kho, quét đồng tử xác nhận, cổng kho từ từ mở ra.

Baccho và Evan cũng không biết nơi này cất giấu thứ gì, thế nhưng lại bày trận lớn như vậy, mà giờ này trái tim Thẩm Tu Vân lại trở nên hồi hộp.

Khi chiếc khóa an toàn cuối cùng mở ra, cổng hợp kim nặng nề kéo về hai phía, cho dù đáy lòng đã dự đoán trước sẽ thấy được cái gì, Thẩm Tu Vân vẫn bị khung cảnh trước mắt dọa sợ.

Trong hơn một ngàn thước vuông diện tích kho hàng, dưới ánh sáng trắng của ngọn đèn chiếu xuống, mấy trăm chiếc cơ giáp chỉnh tề xếp thành hàng ngay thẳng, đứng nghiêm nghị trầm mặc, hợp kim sáng bóng trên cánh tay máy móc, tựa như huy chương trên cánh tay chiến sĩ.

"Đây là... là cơ giáp trên tinh cầu Moshu?" Thẩm Tu Vân hỏi.

"Không sai, bởi vì vụ án của Sheron được phơi bày, quan quân đóng giữ vội vã thanh lý hết những thứ này, cho nên cơ bản đều được thu mua theo giá phế liệu." Khi nói xong, ngẩng đầu nhìn về phía những cơ giáp hợp kim to lớn, trong mắt dường như cũng hiện lên một tia xót xa, "Thật đáng tiếc, hiện giờ những cơ giáp này đều không thể sử dụng, xem ra đợi đến khi thời cơ chín muồi, chúng ta còn phải chiêu mộ thêm một ít cơ giáp sư mới được. Những cơ giáp này tuy rằng bên ngoài hư hỏng nặng, nhưng tâm phiến bên trong đều còn nguyên, nếu tìm được người có bản lãnh sửa chữa, hẳn là có thể khiến cho bọn chúng 'trọng sinh'"

"Thời cơ chín muồi... là nói đến tiền sao?" Baccho lúc này mới lên tiếng.

"Không sai, tuy rằng thế chấp tinh cầu vay được một khoản khả quan, nhưng chi tiêu của chúng ta cũng hệt như nước chảy, căn bản không đủ dùng."

Một mặt tường trong kho hàng được làm bằng một loại thủy tinh đặc biệt, từ trong có thể nhìn ra ngoài nhưng bên ngoài lại không thể nhìn vào trong. Baccho đi đến bên cạnh tường thủy tinh, lấy ra kính viễn vọng laser, ngẩng đầu nhìn lên trời, khóe môi anh tuấn câu lên thành một nụ cười, "Lũ kia ấy vậy mà vẫn không biết làm cách nào để xóa sạch mấy cái chữ đó sao? Thật sự là ngu ngốc." Xếp lại kính viễn vọng, Baccho nhìn về phía Joshua, giống như hai con hồ ly cùng tụ vào đồng thời, trong ánh mắt đều đang tính kế, "Tin rằng không bao lâu nữa, sẽ có tiền, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Ta cũng nghĩ vậy."

Trong lúc mấy người Baccho Thẩm Tu Vân đang nói chuyện, Evan cũng bất tri bất giác đến gần đám cơ giáp vài bước, đưa tay sờ một cơ giáp bên cạnh, trong mắt bỗng nhiên sáng lên kì lạ.

Những thứ đã mang đến sức mạnh to lớn này, thân thể tàn phá, cũng từng bị vứt bỏ tại một nơi tối tăm không ánh sáng, nhưng mà lúc này, chúng nó lại một lần nữa đứng tại đây, chờ đợi sự 'trọng sinh' đến. Ngay cả một đám máy móc không linh hồn không sinh mệnh cũng có thể có một cơ hội thoát thai hoán cốt như thế, còn hắn thì sao? Là một con người có sự sống có linh hồn, một con người muốn được sống, thời điểm 'trọng sinh' của hắn, rốt cuộc, khi nào sẽ đến đây?

Vài tháng sau, nhà xưởng trên tinh cầu Omega cũng hoàn thành, có tiền tất có người làm việc.

Lúc trước Joshua cũng đã phát thông báo tuyển dụng, mỗi chức vị đều có yêu cầu khác biệt, nhưng cho dù là vị trí nào, đều có chung một hạn chế: không thu nhận alpha.

Nhưng một thông báo tuyển dụng ngắn ngủi vài chữ như vậy, lại làm cho tinh cầu Omega trong một đêm nổi tiếng toàn đế quốc. Bởi vì phàm là những thông báo tuyển dụng khác, đều sẽ viết giống nhau: "Tất cả các vị trí đều ưu tiên nhận alpha", chưa ai từng nghe nói còn có thông báo tuyển dụng không nhận alpha? Nên biết là ngay cả trong chốn phong nguyệt cũng đều có tới một nửa là alpha! Cái nhà xưởng Omega này rốt cuộc là thế nào? Cũng có phải là căn cứ Mai Tả đâu, thực sự là quá mức kỳ quái!

Mà ngay lúc tinh cầu Omega ra mắt mọi người, lại có một tin tức khác oanh động khắp đế quốc - -có uy vọng cao nhất trong quần chúng, cũng là người có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế nhất, thất hoàng tử Lezar, mất tích!

Sống không thấy người, chết không thấy xác, cứ như vậy bốc hơi giữa nhân gian.

Bởi vì thất hoàng tử Lezar đã sớm xưa không bẳng nay, ảnh hưởng trong chính trường đế quốc đã trở nên thâm hậu, cho nên sự mất tích của y cơ hồ làm chấn động cả đế quốc. Từ hoàng đế Kelmis cho tới dân chúng bình thường, tất thảy đều bị chuyện này oanh động.

Một tháng sau khi Lezar mất tích, nhật báo đế quốc tuôn ra lời đồn Lezar xuất hiện cùng một chỗ với omega Thẩm Tu Vân kia trước khi mất tích. Chuyện này kết hợp với mấy chuyện ầm ĩ tại đấu trường Solomon trước kia, gây ra đủ các loại suy đoán, thậm chí còn có người hoài nghi có phải Thẩm Tu Vân đã bí mật giết Lezar hay không. Nhưng, rất nhanh đã có người công bố, omega Thẩm Tu Vân chính là đấu sĩ Dã Quỷ ở đấu trường Solomon! Mà mọi người đều đã biết, Dã Quỷ và Thất hoàng tử điện hạ là bạn bè thân thiết, Thất hoàng tử thậm chí vì chắn một đối thủ khó chơi giúp hắn, mà thân chịu trọng thương. Như vậy xem ra, Thất hoàng tử hẳn là không có khả năng bị Thẩm Tu Vân giết. Huống hồ, ngươi bị Thẩm Tu Vân giết đều là bọn tham quan hoặc những kẻ không có lương tâm, còn hoàng tử Lezar vẫn luôn cần chính liêm khiết, sao có thể dính vào cùng với bọn hủ bại được?

Đây đúng là lời đồn không có chứng cứ thực tế, không giải quyết được gì, nhưng sau khi thảo luận, có một thanh âm lại bất tri bất giác vang lên, cho rằng sau lưng mấy vụ đại án ám sát năm đó, người làm chủ đều là Thất hoàng tử điện hạ, Thất hoàng tử có giao tình tốt với Dã Quỷ, chính là vì để hắn giúp mình diệt trừ những kẻ chắn đường, đoạt quyền thượng vị.

Ba tháng sau khi Lezar mất tích, tin tức mặt trái liên quan đến Lezar hãm hại huynh trưởng, mưu sát đại thần, không từ thủ đoạn cướp lấy quyền lực càng lúc càng xuất hiện nhiều thêm. Hệt như có người âm hầm thao túng, mỗi một tin tức đều chọn đúng thời cơ mà xuất hiện, hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau.

Nửa năm sau khi Lezar mất tích, vụ án có liên quan đến Carsen được phúc thẩm, cơ hồ mọi chứng cứ đều nghiêng về một bên, chứng minh Carsen bị vu hãm, hắn không liên quan đến đấu trường Solomon cũng như vụ án lừa bán omega làm vật thí nghiệm, vô tội với mọi chuyện. Hơn nữa, dưới sự cố gắng định hướng công chúng của truyền thông, rất nhiều thanh âm bắt đầu nghi ngờ thất hoàng tử Lezar trước đây tự mình đẩy thân ca ca vào đường lao lý, dưới vẻ ngoài chính nghĩa của y, rốt cuộc cất dấu thủ đoạn ngoan độc và dã tâm to lớn thế nào.

Chín tháng sau khi Lezar mất tích, một câu chuyện liên quan đến thân thế của y trở thành đề tài bàn tán sôi nổi khắp đế quốc.

Hoàng gia bí sử: Sinh mẫu của Thất hoàng tử trước khi vào cung đã từng bị dấu hiệu.

Mọi người đều biết, omega càng thuần huyết, năng lực sinh dục của bọn họ càng cao, thế hệ sau cũng càng ưu tú, thông thường sẽ là alpha có sức chiến đấu cao hoặc là omega có năng lực gây giống mạnh. Trong lịch sử, omega có độ thuần huyết hơn 95% đã là trân phẩm giữa trân phẩm, mà từ cận đại tới nay, chỉ có hai người vượt qua tỉ lệ này, một chính là vị omega hận không thể chọc thủng một lỗ trên trời, Thẩm Tu Vân, độ thuần huyết gần tiếp cận 100%; một người khác chính là thân mẫu của thất hoàng tử Lezar, từng được ngợi khen là Vũ trụ côi thạch, Omega thuần huyết. Nhưng không ai ngờ rằng, vị Vũ trụ côi thạch này, thế mà trước khi vào cung đã từng bị người khác dấu hiệu ?!

Ngay sau đó, chuyện Thất hoàng tử Lezar có phải thân sinh của hoàng đế Kelmis hay không cũng chịu nhiều nghi ngờ, bắt đầu hoài nghi tính hợp pháp của thân phận của y.

Mười tháng sau khi Lezar mất tích, vào một buổi tối nọ, Ngũ hoàng tử Lemain đột nhiên chết bất đắc kỳ tử ngay trong tẩm cung của mình. Vô số chứng cứ cho thấy, cái chết của Lemain có quan hệ với một vị thủ hạ của Thất hoàng tử, vị thủ hạ này chính là quân đoàn trưởng quân đoàn 19 thuộc binh đoàn Vinh Quang, tướng quân Joseph. Tướng quân Joseph bị tước chức vị, vào tù, mà thanh danh của Thất hoàng tử cũng chuyển biến xấu. Mặc dù sự việc này phát sinh có chút kỳ lạ, cũng có không ít thanh âm dị nghị, nhưng đều nhanh chóng bị áp chế, trên báo chí, trên TV, trên internet, đều tràn ngập tin tức mặt trái của Lezar.

Một năm sau khi Lezar mất tích, Carsen được tuyên vô tội phóng thích, khôi phục chức vị thống soái binh đoàn Sứ Mệnh. Đồng thời, lão hoàng đế Kelmis lâm bệnh nặng, dưới biểu quyết của hội nghị, Carsen trở thành nhiếp chính quan lâm thời, thống lĩnh hết thảy quân vụ và chính vụ, còn được đề cử làm người kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Một năm rưỡi sau khi Lezar mất tích, Carsen đã tiếp quản toàn diện đế quốc quân, Tổng tư lệnh tiền nhiệm của đế quốc quân, Andrew tướng quân về hưu dưỡng lão, đảng Hòa Bình luôn chủ trương bảo vệ nhân quyền omega và cải cách dân chủ bị chèn ép đến không còn tiếng nói trong hội nghị. Sau khi ngồi vững, bản tính độc tài của Carsen lộ rõ, liên tục ký tên lên nhiều điều luật mới, không ngừng gia tăng thuế má, mở rộng đặc quyền cho quý tộc alpha, hạn chế quyền tiếp thu giáo dục của công dân beta, cuối cùng thế nhưng còn thông qua một điều luật tâm thần mất trí: thực hiện thương phẩm hóa omega!

Đế quốc Tinh Tế nhất thời lâm vào rung chuyển bất an, mỗi nơi đều tổ chức biểu tình, bãi công đình công, lại bị quân đội đàn áp dã man, nghiêm trọng nhất là sự kiện đổ máu trên quảng trường Klappa, thậm chí có tới vài trăm học sinh vô tội bị chết!

Dưới quyền thống trị của Carsen, toàn đế quốc rơi vào cảnh bấp bênh, mà trong lúc này, một tinh cầu mới nổi càng ngày càng nhận được nhiều lời khen ngợi, tinh cầu Omega.

Chương 72

Bạn thân mến của ta,

Xét thấy tình thế căng thẳng dạo gần đây, trời biết phong thư này của ta là cỡ nào không dễ dàng mới có thể ra khỏi chỗ này, đến được tay ngươi. Nhưng loại thư tay truyền thống này so với thư điện tử mã hóa kia thì mang theo thành ý hơn nhiều, cũng không dễ dàng bị bọn mèo lớn chặn lại, dù sao, tại thời đại Tinh Tế này, cũng khó tưởng tượng vẫn còn có người dùng cách thức cổ xưa như vậy để liên lạc. Chẳng qua, cá nhân ta cho rằng, loại thư tay truyền thống này kỳ thật rất có phẩm vị và phong cách, cũng rất thuận tiện để gởi gắm những ảo tưởng lãng mạn kiều diễm, hãy suy nghĩ một chút, này một trang giấy nho nhỏ, trải qua chuyến hành trình dài ngày trong vũ trụ, xuyên qua tinh vân, tránh thoát mọi thạch đàn, trải qua mưa qua gió mới có thể mang theo lòng tưởng niệm của người viết và những lời hồi âm, truyền đạt đến tay người nhận thư, thật sự thương cảm thê mỹ biết bao nhiêu! Ta còn vẩy một ít nước hoa lên giấy viết thư, ngươi cảm nhận được hay không? Có thích hay không? Hy vọng phóng xạ vũ trụ không làm thay đổi hương vị này.

Tha thứ cho ta luôn nói vài câu vô nghĩa mở đầu, bởi vì viết thư cho ngươi đã trở thành lạc thú duy nhất của ta ở nơi chốn quỷ quái này, cho nên ta đã dùng hết mọi khả năng để nghĩ cách kéo dài niềm vui thích ngắn ngủi này.

Được rồi, vô nghĩa dừng ở đây, tiếp theo là chính văn,

Hắn đã phát điên rồi, hơn nữa đã rất lâu không tìm đến omega, cho dù có một lần đụng phải một omega đang động dục, hắn cũng thờ ơ, biểu hiện hệt như một cha sứ. Còn một chi tiết làm ta chú ý, đó là đôi mắt của hắn, màu sắc đồng tử nhạt hơn lúc trước rất nhiều.

Chính văn chấm dứt.

Rất mong chờ thư tiếp theo.

Mỹ nhân mắt xanh của ngươi.

Năm 849 tháng 3 ngày 19, lịch vũ trụ.

"Mấy cái do Shia viết này càng ngày càng ghê tởm, lời vô nghĩa còn nhiều hơn chính văn, đây là nổi hứng hay sao?" Evan liếc mắt nhìn trang thư màu đỏ mở ra nằm trên bàn, không khỏi nhíu mày khinh bỉ.

"Mỹ nhân mắt xanh của ngươi... ha ha... Tu Vân, không phải hắn yêu ngươi đó chớ?" Joshua cũng đi qua liếc nhìn một cái, nhịn không được mà trêu chọc.

"Coi như xong, đó là các ngươi chưa gặp người tên Shia này" Baccho cũng tham gia, "Có thể được sủng ái một thời gian lâu như vậy ở chỗ Carsen, lại còn không sinh hài tử cho hắn, chuyện này không phải ai cũng làm được. Hơn nữa với tình thế ở tinh cầu Lama hiện giờ, hắn có thể mang tin tức đến cho chúng ta cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bản lĩnh của người này không nhỏ, để cho hắn biết các ngươi nói xấu hắn sau lưng như vậy, nếu tự dưng chết thảm trong một xó nào đó cũng chả khó hiểu gì đâu, đừng trách ta không nhắc hai ngươi trước."

"Đương nhiên, đương nhiên, chắc chắn hắn không phải một người bình thường, nếu không cũng không bị Tu Vân nhìn trúng, ha ha ha" Joshua vẫn nhịn không được mà trộm vui vẻ, hắn là một beta, hiện giờ trong những quản lý cao cấp của tinh cầu omega, chỉ có hắn là không phải omega, bởi vậy hắn nhìn bọn Thẩm Tu Vân lại luôn cảm thấy buồn cười, bởi vì khí tràng của Thẩm Tu Vân quá mức cường thế, nhìn thế nào hắn cũng thấy mấy omega khác cứ như là hậu cung của Thẩm Tu Vân.

Evan không thể chịu được đôi mắt hồ ly đáng khinh của Joshua, nói một câu : nhàm chán, rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Baccho nhìn thấy Evan lắc lư lắc lư đi ra cửa, không khỏi nhướng mày: "Hắn lại ra ngoài huấn luyện?"

Joshua hất cằm, "Nếu không còn có thể làm gì? Nói thật, ta chưa từng gặp ai ham mê huấn luyện như hắn, cho dù mưa to gió lớn thế nào mỗi ngày cũng phải chạy gần trăm km, thật sự là điên rồi. Hiện giờ mấy thứ hắn đeo trên người cũng đã đủ hạ gục một alpha."

Baccho bĩu môi, "Đúng vậy, ta nghĩ chúng ta nên gia cố sàn nhà một chút, nếu không không chừng ngày nào đó sẽ bị Evan đạp thủng lỗ."

Lúc hai người kia còn câu được câu không mà cãi nhau, Thẩm Tu Vân vẫn ngồi trong ghế có tay vịn, bắt chéo chân, tay chống cằm, chăm chú nhìn lá thư của Shia, nhíu mày suy nghĩ.

Từ sau khi Carsen lại lên đài, hắn làm ra rất nhiều chuyện mà người thường không hiểu nổi, thông qua một loạt dự luật kia, quả thực giống như là vội tìm đường chết, quyết tâm muốn mất nước. Nhất là cái đạo luật vô nhân tính đem omega hợp thức hóa thành thương phẩm, sau khi dự luật được thông qua, mâu thuẫn xã hội tăng lên, cũng trực tiếp dẫn tới cuộc sống của omega càng thêm gian nan ác liệt, ngày càng nhiều omega vì không chịu nổi đãi ngộ như vậy mà mạo hiểm trốn đi.

Nếu là trước đây, cho dù những omega bị ngược đãi này muốn trốn khỏi nhà, ở đế quốc Tinh Tế này, muốn trốn cũng trốn không được, nhưng hiện giờ không giống vậy nữa, bọn họ đã có một điểm đến, có nơi để ký thác hy vọng, đó là tinh cầu Omega. Hành tinh này cũng giống như tên của nó, là thuộc về omega, là phao cứu sinh cho mỗi một omega bị vây giữa tuyệt vọng. Trong vũ trụ mờ mịt, nó giống như một ngọn hải đăng, chỉ dẫn cho omega tìm được 'đường về nhà'.

Cũng bởi vì chuyện này, tinh cầu Omega mỗi ngày đều tiếp nhận một lượng lớn omega đến tị nạn, cung cấp công việc cho bọn họ, cam đoan duy trì sinh hoạt tối thiểu hàng ngày. Danh tiếng của tinh cầu Omega ngày càng vang vọng, đặc biệt là vào nửa năm trước, lựa lúc thời cơ thích hợp, Joshua lại thả ra tin tức Thẩm Tu Vân chính là chủ nhân của tinh cầu Omega, mọi chuyện càng thêm nghiêm trọng, không chỉ có omega, còn có một số đông beta và alpha vì mộ danh mà đến.

Ban đầu Evan và Baccho vô cùng kiên quyết phản đối thu nhận alpha vào, nhưng Joshua bám riết không tha mà phân tích lợi hại cho bọn họ:

"Rất nhiều alpha tầng dưới đáy đều bất mãn với sự thống trị của Carsen, cũng không có hảo cảm với hoàng thất Zethanon, những bộ phận này chúng ta hẳn là nên tập hợp lại. Hơn nữa trong bọn họ có rất nhiều người là thân nhân bằng hữu của các công nhân omega, có chung lợi ích. Cho dù chúng ta có thừa nhận hay không, các phương diện tố chất của alpha đều mạnh hơn beta và omega, định hướng lâu dài, chúng ta không thể xa lánh bọn họ."

"Hừ, mạnh? Bọn họ có thể lợi hại như Thẩm Tu Vân không? Không chừng hiện giờ nhiều người còn kém hơn cả Evan." Tư tưởng của Baccho vẫn thuộc loại tương đối cực đoan, không ai biết hắn đã trải qua chuyện gì mà lại hận alpha như vậy, lúc này có đồng minh là Evan, càng không chịu buông bỏ lập trường. "Hơn nữa nếu muốn tiếp thu alpha, còn cần phải nghĩ đến ảnh hưởng của họ đối với omega, không thể để bọn họ ở quá gần những công nhân omega, còn cần phải lập một khu sinh hoạt riêng biệt. Tốn tiền lắm, chúng ta làm gì có dư tiền để xây chỗ ở cho bọn alpha đó chứ?"

Cho dù Joshua nói như thế nào, Baccho đều tỏ thái độ kiên quyết, đến cuối cùng, beta tính tình luôn ôn hòa cũng giận tái mặt, nghiêm nghị nói với Baccho: "Baccho, ta không cần biết trước đây ngươi đã trải qua những chuyện gì, nhưng ngươi nên nhớ, cho dù người căm ghét alpha đến thế nào, cũng không có khả năng giết hết mọi alpha trên đời này. Cho dù là alpha, beta hay omega, chúng ta đều tồn tại trên thế giới này, có vô vàn quan hệ với nhau, không thể phủ nhận. Nếu ngươi không thỏa hiệp, chẳng lẽ muốn những omega đã đến nương dựa vào chúng ta sinh ra nhị tâm hay sao? Nên biết, những alpha mới đến này có bao nhiêu người cũng có huynh đệ tỉ muội cha mẹ con cái là omega? Nếu không hóa thù thành bạn với những người này, ngươi muốn đến khi bọn họ tìm được đồng minh mới sẽ phản bội chúng ta sao? Baccho, đừng quên chuyện trước đây ngươi đã làm, chẳng lẽ ngươi còn muốn bức bản thân mình vào tuyệt lộ hay sao? Vận may sẽ không ở mãi cạnh ngươi đâu, ngươi gặp một người như Thẩm Tu Vân một lần, sẽ không gặp thêm người nữa đâu."

Lời này nói xong, Baccho tức giận đến nỗi sắc mặt cũng trắng bệch, đùng đùng nổi giận quay về phòng thí nghiệm, một thời gian thật lâu sau cũng không nói chuyện với Joshua, nhưng tốt xấu gì cũng xem như buông tay mặc kệ với việc tinh cầu omega thu nhận alpha.

Đương nhiên, điều kiện để alpha được chấp nhận là vô cùng nghiêm khắc. Đều phải có công nhân omega bên trong giới thiệu, còn phải trải qua khảo hạch vô cùng nghiêm khắc, mới đủ tư cách trở thành thành viên của tinh cầu Omega. Sau khi alpha được nhận vào tinh cầu Omega cũng sẽ không được sắp xếp vào khu trung tâm, hơn nữa nơi bắt đầu cuộc sống hàng ngày đều tập trung ở khu vực ngoại vi, giữ khoảng cách nhất định với các omega.

Carsen vừa thượng vị không lâu, còn đang bận rộn chèn ép phe đối lập, thông qua dự luật, trấn áp biểu tình và bạo loạn ở các nơi, không rảnh để ý đến Thẩm Tu Vân, bởi vậy tinh cầu Omega càng ngày càng lớn mạnh, nhân khẩu cơ hồ đã bắt kịp quân số binh đoàn Sứ Mệnh.

Vốn dĩ Thẩm Tu Vân không nghĩ ra, dù đại hoàng tử Carsen là một kẻ tự cao tự đại, nhưng cũng tuyệt đối không nên làm ra những chuyện lỗ mãng như vậy, đặt quý tộc alpha nơi đầu sóng ngọn gió. Cho đến khi nhận được phong thư này của Shia, đáy lòng hắn mới từ từ dâng lên một tia nghi hoặc.

Đồng tử trở nên nhạt màu...

Điều này làm cho hắn nhớ tới một người.

Phạm Tư Đức.

Kỳ thật từ buổi tối cách đây một năm rưỡi khi rời khỏi Solomon, Thẩm Tu Vân cũng để ý tới những 'mây đen' trên bầu trời lúc đó, nhưng về sau cả quân đội và truyền thông đều không chút đề cập tới chuyện này, còn Thẩm Tu Vân cũng bận rộn vùi đầu vào việc kinh doanh của tinh cầu Omega, cho nên cũng không tiếp tục điều tra thêm.

Hết thảy những chuyện liên quan đến tinh cầu Solomon đều như diều đứt dây, tất cả các manh mối đều bị chặt đứt, nhưng những bí mật nó từng che dấu, lại luôn làm Thẩm Tu Vân cảm thấy bất an, mà loại cảm giác bất an này, gần đây càng lúc càng trở nên mãnh liệt.

Kỳ thật Thẩm Tu Vân cũng không muốn nhớ lại những chuyện ở tinh cầu Solomon, bởi vì mỗi lần nghĩ tới, có một  hình bóng không thể né tránh sẽ xuất hiện ở sâu trong đầu. Dưới cơn mưa to, bàn tay vẫn cầm chiếc điện thoại, từ từ hạ xuống, còn có đôi mắt từ đầu đến cuối đều ngóng nhìn ánh mắt của mình, tất cả đều khiến cho Thẩm Tu Vân tâm phiền ý loạn, có những lúc nghiêm trọng, ngực đau đến không thở nổi, cho nên hắn đơn giản không thèm nghĩ tới nữa.

Khi nghe nói người kia mất tích, không tìm thấy thi thể, trong lòng Thẩm Tu Vân từng có một cảm giác kỳ lạ, giống như người kia chưa chết.

Mỗi lần xem thấy những tin tức liên quan đến y, Thẩm Tu Vân đều sẽ theo bản năng mà phỏng đoán, đây liệu có phải là sự sắp xếp tỉ mỉ hoặc lại là mưu đồ gì đó của người kia hay không, hoặc kỳ thật ngay cả cái chết của y cũng đã được y tính toán cẩn thận. Cho đến khi ngay cả thanh danh mà y luôn để ý cũng từng bước bị hủy, thủ hạ đắc lực thì từng người đều bị Carsen xử lý, một tháng, hai tháng, nửa năm, một năm... Mỗi một ngày đi qua, cũng không nhìn thấy bất cứ công kích nào đáp trả lại, trong lòng Thẩm Tu Vân mới xác định, người này, đúng thật là đã chết.

Sao có thể không chết được chứ? Rõ ràng chính tay mình đâm kiếm vào sâu trái tim y, tận mắt nhìn y tắt thở.

Người kia đã chết, thế nhưng Thẩm Tu Vân lại cảm thấy chính mình cũng đã trúng độc của y rồi, mỗi lần gặp phải chuyện lớn gì, bên tai hắn tựa như lại xuất hiện thanh âm của người kia:

"Tu Vân, ngươi hẳn là nên làm như vầy..."

"Tu Vân, ngươi phải chú ý tới chỗ này..."

"Tu Vân, giữa thế đạo như vậy, ngươi muốn sống cuộc sống theo ý mình, phải trở thành một anh hùng, mở một con đường máu, bò lên ngôi vị hoàng đế..."

Có đôi khi Thẩm Tu Vân cũng cảm thấy bi ai cho chính mình, hoặc sẽ tức giận, hắn tuy rằng giết người kia, nhưng những ảnh hưởng của y đối với mình, cũng đã sớm bất tri bất giác xâm nhập đến tận xương, dung nhập vào trong máu.

Kỳ thật mọi chuyện hắn làm hiện giờ, chẳng phải đều là người kia bố trí an bài hay sao? Nếu như không có người kia, cho dù hắn trọng sinh một lần, cũng chỉ có thể lại trở thành một thích khách mà thôi?

Thật sự là, chết cũng không cho người khác được an bình mà...

"Tu Vân! Tu Vân!"

Khi hắn còn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của mình, Evan đã rời đi đột nhiên bước nhanh trở về, dồn dập gọi Thẩm Tu Vân.

"Ngươi xem cái này đi, đây là tin tức Miffy mới gởi tới cho ta."

Từ lần tại quân y viện đế quốc, sau khi Evan và Miffy liên thủ giúp Thẩm Tu Vân, hai người bọn họ theo một cách kỳ tích mà thành lập tình hữu nghị thâm hậu, trở thành hai người bạn thân.

Miffy cũng không có bị phân phối cho alpha quý tộc hiển hách gì, vào lúc đó, gia gia của nàng, tổng tư lệnh đế quốc quân, tướng quân Andrew còn chưa về hưu, kỳ thực với gia thế của nàng, cho dù muốn vào hoàng cung cũng không thành vấn đề, nhưng Miffy lại chỉ lựa chọn một quan quân alpha rất bình thường, nghe nói hai người bọn họ gặp được nhau vào tiệc sinh nhật của hoàng đế Kelmis, hơn nữa, còn là nhất kiến chung tình. Vị quan quân kia không giỏi ăn nói, nhưng đối xử với Miffy rất tốt, Evan từng gặp người này, mỗi lần hắn nhìn thấy Miffy, khóe môi đều không kìm nổi mà lộ ra nụ cười ngây ngô, đó là một nụ cười xuất phát từ nội tâm, khác hẳn với ánh mắt chất chứa tình dục của alpha dành cho omega. Cho nên Evan biết, bạn tốt của hắn đã tìm được bến đỗ.

Năm đó khi Evan bị phân phối cho Sheron, Miffy không thể giúp được, trong lòng vẫn cảm thấy thẹn, sau lại nghe thấy Evan được Thẩm Tu Vân cứu, nàng quả thực vui mừng đến phát điên, thường xuyên gởi thư cho Evan, cổ vũ khuyến khích hắn, đương nhiên, cũng nhân cơ hội tám chuyện về Thẩm Tu Vân. Hơn nữa chồng nàng nhậm chức trong binh đoàn Sứ Mệnh, nàng còn có thể thường xuyên mạo hiểm mà cung cấp thông tin nội bộ cho bọn hắn.

"Ngươi làm vậy, alpha của ngươi có biết không?" có một lần Evan và Miffy video call, nhịn không được hỏi.

Miffy hất cằm, trưng ra thần sắc cao ngạo kinh điển của nàng, lườm hắn, khinh miệt nói: "Hừ, ngươi dám nghi ngờ sức quyến rũ của một omega quý tộc như ta sao, Evan? Trong nhà của chúng ta, ta mới là người ra lệnh."

Vừa đúng lúc Thẩm Tu Vân đi vào tìm Evan bàn bạc công việc, xuất hiện trong khung hình.

Nhìn thấy Thẩm Tu Vân, một giây trước vẫn còn là Miffy cao lãnh, nháy mắt đã thay đổi, hai má đỏ hồng, dáng vẻ như chim nhỏ khép nép gọi: "Tu Vân."

Đời này Evan cũng không quên được bộ dáng hoa si khi đó của 'bạn thân'.

Chính vì vậy, Miffy trở thành một nguồn thông tin tình báo quan trọng của bọn họ.

Hôm nay Evan vừa nhận được tin của Miffy, xem qua liền thấy không ổn, vội quay về tìm Thẩm Tu Vân.

Thẩm Tu Vân cầm lấy điện thoại, tin này của Miffy rất ngắn, nhưng dựa trên cách dùng từ có thể thấy được nàng đang rất hoảng hốt, cảm xúc rối loạn, hành văn lộn xộn.

"Evan, ta cũng không biết dạo này là thế nào, cảm thấy rất nhiều người đều rất kỳ cục, có một thúc thúc trước kia có quan hệ rất tốt với gia đình ta, hôm qua vợ hắn mới đến tìm ta, nói thúc thúc kia đã lâu không nói chuyện với nàng, hơn nữa có một lần vào lúc hắn thay quần áo, thẩm thẩm trộm đến gần hắn, nàng khẳng định lúc đó hắn không mặc cách ly trang, nhưng nàng lại không cảm nhận được tin tức tố trên người hắn. Lúc đó thẩm thẩm hoảng sợ làm đổ bình hoa, bị thúc thúc phát hiện, ánh mắt thúc thúc nhìn nàng lại không giống bình thường, hơn nữa còn phát ra âm thanh khách khách ghê rợn, thẩm thẩm sợ tới mức chạy khỏi nhà, hiện giờ cũng không dám về, mà thúc thúc kia cũng không có đuổi theo. Gần đây những chuyện như vậy nhiều lắm, bên ngoài đều đồn là có bệnh dịch lây lan, nhưng ta đã đi hỏi Tứ hoàng tử điện hạ, hắn cảm thấy nguyên nhân không phải là bệnh dịch. Còn nữa, tinh cầu Lama ngày nào cũng có omega mất tích vô cớ, sau khi thông qua án pháp mới, những vụ án như vậy không được điều tra cũng không có ai xử lý. Nhưng mà hôm nay lại xảy ra một vụ án làm oanh động toàn bộ rồi, Tứ hoàng tử mất tích! Trời ơi, hiện giờ bên ngoài ngày nào cũng có bạo loạn, còn có người ăn thịt người... Ta, ta không biết phải làm sao bây giờ! Monton nói muốn đưa ta đến chỗ các ngươi, nhưng mà ta... Haiz, được rồi ta phải đi rồi, tinh cầu Lama giờ không ở nổi nữa, mong rằng ta may mắn có thể sống mà gặp lại các ngươi!"

Thẩm Tu Vân xem xong, chuyển điện thoại cho Baccho và Joshua.

"Không cảm nhận được tin tức tố?" Sau khi Baccho xem xong tin tức, ánh mắt nheo lại, "Tu Vân, ngươi có còn nhớ lúc trong hoàng cung Klappa, alpha bị ngươi giả mạo kia không?"

Thẩm Tu Vân gật đầu, "Lúc đó ngươi và Shia đều nói người kia không có tin tức tố, nhưng ta lại không cảm thấy như vậy."

"Không sai. Chuyện này khẳng định là có liên quan, không phải là trùng hợp." Baccho nói, "Nhưng mà vì sao trong thư của Shia không có mấy chuyện này?" Evan hỏi

"Shia chỉ viết thư tay, mất bốn năm ngày mới tới được chỗ này, nói cách khác, bốn năm ngày trước tinh cầu Lama vẫn còn chưa hỗn loạn như Miffy nói."

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Evan nhìn tin nhắn của Miffy, trong mắt không khỏi lộ ra lo lắng.

"Thì ra tinh cầu Lama trở thành như vậy, hèn chi hôm nay có một số đông người từ tinh cầu Lama chạy tới." Joshua trầm tư nói, "Xem ra tinh cầu Lama đã xảy ra chuyện khó lường. Người ăn thịt người? Nếu không phải bệnh dịch thì là cái gì? Chẵng lẽ là lần tiến hóa thứ ba của nhân loại? Chuẩn bị tiến hóa lên một cấp cao hơn?"

"Ba lần tiến hóa?" Thần sắc của Baccho bỗng nhiên trở nên ngưng trọng.

"Ta chỉ là nói thôi, từ khi nhân loại tiến vào thời đại tinh tế tới nay, đã tiến hóa lần thứ hai thành ba chủng quần ABO, chẳng lẽ lần này tiến hóa thành chủng quần ăn thịt người?" Joshua tuy rằng ngoài mặt thoải mái như đang nói giỡn, nhưng biểu tình cũng rất nghiêm trọng.

"Ba lần tiến hóa..." Baccho rơi vào dòng suy nghĩ của riêng mình, cũng không biết xảy ra chuyện gì, giống như nhập ma cứ liên tục thì thào bốn chữ này, sau đó đột nhiên ánh mắt sáng lên, cũng không nói năng gì với ai, trực tiếp xông ra, chạy về phòng thí nghiệm.

"Hắn làm sao vậy?" Evan hỏi.

"Không biết, trước không cần để ý đến hắn, Tu Vân, nếu muốn biết rõ tình huống của tinh cầu Lama hiện giờ, cách đơn giản nhất chính là đến chỗ những người tị nạn kia, xem có thể thu được tin tức gì hay không."

"Phải, ta sẽ đi ngay." Nói xong Thẩm Tu Vân đứng lên, "Lần này có bao nhiêu người đến?"

"Rất nhiều, cả một phi thuyền quân dụng, có khoảng 300 người, trong đó còn có mấy người là quan quân đế quốc, đã sắp xếp chia ra ba cửa đông, tây, nam, mỗi cửa một trăm người, đang chờ đăng ký." Joshua nói.

"Ba người chúng ta phân công nhau, mỗi người phụ trách một cửa, thăm hỏi xem tinh cầu Lama xảy ra chuyện gì. Lần này phải kiểm tra kỹ, đừng để người trà trộn vào." Ánh mắt Thẩm Tu Vân trầm xuống, lạnh lùng nói. "Truyền lệnh xuống, ngay quan khẩu, bắt mọi người cởi y phục, kiểm tra kỹ từng chút, nếu phát hiện người nào không có tin tức tố, lập tức bắt lại."

Evan và Joshua nghe thấy ngữ khí trịnh trọng như vậy của Thẩm Tu Vân, cũng đề cao cảnh giác. Bọn họ tin tưởng trực giác của Thẩm Tu Vân, từng có vô số kinh nghiệm cho thấy, Thẩm Tu Vân cực kì mẫn cảm với nguy hiểm, hơn nữa còn rất chuẩn, không người nào có thể so sánh.

Ba người đi ra khỏi tòa nhà trọng yếu nhất trong chủ thành, lên phi hành khí, chia thành ba đường tiến về ba quan khẩu.

Hiện giờ tinh cầu Omega đã kiến thiết đủ quy mô, cơ bản bố trí gần giống như căn cứ Mai Tả, chia làm hai tường thành. Trên mỗi tường thành đều có trang bị lưới phòng hộ, vào lúc khẩn cấp có thể mở lưới phòng hộ, bảo vệ bên trong thành khỏi tấn công từ bên ngoài.

Giữa hai bức tường thành, tầng ngoài cùng bao bọc toàn bộ khu vực sinh tồn, mỗi ngày người tị nạn đều phải đăng ký kiểm tra ở đây.

Thẩm Tu Vân phụ trách cửa nam, bên ngoài đúng là tụ tập rất nhiều người, cho nên lúc hắn ra khỏi thông đạo, cơ hồ không ai chú ý tới hắn.

Đa số người chạy nạn vẫn là omega, trong bọn họ có rất nhiều người sắc mặt vô cùng không tốt, một thân phong trần mệt mỏi, vô cùng vất vả, có người thậm chí còn ngồi bệt bên đường thấp giọng khóc.

Liếc mắt một vòng trong đám người tị nạn, giữa một đám u ám, có một tia màu sắc tươi tắn, phá lệ bắt mắt.

"Haiz, mọi người đừng khóc nữa, đã đến nơi này rồi, giữ vững tinh thần! Tình huống đâu thể nào tệ hơn, không phải sao?"

Thẩm Tu Vân nghe được một giọng nói êm ái, nhìn lại theo tiếng nói, thấy một người ăn mặc rất chỉnh tề, toàn thân đều là một màu xanh lam, là một omega m rất đẹp, đang trấn an mọi người xung quanh. Thẩm Tu Vân nhìn người kia, nhướng mi, một lát sau, khóe môi hơi cong lên, bước nhanh đến bên cạnh người nọ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play