Cùng lúc đó, khoảnh khắc Đạo Sâm cả người lần cằm văng ra, ma trảo máu của Tiêu Hoằng lại vươn ra.

- Ngươi quay lại cho ta!

Tiêu Hoằng nghiến răng nói, trong tay phải vươn ra ma trảo máu, năm chặt mắt cá chân Đạo Sâm.

Đạo Sâm mình đầy thương tích, lúc này muốn trốn cũng không được.

Ngay sau đó Đạo Sâm cảm nhận được cảm giác khủng bố có phần quen thuộc, Ngự lực trong người điên cuồng bị rút ra, khác là ở chỗ lần này Đạo Sâm đã không còn sức chống cự.

Tuy Đạo Sâm bề ngoài nhã nhặn, kỳ thật rất hung ác, vẫn không từ bỏ hy vọng sống. Ngay khi Ngự lực của hắn điên cuồng bị rút ra từ chân, Đạo Sâm đã trực tiếp rút ra một cây chùy thủ sắc bén, vung lên quyết đoán chém đứt chân mình, còn sử dụng toàn bộ chiêu thức, lấy ra một cái Ma Văn bỏ trốn ở bên hông, lập tức mở ra.

Ngay sau đó, quanh người Đạo Sâm đột nhiên bùng nổ ánh sáng chói mắt, bao phủ cả người Đạo Sâm.

Kéo dài chừng 2 giây, đợi khi ánh sáng biến mất, Đạo Sâm đã biến mất khỏi nơi này.

- Báo cáo bệ hạ, Đạo Sâm đang ở phía tây nam hệ Hằng tinh Hàm Ba.

Ngay sau khi Đạo Sâm biến mất, Á Nặc Tư lập tức báo vị trí của Đạo Sâm cho Tiêu Hoằng.

Lúc này dù Tiêu Hoằng tràn ngập sát ý, nhưng vẫn không mất đi bình tĩnh tuyệt đối, đuổi theo một tên Đạo Sâm đã là nửa phế nhân, chỉ vì giết người cho hả giận,

Rõ ràng là hành vi xúc động.

Chuyện gấp rút bây giờ là giành được đủ lợi ích trong chiến tranh.

Bởi vậy, ngẫm nghĩ một chút, Tiêu Hoằng bỏ qua ý nghĩ đuổi giết Đạo Sâm, giơ tay chỉ về phía tàu Lam Kình ở xa xa, thứ đó ngon ăn hơn là Đạo Sâm.

Tiêu Hoằng chỉ ra là có ý gì. Không cần phải nói, đám người Phất Lạc, Mã Di, Vĩ Ngạn đồng loạt tăng tốc, bay thẳng về phía tàu Lam Kình khổng lồ.

Nhìn tàu Lam Kình đã không còn chiến hạm Ma Văn ngăn cản, lại không có nhân vật cấp Ngự hồn cản trở, quả thật là như đi trên đất bằng.

Trong nháy mắt, đám người Tiêu Hoằng đã tới ngay tàu Lam Kình, sau đó tìm lỗ hổng lao vào, mục đích rõ ràng là muốn chiếm lấy tàu Lam Kình.

Ngay khi đám người Tiêu Hoằng phá vỡ khoang tàu Lam Kình, tên Ngự hồn cuối cùng trong nhóm 4 người kia đã bị Tiết Huyền Vinh không thích giết người đánh chết tại trận. Từ lúc đó, bốn tên Ngự hồn, đã 3 chết 1 tàn phế.

Đồng thời, đám người Tiêu Hoằng tiến vào tàu Lam Kình cũng mạnh mẽ phá vỡ cửa khoang, tiến vào trong tàu Lam Kình.

Bên trong tàu Lam Kình, quả thật có 1 sư đoàn tạo thành quân hộ vệ hạm, nhưng đối mặt với mấy người cấp Ngự hồn, 10 ngàn người này chỉ có hiệu quả quá bé nhỏ.

Gần như không tạo thành uy hiếp gì với đám người Tiêu Hoằng.

Chỉ trong vòng 10 phút, mấy cánh cửa ở phòng điều khiển tàu Lam Kình trước sau bị phá tan, sau đó Tiêu Hoằng, đám người Thái Tư trực tiếp lao vào phòng điều khiển tàu Lam Kình.

Đối mặt tình cảnh này, Khang Khải cùng các nhân viên phòng điều khiển đều sợ đến sắc mặt tái nhợt, tình cảnh này đại biểu cho tàu Lam Kình và siêu cấp hạm đội của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã hoàn toàn xong đời.

Đừng nói trước sau có 6 người Ngự hồn xông vào, chỉ riêng hai người Tiêu Hoằng cùng Thái Tư, người trong phòng điều khiển đã không thể đối phó được.

Tiếp theo Tiêu Hoằng đi ra một bước, đứng trước phòng điều khiển, một tay đặt lên Khang Khải trước bàn điều khiển, tay kia thì giơ cao Băng Tín Ngưỡng dính đầy máu tươi chém xuống, không cho Khang Khải có cơ hội câu xin hay chống trả, lập tức chém đầu Khang Khải.

Cảnh tượng này làm mọi người trong phòng điều khiển biến sắc, sợ hãi lan tràn khắp nơi.

- Bây giờ, các ngươi có thể tuyên bố đầu hàng.

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nhấc ngón tay đầy máu, chỉ vào những nhân viên điều khiển tàu Lam Kình, gằn giọng nói.

Nhìn Khang Khải đầu lìa khỏi xác, máu ướt đẫm ghế chính, tất cả nhân viên liền ngoan ngoãn đặt tay lên đầu, bọn họ biết rõ phong cách của Tiêu Hoằng, cho bọn họ đầu hàng đã rất từ bi rồi.

- Sĩ quan thông tin, bây giờ hạ lệnh cưỡng chế tất cả chiến hạm Ma Văn Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc lập tức từ bỏ chống cự, có thể miễn chết.

Tiêu Hoằng quay sang sĩ quan thông tin, hạ lệnh.

Sĩ quan này chần chờ một chút, sau đó truyền lệnh ra ngoài.

Kỳ hạm trung tâm Lam Kinh bị chiếm giữ, bốn Ngự hồn 3 chết 1 tàn, cảnh tượng này cùng bị các chiến hạm Ma Văn Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc nhìn rõ ràng, đối mặt hạm đội Lạc Đan Luân đế quốc vây công, còn đánh cái gì nữa?

Nhất thời, chiến hạm Ma Văn Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc liền mở ngọn đèn trắng, cực kỳ không tình nguyện thu hồi tất cả vũ khí, tuyên bố từ bỏ chống cự, đầu hàng không điều kiện.

Ngồi ở phòng họp trung tâm, Hải Đình Gia nhìn tràng cảnh này, cả người xụi lơ, miệng há hốc không ngừng run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Thân là giáo chủ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cũng là nhân vật hàng đầu, hắn hiểu được cảnh tượng này sẽ có ý nghĩa gì. Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tuyên bố hoàn toàn thất bại trong chiến dịch mấu chốt nhất, hơn 200 chiến hạm Ma Văn, cùng với một chiếc Đại Mẫu Hạm, trực tiếp chôn vùi.

đọc truyện ở //truyencuatui.net/

Trận chiến này thất bại, tức là tuyên bố quân khu phía đông Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc hoàn toàn rơi vào bị động, Lạc Đan Luân Đế Quốc phục quốc đã thành

Triết Khoa Đỗ Khải Dương, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tiến vào nguy cơ xưa nay chưa từng có.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở bên trong Đại Mẫu Hạm Lam Kình nhìn những chiến hạm Ma Văn Thượng Bang còn sót lại đang bị khống chế, cả người quỳ xuống, hai tay đầy máu giang rộng ra, ngón tay thắng lợi như hung ưng giang cánh.

Trận thắng lời này tuyệt đối là hòn đá lát nền kiên cố đối với Lạc Đan Luân Đế Quốc vừa mới thành lập không đủ 2 ngày, từ đó làm cho Lạc Đan Luân Đế Quốc vừa thành lập bấp bênh hoàn toàn thoát khỏi kết cục bị động.

Quay lại Ma Duệ Tinh, bình dân lục chiến Lạc Đan Luân đang mừng rỡ, mọi người xiết chặt tay, mắt đỏ lên, toát ra vô cùng kích động. Trận chiến thắng lợi này, đã tuyên bố Lạc Đan Luân đế quốc đứng lên vững vàng.

Ở thể liên hiệp Á Bình Ninh, Cách Lâm, Vưu Kim cùng với đám người Ái Lạc càng ngậm lệ nóng, ôm chặt lấy nhau. Trải qua ngàn năm khốn khổ, trải qua ngàn năm lang bạt, trải qua ngàn năm trôi giạt khắp chốn, bọn họ đã có thể nhìn thấy tổ quốc của mình lại sừng sững trong Vũ trụ Thái Qua.

Về phần những nơi khác trong Vũ trụ Thái Qua, càng thêm mừng rỡ, mặc kệ là người có địa vị cao hay là thợ mỏ nhỏ bé, đều trở nên sôi trào.

Thậm chí nhìn những thợ mỏ Lạc Đan Luân đứng ở bên ngoài mỏ, theo dõi màn hình, theo lẽ thường thì chắc chắn đốc công sẽ mắng ầm lên. Nhưng còn bây giờ? Lạc Đan Luân đế quốc nuốt sống siêu cấp hạm đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc ở hệ Hằng tinh Hàm Ba, Lạc Đan Luân đế quốc đã hoàn toàn vững gót, đốc công cũng không dám khắc nghiệt vô tình như trước kia.

Bởi vì trong tuyên ngôn lập quốc của Tiêu Hoằng đã vạch ra, từ khi Lạc Đan Luân Đế Quốc dựng nước, tất cả người Lạc Đan Luân với đôi mắt xanh lục, sẽ tự động có được quốc tịch Lạc Đan Luân.

Còn dám tùy tiện giết hại khi dễ người Lạc Đan Luân Đế Quốc như lúc trước? Phải xem sắc mặt Tiêu Hoằng rồi nói sau.

Lúc này, ở bên trong tàu Lam Kình, Tiêu Hoằng đã đứng lên, lập tức rời phòng điều khiển, dùng Ma Văn thông tin ra lệnh cho hạm đội Lạc Đan Luân đế quốc bắt đầu nghỉ ngơi, 3 tiếng sau tiếp tục chiến đấu.

Theo Tiêu Hoằng thấy, chỉ cướp một Thánh Ni Tinh quận còn không đủ, phải thừa dịp khí thế chiến thắng này để giành đủ lợi ích.

Mục tiêu đầu tiên của Tiêu Hoằng, chính là bốn tinh quận quân khu phía đông Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.

10 phút sau, Tiêu Hoằng quay về tàu Tiên Nữ, Áo Thác đã soạn xong tài liệu chiến báo, đưa cho Tiêu Hoằng.

Trải qua trận chém giết ở hệ hằng tinh Hàm Ba, lần này Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tổn thất 31 chiến hạm Ma Văn, bắt được 101 chiếc, có thể sửa chữa 70 chiếc, ngoài ra còn bao gồm một chiếc Đại Mẫu Hạm.

Thu hoạch như thế, tuyệt đối là con số lớn.

- Đả đảo ma quỷ Lạc Đan Luân, Cao Long Đình vạn tuế, thần Áo Cách Tư vạn tuế, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc không thể chiến thắng.

Trong khi Tiêu Hoằng đang xem tài liệu, trên một màn hình bỗng truyền ra những tiếng hô to, đó là máy thăm dò của tàu Tiên Nữ xâm nhập vào Hàm Ba Tinh truyền tin tức về, có lẽ là lỗi của sĩ quan thông tin, âm lượng hơi lớn.

Nghe những lời này, Tiêu Hoằng không khỏi nhăn mày:

- Âm thanh từ đâu ra?

- Xin lỗi bệ hạ, nó vừa gửi về từ Hàm Ba Tinh.

Sĩ quan thông tin vội nói, tỏ vẻ xin lôi vì quấy rầy Tiêu Hoằng.

- Ôn chết, tìm mấy người làm bọn chúng im lặng đi.

Tiêu Hoằng không hề ngẩng đâu thuận miệng nói.

- Vâng.

Sĩ quan thông tin liền truyền lệnh của Tiêu Hoằng xuống dưới.

Ngay sau đó, cả ngàn chiến đấu cơ Ma Văn gắn xong đạn dược trong Đại Mẫu Hạm Tiên Nữ lại lao ra, xuyên qua tầng khí quyển Hàm Ba Tinh, phi công nhìn một tên bình dân Cao Tương đang hô lớn khâu hiệu diệt trừ Lạc Đan Luân đến rung trời, không khỏi lắc đầu bất đác dĩ, tiếp theo lao xuống, trực tiếp rải phi đạn Ma Văn ngập trời xuống bên dưới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play