- Rất cảm ơn Từ gia hào phóng! Từ nay về sau Uông Võ nguyện làm thân trâu ngựa báo đáp!

Uông Võ có hơi run run nói.

- Làm thân trâu ngựa? Không có nghiêm trọng như vậy, đây vốn là thứ ngươi phải có!

Tiêu Hoằng đáp lại giọng điệu bình thản. Bản thân Tiêu Hoằng rất rõ ràng, trước mắt cũng không phải là thời điểm phát đại tài, đã có người biết được, thì biện pháp chỉ có một cứ làm sao cho bọn họ thật trung thành, chính là cho toàn bộ những người này ăn no là được.

Nếu không cho ăn no, vậy thì diệt trừ.

- Nếu ngươi có thể đạt tới Ngự Đồ cấp mười, Ma Văn dùng để thăng cấp, ta cũng có thể chế tạo giúp ngươi, chỉ cần có ta ở đây, chỉ cần ngươi cần cù và thật thà, ta cam đoan ngươi trở thành Ngự Giả, thậm chí là Ngự Sư!

Tiêu Hoằng nhìn thẳng vào Uông Võ, nói tiếp.

Lại nhìn Uông Võ, đã là vẻ mặt được sủng ái mà lo sợ và vô tận cảm kích.

Một bên Trần lão bản, cũng không có nhiều lời, tuy rằng Tiêu Hoằng xuất ra, tương đối mà nói là tài liệu quý báu nhất trong số này, nhưng hắn cũng không có chút khác thường. Dù sao những tài liệu này là Tiêu Hoằng thu thập về, hơn nữa Tiêu Hoằng cấp cũng là người của hắn, Trần lão bản thông minh lanh lợi tự nhiên cũng hiểu được, dụng tâm của Tiêu Hoằng làm như vậy.

- Lần này tài liệu bán được không cần chia phần cho ta, ta chỉ hy vọng Trần lão bản giúp ta tìm Ám kim thạch là được!

Tiêu Hoằng đậy nắp hộp gỗ, nói tiếp.

- A? Cái này coi sao được?

Trần lão bản nghe nói như thế, ít nhiều cảm thấy có chút ngượng ngùng, chà xát tay, tuy nhiên cũng không có quyết liệt từ chối.

- Cứ quyết định như vậy đi!

Tiêu Hoằng nói xong, liền giao lại hộp gỗ cho Trần lão bản, sau đó ý bảo Trần lão bản có thể xuất phát.

Sau một lát, Tiêu Hoằng và đám người Trần lão bản, đều leo lên trong xe linh thú. Sau đó Trần lão bản ra hiệu cho con trai lớn của mình, xuất phát.

Trần lão bản ngồi ở trong xe linh thú, ôm hộp gỗ đã bắt đầu vẻ mặt thấp thỏm không yên, tưởng tượng tình cảnh đến chợ đen như vậy, đối với loại tiểu lão bản như hắn này, không khỏi làm hắn có chút kiêng dè.

- Trần lão bản không cần khẩn trương như vậy, có ta ở đây, hết thảy đều sẽ rất thuận lợi!

Tiêu Hoằng ngã người dựa vào ghế da trên xe linh thú, nhẹ giọng nói.

Nghe Tiêu Hoằng nói như vậy, thần sắc Trần lão bản hơi biến đổi thầm nghĩ trong lòng: “Đúng vậy, có một nhân vật Đại Ngự sư cấp ba trở lên ở phía sau chống đỡ cho mình, vậy còn e ngại cái gì chứ?”

[ tru

yen cua tui Ⅱ Net ] Nhưng nghĩ lại, Tiêu Hoằng này lai lịch không rõ, Đại Ngự Sư cấp ba cũng chính là một thùng thuốc nổ, làm không tốt một cái có Trời mới biết sẽ phát sinh chuyện kinh thiên động địa gì, nói không chừng sẽ thi hài khắp nơi đây.

- Từ đại sư! Tới chỗ đó chúng ta tận khả năng hạ thấp nha! Ta muốn đi kiếm tiền, chứ không phải đi giết người!

Trần lão bản đôi mắt trông mong nhìn Tiêu Hoằng, thật cẩn thận khuyên nhủ.

- Cái này không cần ngươi nhọc lòng lo lắng!

Tiêu Hoằng dời ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói.

Ngay lúc Tiêu Hoằng và Trần lão bản nói chuyện qua lại vài câu, chiếc xe linh thú đi qua con đường đất trong rừng coi như yên tĩnh, rồi chậm rãi tiến vào trong Tiểu Lung Thành.

Toàn bộ Tiểu Lung Thành, ở trong mắt Tiêu Hoằng không hề phồn hoa gì đáng nói, thậm chí so với Thái Ngô Thành lúc trước Tiêu Hoằng từng biết còn muốn thấp hơn một bậc.

Phía trên đường phố, Ma Văn Xa có thể nói ít chỉ lại ít, đại đa số đều là xe linh thú tương đối giá rẻ, hoặc là xe ngựa... Từ đó có thể nghĩ mà biết mức độ phồn vinh của thành thị này.

Cả tòa thành, tòa lầu cao chọc trời gần như không có, đơn giản cao nhất cũng chỉ có hai mươi tầng.

Một bên, thời điểm này, Trần lão bản cũng đã tận khả năng làm cho mình trở nên trấn định một chút, sau đó nhìn xem Ma Văn thời gian rồi nói:

- Hiện giờ là chín giờ sáng, chợ đen hình như đã mở rồi.

Theo xe linh thú của Tiêu Hoằng và Trần lão bản chạy trên đường phố, rất nhanh, xe linh thú liền chậm rãi ngừng lại trước cửa một tòa nhà lầu mười lăm tầng.

Chỗ cửa treo một chiêu bài to lớn bắt mắt: Thương Trường Bách Hóa Tiểu Lung.

- Từ đại sư! Chính là nơi này!

Trần lão bản nói với Tiêu Hoằng, rồi thật cẩn thận mở cửa xe.

Nhìn thoáng qua Thương Trường Bách Hóa này, lại nhìn xem người đến người đi quanh mình, nơi này gần như là khu vực phồn hoa nhất của Tiểu Lung Thành.

- Khu chợ đen đặt ở trong này à? Có chút không thích hợp?

Tiêu Hoằng nhìn quanh tả hữu, hôi.

- Cái này có sao đâu! Ở trong này chỉ cần ngài có tiền, không có gì không có khả năng. Những đại gia kia chuẩn bị hết rồi, Hoàng để ở trên trời cao xa tít!

Trần lão bản ôm hộp gỗ lên tiếng nói.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có nhiều lời, kéo sụp vành nón xuống một chút, rồi đi theo phía sau Trần lão bản, tiến vào bên trong Thương Trường Bách Hóa.

Thương phẩm ở bên trong muôn màu rực rỡ, có trang sức tinh mỹ, cũng có trang phục, tạp hoá đủ loại kiểu dáng, người đến người đi nối liền không dứt, thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt.

Lại nhìn Trần lão bản căn bản không có tâm tư nhìn quanh bốn phía, theo bậc thang, một đường đi thẳng lên lầu 6.

Đi vào lầu 6, cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt trước đó đã không còn sót lại chút gì, lại biến thành chính là u ám và bầu không khí quỷ dị nói không nên lời. Phía trên bậc thang lầu 6, viết hàng chữ to bắt mắt: “Khu vực đặc biệt, khách hàng dừng lại.”

Mà ở hai bên bậc thang lầu 6, còn đứng hai viên lễ tân quần áo thẳng thắn, nhưng ánh mắt lạnh băng, hai chân hơi dang rộng, hai tay chắp sau lưng, mắt nhìn thẳng phía trước.

Thấy Trần lão bản đi tới gần, hai gã lễ tân đều “xoát xoát” giơ tay ngăn cản Trần lão bản.

- Thật xin lỗi các vị! Nơi này là khu vực đặc biệt, người vô phận sự miễn vào! Nếu mua sắm, mời xuống dưới lầu!

Hai lễ tân bày ra một bộ giọng điệu khách sáo nói.

Tuy nhiên, Tiêu Hoằng đứng ở phía sau Trần lão bản, rõ ràng có thể từ hai tay, ngón tay viên lễ tân nhìn ra có vẻ phi thường hữu lực, ánh mắt sáng ngời, tối thiểu hẳn là cấp bậc Ngự Giả.

- Ái chà! Ta là đến đưa hàng hóa!

Trần lão bản nhìn hai người trước mặt, khách sáo nói. Tiếp theo liền lấy ra một tấm danh sách giao hàng hóa của Tiểu Lung Bách Hóa. Tuy nhiên, so sánh với danh sách giao hàng bình thường, chữ viết mặt trên là màu đỏ.

Kỳ thật đây coi như là một tấm giấy thông hành của chợ đen.

Nhìn thấy dạng chữ như vậy, lại nhìn vẻ mặt coi như cung kính của viên lễ tân trước đó liền hơi lạnh xuống, tuy nhiên, cánh tay cũng không có buông xuống.

- Dựa theo quy củ, một tấm giấy thông hành, chỉ cho phép bốn người thông qua, các ngươi này dường như hơn một người a!

Viên lễ tân nhìn lướt qua năm người trước mắt, thấp giọng nói.

Trần lão bản tự nhiên hiểu được đây là có ý gì, muốn bước qua cửa này, các viên lễ tân đều đã chọn chút tật xấu.

- Hai vị đại nhân, mong ràng dàn xếp một chút, ta mang hàng hóa có hơi quý trọng, nhiều người cũng vững bụng đúng không? Đến đến đến, chút lòng thành, kính ý!

Trần lão bản cười nói, tiếp theo liền từ bên trong túi tiền lấy ra hai kim tệ, phân biệt giao cho hai viên lễ tân.

- Lần sau không được viện dẫn lý lẽ này nữa, vào đi!

Viên lễ tân cho kim tệ vào túi áo, rồi chậm rãi buông cánh tay xuống.

Lại nhìn Trần lão bản, hơi cúi người chào hai viên lễ tân, rồi thật cẩn thận đi vòng qua viên lễ tân, mang theo đám người Tiêu Hoằng xuyên qua cánh cửa gỗ thật lớn.

Theo đám người Tiêu Hoằng bước qua cửa gỗ, cảnh vật trước mắt đột nhiên biến đổi, chỉ thấy bên trong lộn xộn một mảnh, muôn hình muôn vẻ, người dạng gì đều có, trên mặt mỗi người cùng đều không bình thản, mất ai nấy đều lộ ra băng lạnh, một bộ dáng vô cùng cảnh giác lẫn nhau.

Phía trên mặt đất, tùy ý có thể thấy được tàn thuốc, bình rượu... Bên trong bầu không khí tràn ngập mùi thuốc lá và còn hỗn tạp này.

Trong hành lang rộng mở, cùng với trong từng cái đại sảnh, gần như không nhìn thấy bất kỳ bóng dáng tài liệu nào, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy bóng người giống như Trần lão bản như vậy, xách theo cái hộp vội vàng đi qua.

- Đừng nhìn nơi này ít nhiều có chút hỗn độn, nhưng ta đã hỏi thăm qua, nơi này vẫn là tuyệt đối an toàn. Đấu giá được hàng hóa, ở trong vòng khu vực bán kính 10 cây số xuất hiện vấn đề, chợ đen sẽ toàn quyền phụ trách!

Trần lão bản hạ giọng nói, tiếp theo liền tiến vào một cái đại sảnh, lấy ra một kim tệ thuê một gian phòng bao.

Vào bên trong phòng bao, nơi này diện tích đại khái chỉ có hai mươi thước vuông, hạn sử dụng hai giờ, có thể nói nói đối với kinh tế của Tiểu Lung Thành là hơi đắt đỏ.

Trần lão bản ngồi trên trường kỷ cũ nát, lúc này đang cầm lấy Ma Văn tin tức trên mặt bàn, đưa danh sách tài liệu bán ra của mình vào trong đó, đương nhiên không có ghi ra giá tiền.

Mà những tài liệu bán ra này, cũng sẽ trước tiên ghi chép ở trong phòng tin tức trung tâm chợ đen, người đi vào chợ đen đều có thể nhìn thấy.

Ngay lúc Trần lão bản vừa mới đưa vào không bao lâu, bỗng nhiên truyền đến hai tiếng gõ cửa, ngay sau đó, một gã nam nhân dáng người cao lớn, mặt mày dữ tợn chậm rãi đi đến, trên vai lộ ra đầy hình xăm, màu sắc rực rỡ, trong miệng ngậm nửa cây tăm.

Nam nhân này không có lên tiếng nói chuyện, chậm rãi ngồi ở phía trên trường kỷ đối diện, nhướng mắt nhìn Trần lão bản, sau đó từ trên bàn trà lấy ra tờ giấy ghi chép, ở trên mặt viết một hàng chữ giao cho Trần lão bản, rồi đi ra ngoài.

Từ đầu đến cuối, không nói một lời.

Phía trên tờ giấy chỉ có ít ỏi một hàng chữ, mặt của linh thú biến dị: 4 kim tệ, phòng số 6.

Tiếp theo sau trong vòng một giờ, chỗ phòng Tiêu Hoằng liền liên tiếp không ngừng có người đi vào trong đó, đồng dạng cùng một phương thức, ghi rõ thương phẩm muốn mua, báo giá, lưu lại cách liên lạc rồi bỏ đi.

Thời điểm này, trong tay Trần lão bản đã có được hai mươi mấy tờ giấy báo giá, được hoan nghênh nhất không thể nghi ngờ chính là mặt của linh thú biến dị, đã có năm người ra giá, cao nhất đã đạt tới: 5000 kim tệ.

- Từ đại sư! Ngài xem hiện tại ta...

Trần lão bản nhìn Tiêu Hoằng nói. Chính mình có chút không dám quyết định.

- Tìm giá cả tốt nhất, bán trước một phần đi!

Tiêu Hoằng liếc mắt nhìn qua tờ danh sách, chọn vài món rồi nói.

Chỉ là vài cái danh sách như vậy, giá trị cũng đã vượt qua 5000 kim tệ.

- Hiểu rồi!

Trần lão bản hồi đáp, rồi ôm thùng cùng với Uông Võ đi ra ngoài.

Tiêu Hoằng không có đi theo, mà cầm lấy Ma Văn tin tức, bắt đầu tìm kiếm Ám kim thạch mình cần. Kết quả lại phát hiện: Giá cả Ám kim thạch một đường tăng cao, vốn 10 kim tệ là có thể đấu giá được Ám kim thạch, đã nhảy vọt tới 50 kim tệ, giá trị trực tiếp tăng vọt gấp năm lần. Mà dù vậy, bán ra cũng là ít ỏi không có mấy.

Thật vất vả tìm được một cảí, ngay sau đó, đã bị người giành trước mua mất.

Đại khái lại trôi qua nửa tiếng Trần lão bản đã thần thái sáng láng, mặt mũi đỏ ửng khoan khoái quay lại, sau đó đó liền mở ra hộp gỗ chỉ thấy bên trong trừ kim kim tệ ánh vàng rực rỡ, còn có mười mấy cái trữ kim văn, tổng cộng ước chừng hơn 5100 kim tệ.

Có thể nói, từ nhỏ đến lớn Trần lão bản chưa từng thấy qua nhiều kim tệ như

Vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play