Cao Long Đình chạy thoát. Dịch Phong Mạch chạy mất. Cùng với sĩ quan cấp cao trong Thánh Tử Thành cùng chạy trối chết, Thánh Tử Thành trung tâm của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chỉ còn danh nghĩa thực tế đã mất.
Trong đó bao gồm hệ thống phong tỏa tin tức ở bên trong Áo Cách Tư Thần điện, phong tỏa toàn bộ hệ Hằng tinh Ma Dực.
Trước đó một quả Ma Văn phi đạn, trực tiếp nổ ngay trong phòng kiểm soát phong tỏa tin tức, ngay cả mảnh vụn đều không còn.
Đồng thời, tất cả trang bị phong tỏa tin tức quay chung quanh hệ Hằng tinh Ma Duệ, cũng toàn bộ đình chỉ vận hành, hoàn toàn bãi công. Giờ khắc này, các phương diện tin tức, rốt cục có thể tự do truyền đi, giống như hoàn toàn tiếp xúc với một thế giới bị giam cầm.
Giờ phút này Tiêu Hoằng đứng ở trong vận binh hạm Thái Thượng Hào loại hình lớn, không nhanh không chậm chạy tới Thánh Tử Thành. Thông qua cửa sổ quan sát nhìn xuống mặt đất, binh sĩ Dã Cẩu nhảy dù xuống, đang ở ven đường từng tòa thành thị, tiến hành giết chóc theo hình thức huyết tẩy, gặp phải tượng Áo Cách Tư Thần, trực tiếp lật đổ.
Tiêu Hoằng xem ra, địa phương của Áo Cách Tư Thần, chính là địa ngục nhân gian.
Tuy rằng không nghe được tiếng ồn trên mặt đất, nhưng Tiêu Hoằng có thể nhìn thấy rõ, một đám đông người dân Cao Tương, đối mặt với binh sĩ Dã Cẩu đuổi giết hoảng sợ chạy trối chết, trên mặt tràn ngập sợ hãi.
Có một số thì lại quỳ rạp xuống đất, khẩn cầu Áo Cách Tư Thần che chở, khẩn cầu Thần phụ Cao Long Đình vạn năng cứu vớt bọn họ, tiêu diệt Ma quỷ Lạc Đan Luân.
Nhìn thấy hình ảnh như vậy, lại nhìn vẻ lạnh như băng trên mặt Tiêu Hoằng kia toát ra một chút ý cười mờ nhạt, mà vẻ tươi cười này tràn ngập vô tình và tàn nhẫn
- Tất cả binh sĩ Lạc Đan Luân nghe cho rõ, ở trên Ma Duệ Tinh, người tín ngưỡng Cao Tương tru sát!
Tiêu Hoằng cầm lấy Ma Văn thông tin có dính máu của quốc vương Lạc Lý Tư, hạ đạt mệnh lệnh.
Cùng lúc đó, theo hệ thống chặn lại tin tức của Ma Duệ Tinh toàn bộ mất tác dụng, các đại liên hợp thể tự nhiên có thể phát hiện được.
An Khải Thụy hội trưởng liên hợp nghị Thái Qua Vũ Trụ ở Thánh Bình Tinh Lai Mang Công Quốc, đương nhiên là trước tiên đã nhận được tin tức hệ thống chặn lại tin tức của hệ Hằng tinh Ma Dực bị tê liệt.
Trên thực tế, đối với việc phong tòa tin tức của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, vẫn bị hội nghị liên hợp Thái Qua lên án, không có lúc nào là không chú ý tới. Bởi vậy trước tiên biết được chuyện bị tê liệt, cũng không có gì ngạc nhiên.
An Khải Thụy ngồi ở trong văn phòng của mình, nhìn phía trên màn hình trước mặt, bao phủ điểm mù tin tức của hệ Hằng tinh Ma Duệ. Rất nhanh ánh mắt thoáng hơi đổi sắc, cả người không kìm đươc từ chỗ ngồi đứng lên.
Hệ thống phong tỏa tin tức của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bị tê liệt, điều này chứng tỏ cái gì? Dường như đã không cần nói cũng biết, Thánh Tử Thành thực rất có thể gặp phải công kích mang tính hủy diệt, đồng thời diều này dường như cũng có ý nghĩa, quân đội Thượng Bang đối mặt với quân đoàn thiết huyết của Thiên Tế Tinh, đã xuất hiện thất bại tan tác.
Có một loạt phân tích như vậy, An Khải Thụy liền nhanh chóng triệu tập quốc sứ của các quốc gia trú ở Thánh Bình Tinh, mời dự họp hội nghị liên hợp về Ma Duệ Tinh.
Bởi vì các quốc sứ đều công tác ở gần tỏa nhà hội nghị, bởi vậy, đại khái chỉ qua thời gian mười phút, bên trong đại sảnh hội nghị rộng lớn, đã tụ tập quốc sứ của các quốc gia, nhân số gần cả ngàn người.
Ngay chỗ trung tâm là đại biểu các đại liên hợp thể, cùng với các quốc sứ các quốc gia chủ lực của đại liên hợp thể, ngồi ở phía trên chủ vị là An Khải Thụy, cùng với một bộ màn hình to lớn có thể xem ở mọi góc độ.
Giờ phút này, hình ảnh hiện ra mặt trên đó là Thánh Tử Thành đã biến thành một mảnh phế tích, cùng với hình ảnh binh sĩ Lạc Đan Luân giết hại người dân Cao Tương.
Không có đồng tình, càng không có thương hại gì đáng nói, toàn trường có thể nói cực độ tàn bạo.
Về phần quân đội Thượng Bang đâu? Thì đang ở ngoài tầng khí quyển, bày ra trạng thái vây quanh Ma Duệ Tinh, nhưng giờ này khắc này, cũng chỉ có trơ mắt nhìn mà thôi.
Cảnh tượng như vậy không khỏi làm cho bất kỳ một quốc sứ nào đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, và hơi có cảm giác mất mát.
Bọn họ vạn lần không nghĩ tới, chiến đấu lại có một ngày đánh tới nước này, càng không nghĩ tới, trước đó quân đội Cao Tương còn có thể khiêu chiến với quân đội Lạc Đan Luân, rồi sau đó Tiêu Hoằng tới nơi, lại có chênh lệch trở nên cách xa như thế.
Tiêu Hoằng này, chẳng lẽ đây là Ma Vương chuyển thể?
- Nói vậy các vị đã thấy được tình trạng của Ma Duệ Tinh hiện tại. Không sai! Thực ra ngoài ý liệu, đối với một loạt hành động của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc trước đó, hội nghị liên hợp Thái Qua luôn luôn lên án. Thế nhưng hội nghị liên hợp Thái Qua nhất định phải xem xét vấn đề đứng ở góc độ hòa bình và chủ nghĩa nhân đạo.
- Tiêu Hoằng giết hại đối với người bình dân Cao Tương như thế, hiển nhiên là vi phạm điều ước chủ nghĩa nhân đạo, chúng ta phải nghĩ biện pháp tiến hành ngăn lại mới được!
An Khải Thụy đứng ở trước bục diễn thuyết, nói từng chữ một.
Dưới đài lại châu đầu ghé tai, có nhìn phía màn hình hay không, trên thực tế từ góc độ ôm ấp tình cảm mà nói, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc loại chủng tộc vong ân phụ nghĩa, vô cùng ngu muội này, diệt thì diệt, nhưng điều này lại vi phạm tôn chỉ cơ bản của hội nghị liên hợp Thái Qua.
Bời vậy hầu hết mọi người vẫn là bỏ phiếu tán thành.
Chỉ có quốc sứ của Xích Nghĩa liên hợp thể và Tân Bối Ba liên hợp thể thì sắc mặt xanh mét, gần như đều sắp biến thành màu đen, về phần vì cái gì, còn cần phải hỏi sao?
Về phần chư quốc sứ của Á Bình Ninh thì đều bỏ phiếu chống, nguyên nhân chỉ có một điều: Lúc trước thời điểm chủng tộc Lạc Đan Luân chịu đủ hàm hại, hội nghị liên hợp Thái Qua như thế nào không có đứng ở góc độ chủ nghĩa nhân đạo để ngăn lại? Hiện tại đến phiên người Lạc Đan Luân báo thù, liền luôn mồm nói chủ ý nhân đạo, điều này có khác gì thiên vị trắng trợn?
- Chủ tịch tiên sinh! Chúng ta vừa mới sưu tầm được đoạn tần số Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng, đồng thời phá dịch dãy số của hắn, hiện tại chúng ta có thể lấy được liên lạc với Tiêu Hoằng!
Quan quản lý tin tức bỗng nhiên nói với An Khải Thụy.
- Tiếp nối đi!
An Khải Thụy không có dừng lâu, nói với quan quản lý tin tức. Hấn cũng biết, hiện tại dừng lại một giây đồng hồ, gần như sẽ có vô số người dân bị tàn sát.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng đáp Ma Văn vận binh hạm Thái Thượng Hào, đã đến gần Thánh Tử Thành. Phía trên mặt đất, như trước là người dân không ngừng chạy trốn, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ. Trước đây phấn khởi hô khẩu hiệu đả đảo Ma quỷ Lạc Đan Luân đã không còn sót lại chút gì. Cao Long Đình đã không thấy bóng dáng, bọn họ không thể chổi cãi đã rơi vào tình cảnh dân chạy nạn, Tiêu Hoằng nhưng không có tính toán buông tha bọn họ.
Chỉ cần trên thế giới này còn có một người Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, Tiêu Hoằng nhất định sẽ đuổi giết tới cùng!
Tiêu Hoằng đứng ở bên trong phòng điều khiển chính, cứ như vậy chắp tay sau lưng lẳng lặng nhìn.
Đúng lúc này, Ma Văn thông tin trong tay Tiêu Hoằng, bỗng nhiên truyền đến một hồi chấn động, thỉnh cầu gọi là một dãy số vô cùng xa lạ, đồng thời phán đoán từ trên dãy số cũng không phải là trên Ma Duệ Tinh.
Thấy thế, Tiêu Hoằng cũng không có phản ứng gì quá lớn, tiện tay tiếp nối liên lạc. Ngay sau đó, hình ảnh An Khải Thụy liền xuất hiện ở trước mặt Tiêu Hoằng, ở phía sau An Khải Thụy, Tiêu Hoằng có thể nhìn thấy quốc sứ của các quốc gia, nhân số rất đông.
Nhìn thấy hình ảnh phía trên màn hình to lớn. Vốn trong đại sảnh hội nghị còn đang bàn tán ồn ào lập tức im bặt. Nhìn gương mặt lạnh như băng của Tiêu Hoằng kia, cùng với một đầu tóc bạc trắng kia, quốc sứ của các quốc gia chỉ cảm thấy toàn bộ đại sảnh đều trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều, từng trận khí thế uy áp, thậm chí làm cho bọn họ có một loại cảm giác khó thở.
Trước đó còn không có gì, nhưng loại, cầm giác mặt đối mặt này thì hoàn toàn không giống, làm cho người tạ có cảm giác trước mặt bọn họ, không phải là một người thuần túy mà là mốt ma đầu.
- Tiêu Hoằng? Ta rất hân hạnh, có thể giờ khắc này mặt đối mặt nói chuyện với ngươi, ta rất hân hạnh, đầu tiên tự giới thiệu một chút...
Tiêu Hoằng nhìn như bình thản mà lại trầm tĩnh, nhưng sau lưng vẻ bình thản và thực tĩnh này lại tràn ngập vô tận lãnh ngạo, cùng với khí phách cao cao tại thượng.
Tiêu Hoằng cắt ngang không hề có lẽ nghĩa cấp bậc, hoặc ít hoặc nhiều làm cho An Khải Thụy có chút xấu hổ. Hắn vốn tưởng rằng, bằng vào địa vị của hắn, Tiêu Hoằng nhìn thấy hắn hẳn là bày ra một thái độ cung kính và chờ đợi viện trợ, nhưng lại không nghĩ tới chính là cái dạng này. Trên thực tế, hội nghị liên hợp Thái Qua cũng có viện trợ cho Lạc Đan Luân cái gì sao? Lúc trước còn xác định Thiên Tế Tinh là kẻ xâm lược nữa đây!
- Ái chà... Đầu tiên tại thương nghị của hội nghị liên hợp Thái Qua Vũ Trụ, nhất trí thừa nhận, ngươi trở thành quốc vương hợp pháp của Lạc Đan Luân!
An Khải Thụy sửa sang lại một chút ý nghĩ, tiếp theo nhẹ giọng nói, còn không có tiếp xúc, An Khải Thụy đã cảm thấy cỗ khí thế trên người Tiêu Hoằng kia áp bức hắn có chút khó chịu.
- A! Tiêu Hoằng ta có làm vua của Lạc Đan Luân hay không, khi nào thì còn đến phiên người khác thừa nhận hay không?
Tiêu Hoằng cười lạnh một tiếng, không chút nào cảm kích nói. Trong ánh mắt như trước tràn ngập vô tận hàn quang, như ẩn như hiện ở dưới mái tóc bạc trắng.
Nghe nói như thế, quốc sứ của chư quốc liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn ngập dị sắc. Bọn họ có điều không nghĩ tới, Tiêu Hoằng lại ngang ngược như vậy, không để cho An Khải Thụy chút mặt mũi nào.
Các nghị viên của Á Bình Ninh liên hợp thể, nhìn thấy bộ dáng của Tiêu Hoằng như thế, không kìm được ngẩng đầu lên thật cao. Bên trong những nghị viên này, một bộ phận chính là hậu duệ Lạc Đan Luân đồng tử xanh biếc. Tiêu Hoằng nói ra như thế mới là khí phách vốn có của người Lạc Đan Luân, mới là khí phách vốn có của Cáp Thụy Sâm.
- Được rồi, Tiêu Hoằng! Vấn đề hôm nay... Hiện tại nói chuyện chính sự, ở vào chủ nghĩa nhân đạo, ta hy vọng ngươi đình chỉ giết hại và hãm hại người dân Cao Tương! Hy vọng ngươi có thể hạ đạt mệnh lệnh tiếp nhận tù binh, đồng thời cho tù binh đãi ngộ chủ nghĩa nhân đạo!
An Khải Thụy cổ nén áp lực và cơn tức trong lòng, tận khả năng giữ thái độ bình thản nói.
- Không!
Tiêu Hoằng lập tức cự tuyệt gọn gàng dứt khoát, bên trong giọng điệu tràn ngập vô tận kiên định:
- Nhớ ngày đó, người Lạc Đan Luân trải qua ngàn năm hãm hại, cái gọi là hội nghị liên hợp Thái Qua của các ngươi đang làm gì? Nhớ ngày đó, Thiên Tế Tinh nguy ngập nguy cơ, An Khải Thụy ngươi lại đang làm gì? Nhớ ngày đó, nam nhân Lạc Đan Luân bị chế thành nhân ngẫu, trại tập trung ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc san sát, các ngươi lại đang làm gì? Hiện tại người Lạc Đan Luân chiếm cứ thượng phong? Ngươi nói tới chuyện chủ nghĩa nhân đạo với ta à? Ở trước mặt ta, ngươi có tư cách này sao?
Tiêu Hoằng nói năng lỗ mãng ở trước mặt quốc sứ của chư quốc, cơn tức trong lòng An Khải Thụy cùng bùng lên, biểu tình dần dần trầm xuống:
- Tiêu Hoằng! Ta hy vọng ngươi có thể nhận thức một chút việc ngươi làm hiện tại thật sự là phạm tội thật sự tạo ra tội ác.
- Kẻ luận tội ta chỉ có thiên địa!
Tiêu Hoằng dán mắt nhìn chằm chằm vào hai mắt An Khải Thụy, bật thốt ra từng chữ một như thế.
Nói xong, Tiêu Hoằng liền không cho An Khải Thụy cơ hội nói bất kỳ câu nào, trực tiếp cắt liên lạc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT