Cho tới bây giờ Phạm Gia Tày còn không dám tin, nguyên bản Thiên Tế Tinh đã ở bên bờ tuyệt vọng, nhưng nháy mắt kẻ ở bờ tuyệt vọng lại biến thành hắn.

Rơi vào đường cùng, Phạm Gia Tây nhìn chằm chằm vào Tiêu Hoằng, chuẩn bị bắt giặc trước phải bắt vua, trong tay Phạm Gia Tày nhanh chóng hình thành vòng xoáy năng lượng màu lam, theo vòng xoáy xuất hiện, không gian xung quanh cùng bắt đầu vặn vẹo.

Chỉ trong vài giây, vòng xoáy năng lượng trong tay Phạm Gia Tây phát ra ánh sáng chói lòa, tiếp theo đẩy ra một chưởng về phía Tiêu Hoằng đứng như không có phòng ngự trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã.

Nháy mắt, một chùm tia sáng màu lam khổng lồ có hình xoắn ốc bắn ra từ bàn tay Phạm Gia Tây, nhắm thẳng về phía Tiêu Hoằng. Nơi chùm tia sáng xoắn ốc đi qua, không gian bắt đầu vặn vẹo, phát ra âm thanh quái dị.

Nếu lần này đánh trúng Tiêu Hoằng, có trời mới biết sẽ như thế nào, nhưng tan xương nát thịt là khó tránh.

Còn Tiêu Hoằng nhìn chùm tia sáng xoắn ốc dữ tợn rít gào kia lao tới, không có chút né tránh, cứ lẳng lặng đứng nhìn.

Rống!

Ngay lúc này, Hàn sương long rống giận, thân hình khổng lồ lao xuống, trực tiếp dừng lại đằng trước Tiêu Hoằng. Nhìn thẳng vào chùm tia sáng xoăn ốc dữ dội kia, há to miệng, phun ra Hàn băng vạn năm bạo giống như vòng xoáy, đánh thẳng về phía bên kia.

Oành! Ầm!

Cùng với một tiếng năng lượng chấn động, bầu trời xanh thẳm bỗng trở nên vặn vẹo, vài giây sau, Hàn băng vạn năm bạo cùng chùm tia sáng va chạm đã bộc phát vụ nổ dữ dội, ánh sáng chói lòa còn hơn cả mặt trời, chiếu sáng rực cả một mảnh trời.

Chừng 10 giây sau, đoàn ánh sáng khổng lồ mới tiêu tan!

Hàn sương long khổng lồ mở rộng đôi cánh sứt mẻ, chắn ngang trước mặt Tiêu Hoằng, trực tiếp cắt đứt ý tưởng tấn công Tiêu Hoằng của Phạm Gia Tây.

- Vận dụng thực lực Ngự hồn phải không? Ai sợ ai chứ!

Phía trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã bỗng phát ra tiếng quát, sau đó, Thái Tư, Mã Di, Cổ Tư, Vĩ Ngạn, Phất Lạc, những lão quái Ngự hồn đã đứng trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã.

Ở phía trước họ, là cả triệu chiến sĩ Lạc Đan Luân, như dòng thác lũ hung hãn, lại như những con sói xổ lồng.

Trước đó sở dĩ đám người Mã Di không ra tay, nguyên nhân trọng yếu nhất là vì bọn họ đều có lĩnh vực phải bảo vệ, ngoài ra nhiều Ngự hồn đồng thời ra tay, sẽ tạo thành phá hoại không thể xóa nhòa đối với Ma Duệ Tinh.

Nhưng bây giờ Thiên Tế Tinh đã không còn, bọn họ không cần phải bảo hộ nơi nào nữa, càng không cần cố kỵ Ma Duệ Tinh sẽ bị hư hại cỡ nào.

- Kìm chế chút.

Tiêu Hoằng vẫn đứng trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã, liếc Thái Tư có chút lỗ mãng, dặn một tiếng, rất nhẹ nhàng, nhưng tràn đầy uy nghiêm vương giả không cho phép chống lại.

- Vâng, bệ hạ!

Thái Tư cung kính trả lời, chậm rãi nhấc súng trường Ma Văn trong tay, nhằm ngay hàng ngũ quân đội Thượng Bang. Họng súng Ma Văn bắt đầu lấp lánh vô số đoàn ánh sáng vàng, sau đó đạn năng lượng to như trái banh bắn ra, không có vẻ gì là nổi bật, nhưng khi viên đạn năng lượng đánh vào trong hàng ngũ Thượng Bang, nổ tung hình thành biển lửa mênh mông, phóng mắt cả một khu vực lớn đã biến thành luyện ngục nhân gian.

Cổ Tư ở bên kia cũng cắm cây gậy xương ở trước mặt, quỳ lạy trước cây gậy, tay không ngừng run lên, miệng lẩm bẩm, giống như Vu sư trong truyền thuyết, trên dưới thân thể tản ra ánh sáng Ngư lực màu xanh.

t r u y e n c u a t u i N e t

Một màn này, người ngoài nhìn rất là quái dị, khiến người ta cảm thấy giống như bệnh hoạn, như diễn trò hề lên đồng.

Nhưng mà, chỉ 1 phút sau, đám mây khổng lồ chuyển màu xám dưới ánh chiều tà, bắt đầu xoay tròn mạnh như vòng xoáy.

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên truyền ra một tiếng đinh tai nhức óc, trung tâm đám mây kia, một thiên thạch bốc cháy hừng hực chọc thủng tầng khí quyển, khí thế hùng hồn đánh thẳng vào đằng sau đội ngũ quân đội Thượng Bang.

Đây là trò sở trường của Cổ Tư, thuật triệu hồi thiên thạch!

Ầm!

Thiên thạch thiêu cháy hừng hực đụng mạnh vào mặt đất, binh lính Thượng Bang sẵn sàng chiến đấu đối mặt với thiên thạch này, hoàn toàn không có năng lực chống cự, sau tiếng nổ khủng khiếp, vùng đất tương đương một nửa thành phố Sùng Cao Châu đã bị đoàn ánh sáng chói mắt bao trùm, mặt đất nứt vỡ, cả mảnh đất rung lên.

Chỉ một đòn, đã trực tiếp xử lý 50 ngàn binh lính Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, trong đó còn bao gồm 12 hạm vận chuyến, 100 chiến đấu cơ Ma Văn chưa kịp cất cánh.

Đợi khói bụi ngập trời tan đi, nơi thiên thạch rớt xuống đã hình thành hố sâu đường kính hơn 200m.

Bên trên kỳ hạm, Phạm Gia Tây thấy cảnh này, sắc mặt đầy hoảng sợ.

Hắn tuyệt đối không ngờ, đã qua hơn ngàn năm, những lão già Tống Táng kỵ sĩ đoàn vẫn có thể phát huy ra trình độ như thế.

Trước kia Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tự nhận là hiểu rõ Thiên Tế Tinh, chỉ riêng thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, ngoại trừ Thái Tư, Phất Lạc ra, đều hiểu biết không nhiều những người khác. Nhưng lúc này, bọn họ đã chân chính hiểu rõ.

Kỳ thật lúc này Tống Táng kỵ sĩ đoàn còn không phải đáng sợ nhất, đáng sợ là cả triệu chiến sĩ Lạc Đan Luân ngập trời ngập đất kia.

Lúc này so với tinh thần suy sụp lúc trước, bọn họ hoàn toàn như hai người khác nhau, mỗi người ánh mắt điên cuồng kiên quyết, không sợ cái chết, chỉ cần bảo vệ được huyết mạch cùng tín ngưỡng chủng tộc.

Thậm chí Phạm Gia Tây còn thấy được mấy người Lạc Đan Luân quần áo bình dân, cắn chết tươi một binh lính Thượng Bang.

Vào lúc này, Phạm Gia Tây mới chân chính ý thức được sự đáng sợ của chủng tộc Lạc Đan Luân.

Phóng mắt nhìn, phía trước toàn là người Lạc Đan Luân, như biển rộng mênh mông, ngược lại đội ngũ quân đội Thượng Bang khí thế hùng hồn lúc trước, bây giờ lại giống như hòn đảo nhỏ bé, đối diện là Tiêu Hoằng dẫn đầu người Lạc Đan Luân, như những cơn sóng ngập trời ập đến.

- Mọi người, xốc tinh thần lên, bây giờ Lạc Đan Luân chỉ đang kéo hơi tàn mà thôi, không có gì phải sợ cả!

Phạm Gia Tây dùng Ma Văn thông tin lớn tiếng nói.

Chẳng qua binh lính Thượng Bang làm gì còn nghe vào lời của Phạm Gia Tây? Đối mặt với đám đông ngập trời, bọn họ còn không có cơ hội chống trả, chỉ có trơ mắt nhìn chiến sĩ Lạc Đan Luân ồ ạt, khí thế hùng hồn xé tan hàng ngũ của họ!

Xe tăng Ma Văn, chiến đấu cơ Ma Văn, lúc này không phát huy được hiệu quả.

Mã Di vẫn đứng trên chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã, lúc này nhấc hai tay trắng muốt, trong bàn tay có vô số đốm sáng vàng chậm rãi bay ra như những đóa hoa bổ công anh, quanh quẩn trên chiến trường thảm thiết rộng lớn. Đốm sáng vàng dính lên làn da người Lạc Đan Luân, vết thương được chữa trị thấy được bằng mắt thường, hơn nữa bổ sung một chút thể lực cho họ.

Trên cơ bản đúng là trạm điều trị chiến trường có thể di động.

Vào lúc này, sáu đại Ngự hồn đã bắt đầu thể hiện bản lĩnh của mình, mang theo áp lực và hận thù trong lòng, công kích hủy diệt lên quân đội Thượng Bang.

Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đối xử người Lạc Đan Luân thế nào, người Lạc Đan Luân đáp trả gấp mười lần!

Thể liên hiệp Á Bình Ninh, người Lạc Đan Luân tụ tập trên quảng trường.

Lúc này, người Lạc Đan Luân nơi này đã không còn bi thương, không còn đau thương, chỉ có bất khuất và kiên cường. Mỗi người người Lạc Đan Luân, mặc kệ quen biết hay không, cánh tay đánh vào tay người bên cạnh, thể hiện mọi người đồng tâm hợp lực, nhìn hành khúc bất khuất Lạc Đan Luân đế quốc hát vang trên màn hình.

Hành khúc nghiêm trang, to rõ, truyền khắp ngõ ngách Vũ trụ Thái Qua, chỉ cần nơi có người Lạc Đan Luân, sẽ có hành khúc Lạc Đan Luân.

Bọn họ có thể phá hủy thân thể người Lạc Đan Luân, bọn họ có thể khiến người Lạc Đan Luân không có nơi sống yên lành, nhưng vĩnh viễn không thể hủy diệt ý chí bất khuất của người Lạc Đan Luân.

Huống chi hiện giờ bọn họ đã có được Vua của Lạc Đan Luân!

Ở Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, Hải Đình Gia nhìn xung phong như sóng vỗ bờ của người Lạc Đan Luân, sắc mặt cứng lại, cả người cứng đờ nhìn mọi chuyện xảy ra trên màn hình.

Có thể nói Hải Đình Gia chưa từng thấy qua cảnh tượng toàn dân chiến đấu như vậy, nhất là nhìn thấy 1.3 triệu binh lính Thượng Bang trực tiếp bị người Lạc Đan Luân nuốt hết, càng cảm thấy sống lưng rét lạnh.

Trái tim càng đập thình thịch không ngừng.

Không chỉ Hải Đình Gia, ngay cả Bách Lạp Đồ nhìn cảnh tượng người Lạc Đan Luân liều chết bảo vệ quê hương, cũng ngây ngốc tại chỗ.

Trước đó theo hiểu biết của hắn, người Lạc Đan Luân mạnh nhất không phải là đặc tính chủng tộc, mà là loại lực ngưng tụ khác hẳn chủng tộc khác, càng là lúc nguy nan, lực ngưng tụ này lại càng mạnh mẽ.

Điều này hoàn toàn trái ngược với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, mình sống tốt, lo chết sống người khác làm gì?

- Tại sao lại như vậy? Không thế nào, tuyệt đối không thể nào, người Lạc Đan Luân không thể nào bộc phát sức chiến đấu như thế được.

Triết Khoa nhìn màn hình, một người Lạc Đan Luân ngã xuống, lại kéo thân thể đẫm máu bò dậy, tiếp tục chiến đấu, không khỏi hét lên.

Còn có Tiêu Hoằng đứng ở trên cao, uy nghiêm nhìn phía trước.

Toàn bộ hội nghị tối cao. Không khí lúc này như bị khí thế lạnh băng của Tiêu Hoằng đông đặc lại, khiến người ta như không thở nổi.

Nên biết, nếu quân đội hiện giờ bỏ mạng ở đó, quân đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc sẽ tổn thất đến 2.5 triệu quân.

Ppquân đội Thượng Bang Chân

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play