Cố tiên sinh để cho Du Yến vào phim trường trước rồi quay đầu nhìn lại hai người vẫn đang mơ màng kia, anh cười nhẹ giải thích: "Tuy không biết Hà tiểu thư là ai, nhưng đúng là tôi đến đây để thăm đoàn phim của Du Yến, tôi là fan hâm mộ của cô ấy. Du Yến diễn rất có hồn, bộ phim mới này cũng rất tuyệt, hi vọng đến lúc đó mọi người có thể ra rạp xem ủng hộ."

Có thể nói, đây là lần đầu tiên Cố tiên sinh đối mặt với truyền thông, cũng là lần đầu tiên đồng ý trả lời phỏng vấn của phóng viên giải trí, hai phóng viên ý thức được chuyện này, suýt chút nữa kích động đến điên rồi.

Mặc dù Cố tiên sinh đã kéo chủ đề sang Du Yến và bộ phim mới, song hai người kia đang kích động sắp điên lên, hiển nhiên mất kết nối với lý trí, hai người nhanh chóng hỏi lại: "Hà Hi nói các người quen biết khi quay bộ phim "Người năm ấy" mà, anh có ấn tượng gì không?"

"Lúc quay "Người năm ấy" quả thực tôi có đến thăm đoàn phim, nhưng mà tôi thật sự không biết người mà các anh nói."

Lúc này, các phóng viên mới ý thức được, trong đây nhất định là có uẩn khúc, hoặc là Hà Hi đang nói dối, hoặc là Cố tiên sinh không muốn thừa nhận, chẳng lẽ giữa Hà Hi và Du Yến, có bí mật gì mà người ta không thể biết ư?

Có điều, một nhân vật như Cố tiên sinh lại chịu đồng ý phỏng vấn, hôm nay đã được xem là may mắn lớn của bọn họ rồi, nếu tiếp tục truy vấn ngọn nguồn, kết quả chắc chắn sẽ rất khó lường.

"Xin hỏi Cố tiên sinh và Du Yến âm thầm kết giao bạn bè chăng?"

"Chúng tôi có quen biết thật, tôi là người hâm mộ của cô ấy, gần đây nhất có theo dõi cô ấy qua chương trình "Ngôi sao rạng rỡ" nữa." Nói xong mấy cầu này Cố tiên sinh liếc sang Vu quản gia, Vu quản gia ngầm hiểu ý lập tức tiến lên ngăn cản hai phóng viên nọ, Cố tiên sinh bèn xoay người đi vào phim trường.

Phóng viên cảm thấy mới hỏi được hai ba vấn đề thật sự quá ít, cho nên họ muốn qua Vu quản gia, tuy nhiên, mặc dù Vu quản gia hơi gầy, nhưng ngăn cản hai người lại là chuyện trong tầm tay.

Phóng viên ỷ vào mình nhiều người hơn mà vẫn cố chấp xông tới, Vu quản gia híp mắt, từ trên cao nhìn xuống bọn họ cảnh cáo: "Tôi là quán quân đấu vật ở nước Anh, các người có muốn giao lưu với tôi một chút không?"

Đây là xã hội pháp chế, vậy mà còn hành động uy hiếp trắng trợn như vậy, phóng viên hơi tức giận bất bình, song nghĩ đến đối phương là người của Cố tiên sinh, bọn họ cũng không dám manh động.

Những tin tức thu hoạch hôm nay nhất định sẽ trở thành đề tài nóng bỏng trong tòa soạn, nói không chừng chủ biên sẽ rất cao hứng, tiền thưởng tháng này của bọn họ có hi vọng rồi! Nghĩ đến đây hai người cũng không xoắn xuýt vì hỏi quá ít vấn đề nữa mà hứng chí bừng bừng rời đi ngay.

Bởi vì đám người đạo diễn đều biết Cố tiên sinh đang theo đuổi Du Yến, vì thế buổi chiều khi Cố tiên sinh ở lại đoàn phim, mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ, ngược lại ánh mắt trêu chọc còn thi nhau nhìn về phía Du Yến, đại ý là: Cô gái à, cô không hiểu chuyện quá rồi đấy!

Du Yến bị nhìn, cả người không được tự nhiên, cô đành tìm Cố tiên sinh thương lượng, nói hay là anh về trước đi, cô nhất định sẽ tranh thủ quay xong sớm rồi trở về sớm.

Quả thật Cố tiên sinh chẳng hề có sức chống cự với sự nhõng nhẽo của cô, anh chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, trước khi đi vẫn còn không cam lòng hỏi: "Cách ăn mặc này của em không tệ, có thể mua về không?"

"..."

Tư tưởng Cố tiên sinh tà ác như vậy, muốn cô mặc bộ quần áo này cả ngày thì làm sao quay phim cho tốt được đây.

Cố tiên sinh về một lúc thì Hà Hi cũng vừa ra ngoài về, bởi vì không cách nào che dấu sự lúng túng của bản thân khi không đi ăn trưa cùng mọi người, cô ta đành dẫn trợ lý ra ngoài ăn, lúc này mới khoan thai về muộn.

Đoạn phỏng vấn ngắn gọn vừa rồi đã lan truyền khắp đoàn phim, ánh mắt mỗi người nhìn Hà Hi đều có chút vi diệu.

Ban đầu, Hà Hi còn chưa hiểu rõ mọi chuyện nên cảm thấy có chút kỳ lạ, sau đó cô ta âm thầm sai trợ lý đi nghe ngóng mới biết đã xảy ra chuyện gì, lúc này cô ta đã hoàn toàn chấn động.

Cô ta cho rằng sau khi đạo diễn trở về hai phóng viên kia chỉ phỏng vấn cho có lệ rồi rời đi thôi, giả sử bọn họ hỏi đạo diễn vấn đề này để chứng thực, trước đây đạo diễn không quen ba người, cho nên chắc chắn ông sẽ không trả lời loại vấn đề này, đợi ngày mai khi báo đăng tin thì chỉ cần giải thích với Du Yến là báo viết lung tung là được, đến lúc đó rất nhiều người đã đọc tin, trách móc cô ta cũng vô dụng.

Chẳng qua là, cô ta suy nghĩ nhiều như vậy, nội dung cốt truyện lại không theo con đường mà cô ta sắp đặt sẵn.

Cô ta hoàn toàn không ngờ hai phóng viên kia có năng lực đến thế, ngay cả Cố tiên sinh mà cũng dám phỏng vấn, càng không thể tưởng tượng nổi, vậy mà Cố tiên sinh còn đồng ý cho phỏng vấn, loại tình huống này đối với cô ta mà nói, đúng là quá bị động rồi.

Hà Hi cảm thấy hình tượng ngây thơ hoạt bát mà mình cố ý tạo ra trước mặt Du Yến hoàn toàn sụp đổ, hiện tại phải nhanh chóng nghĩ cách cứu vãn tình hình mới được.

Khi quay "Người năm ấy" cô ta là người dự bị được cất nhắc lên, nguyên nhân tại sao nhân vật chính tiền nhiệm bị đổi đi, sau khi tiến tổ cô ta cũng có nghe nói, cho nên cô ta rất rõ thực lực sau lưng Du Yến, cũng hiểu quan hệ giữa Cố tiên sinh và Dù Yến không phải là sơ giao bình thường, cô ta cũng không muốn làm cái gì, chỉ là muốn mượn tiếng thơm của Cố tiên sinh xuất hiện một chút mà thôi, những cái khác, cô ta nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.

Vai phụ lần này vất vả lắm cô ta mới tranh thủ được đấy, dự tiệc rượu liên tục mấy ngày, mỗi lần uống thiếu điều muốn nôn ra mật xanh, cuối cùng mới đẩy được diễn viên vốn nhận vai này đi chỗ khác nếu như Du Yến thật sự tính toán với cô ta, cơ hội mà cô ta khó khăn lắm mới có được, làm sao cam tâm để bị thu hồi dễ dàng đến thế.

Lúc thợ trang điểm dặm lại phấn cho Hà Hi, cô ta nhắm mắt lại bắt đầu nghĩ cách đối phó.

Chỉnh trang xong, cô ta đi thẳng đến hiện trường quay phim đến khu vực nghỉ ngơi của Du Yến, thấy Du Yến còn chưa kết thúc cảnh quanh, cô ta vẫn lặng lẽ đứng yên ở đó.

Hà Hi vừa ra tới, Cảnh Hân đã nhìn thấy, lúc trước hai người còn trò chuyện xã giao, thế nhưng trải qua đoạn phỏng vấn phong ba kia, hiện tại ngay cả cái liếc qua khóe mắt Cảnh Hân cũng lười cho cô ta.

Du Yến diễn liên tiếp mấy cảnh, rốt cuộc đạo diễn cũng ân chuẩn cho cô được nghỉ ngơi giữa cảnh, mặc dù mấy động tác đánh nhau vừa rồi không kịch liệt, nhưng sau mấy lần NG vẫn khiến cô mệt ngất ngư.

Vừa về đến khu vực nghỉ ngơi, Hà Hi đã bước tới, vẻ mặt đầy lo lắng và ấm ức.

"Chị Yến, chuyện giữa trưa em đã nghe nói, xin lỗi chị, những mà em thật sự không có nói như thế, là do hai phóng viên kia hiểu lầm mà thôi."

Du Yến nhận lấy bình nước Cảnh Hân đưa tới, sau khi uống một hớp cô mới nhìn Hà Hi, thái độ rất bình tĩnh, không vui không giận, chỉ là ánh mắt hơi lạnh nhạt, nhưng bình thường cô đều nhìn Hà Hi như thế đấy. 

"Lúc ấy, hai phóng viên hỏi em có biết Cố tiên sinh hay không, em trả lời khi quay "Người năm ấy" có quen anh ấy, lúc đó chẳng qua là em hùa theo lời bọn họ nói giỡn Cố tiên sinh đến thăm đoàn phim của chúng ta, em không ngờ bọn họ lại tin thật, em thề, thật sự em chỉ nói giỡn mà thôi, chị Yến, chị phải tin em, dù có cho em mười lá gan, em cũng không dám đem chị và Cố tiên sinh ra để thu hút dư luận đâu." Giải thích xong, nước mắt Hà Hi lập tức rơi xuống, dáng vẻ lê hoa đái vũ kia, xác thực là rất có tính lừa gạt.

Du Yến tiếp tục uống nước, đợi cô ta khóc lóc đủ rồi, cô mới lên tiếng, "Bất kể là vui đùa thật hay vui đùa giả, chuyện lần này xem như cho qua, nếu lần sau còn dám lấy tôi và Cố tiên sinh ra nói, vậy thì tôi sẽ là người đầu tiên không tha cho cô, cô tự giải quyết cho tốt đi."

Nói ra mấy lời này, quan hệ giữa hai người coi như tan vỡ, Du Yến nói rõ không muốn Hà Hi tiếp tục lảng vảng bên cạnh mình, mà Hà Hi cũng chẳng còn mặt mũi tiếp tục giả ngu đóng kịch để ôm bắp đùi Du Yến nữa.

Song trong lòng Hà Hi vẫn nhẹ nhàng thở ra, Du Yến đã nói rõ sẽ không truy cứu, vai diễn này của cô ta xem như được an toàn.

Dù sao Hà Hi vẫn còn trẻ tuổi, cô ta có lý tưởng, có mưu mô, muốn bò lên trên, sử dụng chút thủ đoạn là chuyện hết sức bình thường, trong cái vòng luẩn quẩn đè đầu cưỡi cổ người khác để lên trên này, cho tới bây giờ người ta chỉ nhìn thấy người mới cười, chứ nào có nghe thấy người cũ khóc? Sự thông cảm trong cái giới này không đáng bao nhiêu tiền.

Có mưu mô không sai, sai là ở chỗ cô ta không biết lượng sức mình, biết rõ lai lịch đối phương lớn, chọc không nổi mà vẫn hết lần này đến lần khác âm thầm tính toán, cuối cùng đã bị dạy dỗ, đây là chuyện tất yếu mà thôi.

Hà Hi cảm thấy vô cùng may mắn vì chuyện này cứ như vậy mà trôi qua, thế nhưng sự đời thường tàn nhẫn hơn so với tưởng tượng nhiều lắm.

Mặc dù Du Yến nói không truy cứu, nhưng thái độ của cô đối với Hà Hi lại quyết định vận mệnh Hà Hi trong đoàn phim.

Từ sau sự kiện này, càng ngày Du Yến càng lạnh nhạt với cô ta, tất cả mọi người đều thấy rõ như ban ngày, rõ ràng hai người kia đã trở mặt với nhau, ngay cả mấy thành viên chủ chốt của đoàn phim cũng nhìn ra.

Sau khi nhận được một khoản tài trợ kha khá của Cố tiên sinh, vì để cảm ơn hành động đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đầy trượng nghĩa của Cố tiên sinh, đạo diễn đã gọi điện cho biên kịch, thành thạo sửa lại phần diễn của Hà Hi vốn là vai phụ quan trọng nhất, lần thay đổi này lại biến thành nhân vật có cũng được, mà không có cũng chả sao, hơn nữa, phần diễn giảm hơn phân nửa, làm như vậy, coi như là gián tiếp nịnh nọt Du Yến.

Điều này làm cho Hà Hi chẳng cách nào tiếp nhận, cô ta dẫn người đại diện đến trước mặt đạo diễn làm ầm ĩ một phen, có điều đạo diễn kiên quyết muốn sửa, dù có quậy thế nào cũng không làm nên trò trống gì.

Cả quá trình, Du Yến đều thờ ơ lạnh nhạt, cô hiểu đạo diễn làm như vậy là vì muốn nịnh nọt cô và Cố tiên sinh, cho nên cô cũng không nói gì, dù sao không phải do cô yêu cầu, chuyện này từ đầu đến cuối chẳng có liên quan gì đến cô cả.

Du Yến tuyệt đối sẽ không đi nói giúp Hà Hi, nếu Hà Hi chấp nhận an phận thủ thường, chuyên tâm cần mẫn vào việc quay phim thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy, có điều rõ ràng Hà Hi chơi trên đầu cô, điều này khiến cho cô rất phản cảm, cũng rất phiền lòng.

Người gây khó chịu cho mình, Du Yến cũng sẽ không cho người đó sắc mặt tốt, đừng nói đến chuyện đi nói giúp Hà Hi, cô cũng đâu phải thánh mẫu bạch liên hoa, bị người ta chơi một vố mà còn mang tấm lòng rộng mở đi giúp người.

Hà Hi náo loạn với đạo diễn cả buổi, sau khi phát hiện chẳng ăn thua, cô ta đành thay đổi phương thức, tìm đến Du Yến.

"Chị Yến, em biết chị lợi hại nhất, nể tình chúng ta quay chung 2 bộ phim, chị giúp em một chút được không? Em biết mình sai rồi, thật sự biết sai rồi, vất vả lắm em mới tranh thủ được cơ hội này, chị giúp em một chút đi." Hà Hi khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem, phấn son lem luốc, cả khuôn mặt vô cùng thê thảm.

"Bản thân tự gieo nhân nào thì phải chấp nhận gặt quả đó, tôi sẽ không giúp cô, cô ra chỗ khác nghĩ cách đi." Chỉ cần nghĩ đến Hà Hi muốn dùng tiếng thơm của Cố tiên sinh để trèo lên, Du Yến hận nghiến răng nghiến lợi, không truy cứu trách nhiệm cô ta là cô đã quá nhân từ rồi, vậy mà còn muốn cô đi nói giúp, mơ cũng đừng mơ.

Nhận được bài học như thế, cô hi vọng sau này trước khi Hà Hi mưu tính việc gì thì hãy biết tự lượng sức mình, nghĩ xem bản thân mình có năng lực thực hiện hay không, chứ không phải biến thành một cô gái tâm cơ mà nông cạn. Tuy trong lòng Du Yến nghĩ như vậy, nhưng cô lại không mở miệng cho Hà Hi lời khuyên, cảnh báo, vẫn là câu nói kia, cô không phải là thánh mẫu bạch liên hoa.

Hà Hi khóc sướt mướt trước mặt Du Yến một hồi cũng chẳng thấy cô mềm lòng, cô ta không khỏi âm thầm bực bội, thầm nghĩ bình thường là một người cười hì hì, không ngờ sau lưng lại là người vô tình đến thế, quả thực là hai mặt.

Hà Hi không có cách nào, cuối cùng đành không cam lòng rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play