"Thì ra trong lòng em chị là một người ngây thơ ngốc nghếch!" Du Yến cũng không giận, mà cô chỉ trực tiếp bổ nhào qua bóp cổ cô nàng.
"Chị chị, đừng bóp cổ... Hiện tại đang lưu hành loại nữ thần ngọt ngào ngây thơ ngốc nghếch, chị không biết hả? Ý em là chị cực kỳ đáng yêu mà!"
Du Yến buông tay ra nhưng vẫn không quên uy hiếp, "Nếu lần sau còn dám gọi chị là ngây thơ ngốc nghếch nữa thì chị sẽ thẳng tay bóp chết, không cần giải thích."
Hai người đùa giỡn một hồi, rốt cuộc ban tổ chức cũng đến mời Du Yến ra ngoài.
Du Yến để cho thợ trang điểm chỉnh sửa lại lớp trang điểm, sau đó sửa sang lại lễ phục, thu hồi khí chất ngọt ngào ngây thơ ngốc ngếch lại bước lên chiếc xe sang trọng mà ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn.
Lúc cửa xe được mở ra, ngay khoảnh khắc giày cao gót giẫm lên thảm đỏ, Du Yến nghe thấy từng đợt thét chói tai, đinh tai nhức óc, khóe môi cong lên thành nụ cười mỉm đúng tiêu chuẩn, cô chậm rãi bước từ trên xe xuống, hào phóng vẫy tay chào mọi người.
Mặc dù thảm đỏ trước mặt không dài nhưng lại chính là sân nhà của cô, đêm nay cô chính là nữ vương trên thảm đỏ này.
Bước đi tao nhã vừa vặn thể hiện dáng người tuyệt đẹp của mình ra bên ngoài, nghe các fans hâm mộ thét chói tai tán thưởng, cảm giác này, Du Yến cực kỳ hưởng thụ.
Lý tưởng cả hai đời mà bản thân cô cố gắng theo đuổi, không phải chính là cảm giác thành tựu khi đứng dưới ánh đèn flash, nhận được sự tung hô của mọi người hay sao?
Được thừa nhận, được khẳng định, được yêu thích, những thứ này là mục tiêu mà cô đã từng phấn đấu để đạt được, kiếp trước cô rất tiếc nuối vì bỏ lỡ rất nhiều điều, song đời này cô đang cố gắng từng chút một để tìm trở về, cô tin rằng một ngày nào đó, cô sẽ đứng ở đỉnh cao nhất trong giấc mơ của mình, để cho tất cả mọi người vỗ tay reo hò chúc mừng thành công của cô.
Ở phần thảm đỏ, ban tổ chức sắp xếp cho cô một cuộc phỏng vấn nhỏ, các phóng viên tranh nhau đặt vấn đề, câu hỏi được đặt ra nhiều nhất chính là cảm tưởng và cảm nhận của cô trong quá trình quay chương trình "Ngôi sao rạng rỡ". Du Yến không khỏi nghi ngờ có phải những người này đều bị Đỗ Phi Phi mua chuộc hết rồi không, tự dưng nói chuyện dễ nghe như thế, chỉ hỏi công việc không nói chuyện riêng tư.
Hỏi chuyện riêng tư thì cũng có, nhưng mà lại cực ít, hình như cô nghe thấy bên dưới có người hỏi đến chuyện Kỷ Hải bị bắt giam, hỏi cô cảm thấy thế nào, thế nhưng cô trực tiếp ngó lơ người nọ, làm như mình không nghe thấy.
Thân là người phát ngôn của nhãn hiệu, Du Yến làm việc rất có trách nhiệm, cuối cùng khi nói về nhãn hiệu, cô vô cùng chân thành mà tâng bốc nhãn hiệu lên tận mây xanh, sau đó thì kết thúc phỏng vấn, tiến vào hội trường.
Đám ký giả truyền thông bị nắm mũi dắt đi sau đó có chút kinh ngạc mà nghĩ, chỉ là một cô gái nhỏ tuổi còn trẻ, vậy mà khi ứng phó với truyền thông, phong thái lại giống như người lãnh đạo lão luyện, vừa cẩn thận vừa chặt chẽ, quả là không đơn giản.
Ai có thể ngờ rằng, cô gái nhỏ này đã đối phó với truyền thông hai đời, không lão luyện mới là lạ đấy.
Sau khi Du Yến tiến vào hội trường thì được dẫn đến chỗ ngồi của ban tổ chức, CEO chịu trách nhiệm quản lý thị trường Trung Quốc trao cho cô cái ôm hết sức nồng nhiệt và sâu sắc, còn chủ động giới thiệu quá trình diễn ra buổi tiệc cho cô nghe.
Kỳ thật trước đây, Du Yến đã nghe Đỗ Phi Phi giới thiệu qua rồi, thân là người phát ngôn nhưng chuyện cô cần phải làm không nhiều lắm, chỉ cần lúc mở màn cô lên sân khấu nói mấy lời tốt đẹp cùng với CEO là được, tiếp theo cơ bản không còn việc của cô nữa.
Vì thế hiện tại chuyện duy nhất cô phải làm là nhớ kỹ bài phát biểu Đỗ Phi Phi đã soạn cho mình, đảm bảo lát nữa lên sân khấu không có gì sai sót.
Mà bầu không khí trong hội trường không ngờ lại hết sức nhẹ nhàng hòa hợp, người xuất hiện không phải nhân vật nổi tiếng thì cũng là siêu sao, tuyệt đối là một cơ hội tốt để giao tiếp, nhiều người nhân cơ hội tiệc tối còn chưa bắt đầu, cầm ly rượu đi khắp nơi chào hỏi. Vị trí của Cố tiên sinh ngay hàng đầu tiên, mặc dù anh đã bày ra gương mặt lạnh lùng người lạ chớ tới gần, song vẫn có một vài người không có mắt, thỉnh thoảng đến bắt chuyện.
Vừa mới bắt đầu chỉ có vài doanh nhân trong giới kinh doanh nhìn thấy anh thì vội vàng đến chào hỏi, về sau còn có mấy minh tinh khá nổi tiếng cũng đến lôi kéo làm quen với anh.
Cố tiên sinh là một người lịch thiệp, ngoại trừ trưng vẻ mặt lạnh lùng ra thì anh vẫn chưa đến mức tuyệt tình đuổi người ta đi, thấy người ta tiến đến bắt chuyện với mình, anh từ chối cũng không hay, cho nên đành ứng phó qua loa, mà những người khác thấy anh không có vẻ lạnh nhạt như lời đồn nên cũng kéo đến bắt chuyện.
Một đám người nói không dứt miệng khiến cho Cố tiên sinh phiền lòng gần chết, may mà cuối cùng có người quen đến giải cứu cho anh.
"Vừa rồi anh còn nghĩ rằng mình hoa mắt, làm sao cậu có thể xuất hiện ở đây, đúng là ngoài ý muốn." Bùi Tử Hoa dẫn theo bạn gái, sau khi nhìn thấy Cố tiên sinh, anh ta vội vàng kéo anh ra khu nghỉ ngơi khuất sáng phía sau.
"Cậu lớn là mục tiêu lớn như vậy mà còn rêu rao ngồi ở đó, sợ người ta không nhìn thấy hả? Anh nói cho cậu biết, trong mắt đám người ở đây cậu chính là một khối thịt Đường Tăng đấy, ai nhìn thấy cũng muốn liếm một cái, cậu ngồi ở đó không sợ chết chìm trong nước bọt hả?"
Cố tiên sinh chẳng màng để ý đến mấy lời điên khùng của anh ta, anh thẳng thắn cắt ngang, "Tại sao anh cũng đến?"
Bùi Tử Hoa trừng to mắt, "Bộ chỉ có mình cậu được mời à? Dầu gì anh cũng là hậu nhân của danh môn, thân phận cao quý, bọn họ không đưa thư mời cho anh mới là lạ." Sau đó anh ta lại hỏi: "Cậu và em dâu cùng tới đây à, anh nhìn thấy áp phích tuyên truyền rồi, em dâu là người phát ngôn."
Bùi Tử Hoa nhắc đến chuyện này, Cố tiên sinh rất chi là phiền muộn, anh nhàn nhạt trả lời: "Là em tự tới, cô ấy không biết em sẽ đến."
Bùi Tử Hoa lắc đầu chậc chậc vài tiếng, "Vợ chồng các cậu đúng thật là hiếm có, vậy mà không chịu công khai thân phận, đường đường là chủ tịch Cố gia mà lại biến thành tình nhân trong bóng tối của cô gái nhỏ, Cố tổng, anh đặc biệt muốn phỏng vấn cậu một chút, cảm nhận của cậu như thế nào?"
Cố tiên sinh lạnh lùng đáp lại anh ta, "Không thể trả lời."
Bùi Tử Hoa cảm thấy không thú vị bĩu bĩu môi, anh ta chỉ vào bạn gái mình đề nghị: "Cậu thấy cô ấy thế nào? Lát nữa cho cậu mượn làm bạn nhảy."
"Không cần."
"Không có bạn nhảy rất đáng thương đấy, Cố tổng tham gia yến tiệc mà lẻ loi trơ trọi một mình, đám người kia nhìn thấy sẽ chê cười mất."
Cố tiên sinh cười lạnh, "Người muốn chê cười em là anh mới đúng."
Bùi Tử Hoa che miệng cười vui vẻ, sau đó làm bộ nhăn nhó, "Đáng ghét, vậy mà bị cậu phát hiện rồi."
"..."