Trước khi bộ phim "Kỳ Ngộ" được công chiếu hai ngày, rốt cuộc đoàn phim cũng được trở về thành phố B, tuy thời gian tuyên truyền tương đối gấp nhưng kết quả vẫn rất tốt.
Ít nhất trong ngày đầu công chiếu hôm nay, truyền thông đã tới không ít.
Có điều, chuyện Du Yến không ngờ tới chính là, chẳng những Du Chính Thiên không đến buổi công chiếu phim một mình mà còn dẫn theo Cố tiên sinh nhà bọn họ nữa!!
Đây là sợ đầu đề chưa đủ thu hút, muốn để Cố tiên sinh đến góp vui sao?
Bất kể như thế nào, Điền Kỳ Lễ tuyệt đối là cười không ngậm được mồm, anh ta trực tiếp mời hai vị tôn đại thần ngồi vào chỗ dành cho khách quý, nơi dễ gây sự chú ý nhất, đã vậy còn yêu cầu Du Yến phải tiếp đãi cho tốt nữa chứ.
Phóng viên truyền thông ở đây đang rất kích động, hận không thể chiếu máy quay và máy ảnh về phía bọn họ trong suốt quá trình công chiếu.
"Cố tiên sinh, hai người đến đây có tiện không? Lát nữa sau khi anh vừa đi, nhất định sẽ leo lên trang đầu báo giải trí đó."
"Không sao đâu, bọn họ không dám viết." Cố tiên sinh cười cam đoan với cô.
"Chẳng sao cả, muốn viết thì viết, với quan hệ của các con tại sao lại sợ bọn họ viết chứ!"
Ngược lại Du ba ba lại bày ra dáng vẻ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn.
Có ba ba và ông xã không hiểu chuyện như thế cũng khiến người ta mệt mỏi đấy.
Du Yến cũng không muốn quản, mặc kệ vò mẻ không sợ sứt, cả quá trình đều chuyên tâm xem phim cùng ba ba và chồng yêu, thỉnh thoảng còn giải thích với họ những cảnh quay thú vị trong phim, người một nhà vô cùng vui vẻ hòa thuận.
Chỉ là y như lời Cố tiên sinh nói, bên phía truyền thông chẳng có ai dám đăng tin scandal, trong bài viết chỉ nhắc đến một vị khách quý đến dự là Cố Hành Viễn mà thôi.
Thấy cuối cùng truyền thông cũng không dám viết gì, Du Yến cảm thấy rất hả dạ, khà khà, cho các người nghẹn chết.
Kỳ thật, từ khi Cố Hành Viễn ngồi vào chỗ thì không có chào hỏi một đại minh tinh nào cả, thế nhưng trong lòng mọi người chỉ cần liếc sơ là biết chuyện gì xảy ra, có điều lai lịch Cố tiên sinh quá lớn, không có đơn vị truyền thông nào dám mạo hiểm chạm vào, cho nên tất cả mọi người đều bình an vô sự.
Đúng như Du Yến đã dự đoán trước, lần đầu công chiếu, "Kỳ Ngộ" nhận được phản hồi rất tích cực, tiếp sau đó vài ngày thì tin thắng liên tục báo về, rạp chiếu phim tranh nhau chiếu, cùng lúc đó đánh bật mấy bộ phim chiếu cùng thời điểm, làm cho đám chủ đầu tư nhìn thấy đỏ mắt, đặc biệt là bộ phim "Kỳ Ngộ" có vốn đầu tư rất thấp, cho nên doanh thu vượt xa các bộ phim đầu tư lớn kia, quả thực khiến cho một đống người hâm mộ ghen ghét.
Rất nhiều người xem xong một lần rồi còn đi xem thêm lần thứ hai với bạn bè, thậm chí còn có lần thứ ba, đây chính là bản lĩnh của Điền Kỳ Lễ, trong phim của anh ta ẩn chứa rất nhiều nội hàm, cho dù xem đến lần thứ hai thứ ba vẫn có cảm giác khác biệt.
Vì vậy, "Kỳ Ngộ" lấy thế sét đánh không kịp bịt tai mà bùng nổ, mọi đơn vị truyền thông đều đưa tin, mọi trang web đều bàn tán xôn xao, nhất thời danh tiếng "Kỳ Ngộ" không ngừng vang xa.
Giá trị con người Điền Kỳ Lễ cũng theo đó mà tăng nhanh, thuận nước đẩy thuyền, chuyện anh ta làm đạo diễn cho mấy bộ phim ngắn cũng bị lật lại, phim nào cũng hấp dẫn, thế là mọi người phát hiện, người này chính là một đạo diễn thiên tài, nhà đầu tư ùn ùn kéo đến bám vào cành ô liu này.
Mấy diễn viên chính trong phim cũng nhanh chóng được nổi tiếng, vai diễn tới tấp nập, đặc biệt là người diễn vai nữ chính Du Yến, thái độ đối với diễn xuất của cô tuyệt
đối chỉ có thể là khen ngợi như nước thủy triều, rất nhiều người đã xem qua phim cô đóng trước đây đều nói diễn xuất lần này của cô tiến bộ vượt bậc, đã đạt đến trình độ
diễn viên chuyên nghiệp, tung hô cô lên đến tận mây xanh.
Có người nâng thì cũng có người đạp, vẫn có người không quen nhìn cô vụt sáng trong một đêm, vì thế muốn lôi lịch sử đen tối trước kia của cô ra, lúc chuẩn bị nhắc lại thì ngoài ý muốn phát hiện, tại sao tìm lại không có mà chỉ có giống như người ta nói, Du Yến là một người thanh sạch hoàn mỹ từ đó đến giờ.
Điều này làm sao có thể! Rất nhiều đám người hiểm độc để ý scandal trước kia của cô không chịu tin tưởng sự thật này, bọn họ đều tham gia vào đám đông công kích Du Yến đấy, những lịch sử đen tối đó sao có thể bị hủy thi diệt tích được? Sự thật này quá quỷ dị.
Kết quả đám người đó còn chưa từ bỏ ý định, tuy tin tức trước đây không còn nhưng trí nhớ vẫn còn, chỉ cần viết chúng ta công bố với mọi người là được rồi, dù sao cũng chả phải nói bừa, đều là người thật việc thật hết đấy, vì thế có vài diễn đàn âm thầm truyền ra tin tức lịch sử đen tối của Du Yến lúc vừa xuất đạo, có điều tin tức truyền ra không bao lâu thì đều bị phong tỏa lại hết, những người kia không tin quỷ thần, tiếp tục đăng, lại tiếp tục bị phong tỏa, mãi cho tới khi cơ quan chức năng tìm tới cửa, gán cho tội danh tung tin đồn nhảm, bắt hết mọi người về đồn, lúc này tin tức mới biến mất hẳn.
Mà đám người hiểm độc sau khi được thả ra sau một đêm, lúc này mới phát hiện, cơm có thể ăn bậy, song nói thì tuyệt đối không thể nói bậy!
Về mưa máu gió tanh trên mạng, Du Yến hoàn toàn không hay biết, bởi vì cô bận rộn muốn chết, vốn dĩ không có thời gian chú ý tới tin tức bát quái nhàm chán.
Du Yến nổi điên, Đỗ Phi Phi bay tới bay lui theo cũng cạn kiệt sức lực rồi.
Hợp đồng quảng cáo, hợp đồng phát ngôn chính thức không ngừng kéo tới, điện thoại chưa bao giờ được nghỉ ngơi mà cứ vang lên không ngừng, sau khi Đỗ Phi Phi tiếp xong một cuộc điện thoại thì quyết đoán nói với Du Yến, "Thế này không được, chúng ta phải chậm lại, không thể cứ để bọn họ vội vàng đuổi tới như đuổi vịt được."
Mặc dù bây giờ là thời đại thức ăn nhanh, rất nhiều chuyện đều chú ý nâng cao hiệu xuất, nhưng loại chuyện giống như thành danh sau một đêm này, nếu lợi dụng thật tốt thì có thể công thành danh toại, song nếu không cẩn thận thì danh tiếng vất vả lắm mới có được sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, ở điểm này, cả Du yến và Đỗ Phi Phi đều nhất trí, hơn nữa Du Yến còn có thêm hiểu biết sâu rộng từ kiếp trước, những điều cô ngộ ra nhiều hơn Đỗ Phi Phi một chút, cho nên cô rất vui mừng khi Đỗ Phi Phi nắm bắt được điểm mấu chốt của vấn đề.
Nghe Đỗ Phi Phi nói như thế, Du Yến cũng gật gật đầu, "Không cần nhận liên tục, phải chọn cái tốt nhất, nếu không có cái tốt thì từ chối hết đi, chúng ta không sợ thất nghiệp."
"Đúng, danh tiếng tốt mới là quan trọng nhất." Đỗ Phi Phi vô cùng đồng ý gật đầu.
Du Yến giật mấy xiên tôm trong tay Cảnh Hân, đút hai cây vào miệng mình, vừa nhai vừa nói: "Dành nhiều thời gian ở cùng Cố tiên sinh là quan trọng nhất."
Cảnh Hân cũng đang dồn thức ăn vào miệng, không ngừng gật đầu, "Đúng vậy đúng vậy." Chẳng biết cô nàng đang phụ hoạ ai nữa, cơ bản là gió chiều nào xuôi chiều ấy.
Đỗ Phi Phi trừng mắt, "Vậy sao em không dứt khoát ở nhà giúp chồng dạy con, làm một quý phu nhân, vậy thì một ngày 24 giờ đều được ở cạnh Cố tiên sinh của em rồi."
Du Yến quả quyết lắc đầu, "Không không không, dù cho em có rảnh thì Cố tiên sinh cũng phải đi làm mà, vì vậy không có khả năng cùng dính một chỗ 24 giờ được!"
"..." Đỗ Phi Phi lặng lẽ nghẹn họng, có phải hơi lạc đề rồi không ?
Du Yến còn nói thêm: "Em muốn tình yêu và sự nghiệp đều song toàn hiểu chưa?! Em là phụ nữ thời đại mới, sao có thể ở nhà làm sâu mọt, kéo chân sau của Cố tiên sinh chứ?"
"Chị nghĩ rằng Cố tiên sinh rất cam tâm tình nguyện để em kéo chân sau của mình."
"Đỗ Phi Phi, chị là người đại diện tốt của em mà, sao cứ khuyên em giải nghệ vậy, chị sẽ thất nghiệp đấy!"
"Chị có thể đi tìm một tài năng khác."
"Cắt, chị có thể tìm đâu ra một người có tiềm lực tốt như em chứ, không những bản thân thuộc phái diễn viên thực lực mà tài nguyên trong công ty còn để chị dùng thoải mái, vậy mà chị còn muốn tìm người khác, có phải chị quá ngốc rồi không?"
Đỗ Phi Phi thở dài, "Được rồi, chị khờ em dại, hai chúng ta đúng là một đôi trời sinh."
"Cái này nghe còn được." Du Yến đắc ý gật đầu, sau đó lại mạnh mẽ lắc đầu, "Không đúng, chị mới ngốc, cả nhà chị đều ngốc."
Cảnh Hân ở bên cạnh, "Chị Yến, em đói, đói quá đi mất..."
Du Yến và Đỗ Phi Phi đồng thời trừng mắt nhìn Cảnh Hân: Ai tới mang cô ngốc này đi vứt dùm đi!
Thực lực diễn xuất của cô đã chứng minh, mà hợp đồng quảng cáo và phát ngôn đều đề cao mấy kẻ dở hơi chuẩn bị nổi tiếng, lúc này đây siết chặt, phải cứng rắn, vì thế trong đống hợp đồng chất cao như núi, cuối cùng qua sàng lọc chọn ra được hai phim ngắn, ba phát ngôn, vài quảng cáo, mấy tiết mục giải trí và phỏng vấn, hơn nữa lúc trước Du Yến còn nhận một kịch bản, cho nên một khoảng thời gian rất dài tiếp theo, hành trình của cô đều được xếp đầy.
Bởi vì thời gian khai máy "Người năm ấy" còn khoảng một tháng nữa, thế nên trong tháng này, cô cực kỳ bận rộn đi quay tiết mục, chụp hình quảng cáo.
Trong lúc này, cô còn phải chuẩn bị lễ phục để chuẩn bị cho lễ trao giải Kim Quyển Bách Hoa, trong khoảng thời gian này "Kỳ Ngộ" đang hot, được truyền bá rộng rãi, đương nhiên Điền Kỳ Lễ sẽ mang phim của mình ra đề cử, kết quả còn đạt được giải thưởng đêm chung kết, Điền Kỳ Lễ vui mừng khôn xiết chạy tới báo tin cho cô biết.
Bởi vì đã biết kết quả từ trước nên Du Yến rất bình tĩnh, từ việc may lễ phục đến chọn trang sức đi kèm đến việc mặc thử, tất cả đều diễn ra như thường, một xíu hưng phấn cũng không có.
Đỗ Phi Phi không hiểu hỏi cô, "Em không hồi hộp à?"
"Hồi hộp cái gì, của mình thì nhất định là của mình, còn đã là không phải của mình, có hồi hộp thì nó cũng không phải của mình."
Đỗ Phi Phi nghi ngờ nhìn cô, "Em nghĩ vậy thật hả? Hay chỉ giả bộ thôi?"
"Lười để ý chị nữa."
Hôm nay Du Yến phải đến hai buổi chụp hình quảng cáo, lúc về đến nhà thì đã chạng vạng tối, sau khi xe đỗ trước cửa nhà, Du Yến bước xuống, lơ đãng nhìn thấy bể bơi bên hông nhà, cô không khỏi dừng lại một chút, đóng cửa xe xong, cô không vội về phòng ngay mà là đi về phía bể bơi.
Du Yến ngồi xổm xuống lấy tay khỏa nước mới phát hiện nước trong bể bơi lạnh buốt, lần trước khi thấy Vu quản gia thay nước cô tính sẽ tìm một ngày nào đó rảnh rỗi bơi vài vòng, tuy nhiên mái chớp mắt đó mà trời đã vào thu, thậm chí cô còn chưa bơi được một vòng, trong lòng không khỏi tiếc nuối thầm nghĩ, lần đi bơi sau, có lẽ là phải sang năm.
Cố tiên sinh vừa xuống xe thì nhìn thấy vợ yêu đang ngẩn người bên bể bơi, anh tò mò đi tới, "Em đang nghĩ gì thế?"
Du Yến đang xuất thần, dù giọng nói của Cố tiên sinh rất nhẹ, song cô vẫn giật bắn cả người, quay đầu lại nhìn thấy anh, cô cười rộ lên, "Anh đã về rồi."
Cố tiên sinh vươn tay dịu dàng ôm lấy eo cô, hỏi một lần nữa: "Đang nghĩ gì đấy?"
"Không có gì, em chỉ cảm thấy đáng tiếc, mùa hè đã qua rồi, mà em vẫn chưa được đi bơi."
"Muốn đi bơi thì lúc nào chẳng được." Cố tiên sinh không thể hiểu nổi vì sao Du Yến trở nên đa sầu đa cảm đến thế, theo anh, nếu muốn đi bơi thì chỉ cần đổi một nơi khác là được, không có gì khó khăn cả.
Du Yến lắc đầu cười nói: "Chỉ là em cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh."
Cố tiên sinh cúi đầu khẽ hôn lên khóe môi cô, điểm này anh đồng ý, anh cũng cảm thấy mỗi ngày trôi qua quá nhanh, thời gian gần gũi cô thật sự quá ít.
Đột nhiên Du Yến nghiêm túc nhìn anh, "Cố tiên sinh, công việc của em đã dần dần đi vào quỹ đạo, thế nên thời gian rảnh rỗi sẽ càng ngày càng ít. Em vẫn luôn muốn nói với anh, anh hãy cho phép em tùy hứng một lần cuối, đợi em thêm 5 năm nữa, em nhất định sẽ rời xa màn ảnh, rời khỏi giới giải trí để trở về bên anh, đến lúc đó em sẽ sinh cho anh mấy nhóc con, người một nhà vui vẻ sống hạnh phúc, có được không anh?"
Cố tiên sinh ngắm nhìn cô gái nhỏ nói lời thề son sắt với mình, nhất thời sống mũi anh cay cay, anh hít sâu một hơi, ôm chặt cô vào lòng.
Cô vẫn còn rất trẻ tuổi, trên thế giới này còn có rất nhiều mục tiêu đang chờ cô hướng tới, anh cũng không nỡ giam giữ cô ở bên cạnh mình, cho nên anh sẽ vì cô tạo nên một bầu trời rộng lớn, để cô tự do bay lượn.
"Được, anh chờ em." Anh nói.