Tháng sáu vốn nóng bức giống như lửa thiêu, càng không cần phải nói Kim Lăng nằm lệch về phía nam nên càng nóng ẩm khó chịu, hai người dính vào nhau, khó chịu không cần phải nói.
Thanh Li sợ nóng nhất, cộng thêm số nàng không may mắn, ngoại trừ ngày đầu tiên vào cung, hai ngày tiếp theo mặt trời chói chang, nóng bức giày vò người, qua mấy ngày, nàng có chút không chịu nổi.
Ở trong cung Thanh Li không có người quen, lại không tiện đi tới đi lui, Hoàng đế sợ nàng nhàm chán nên gọi mấy vị nữ quan đến trò chuyện giải sầu, đôi khi nàng chán nản cũng có thể an ủi một chút.
Lục nữ quan là nữ quan lớn tuổi nhất, tâm tư cũng cẩn thận, thấy vị tiểu hoàng hậu ỉu xìu vì trời nóng, đầu óc khẽ hoạt động, bà bỗng nhớ đến một nơi có thể đi nên mỉm cười nói với Thanh Li, "Nương nương, nếu người cảm thấy mùa hè quá nóng bức khó chịu, vậy thì chẳng bằng đến tắm ôn tuyền ở Thanh Lương điện đi, có thể xua đi ít nhiều cái nóng của mùa hè."
Thanh Lương điện nằm ở phía bắc Vị Ương cung, là nơi ở của đa số đế vương, chạm trổ đá làm giường, xung quanh bố trí bình phong ngọc tím, vào mùa hè mát mẻ vô
cùng, tựa như phủ sương, cho nên mới có tên là Thanh Lương điện.
Trên thực tế, bản thân Hoàng đế hoàn toàn không chú ý đến ngày hè nóng bức, những năm gần đây mỗi khi vào hạ hắn chưa từng dời gót đến Thanh Lương điện.
Vả lại, tuy cả Thanh Lương điện và Tuyên Thất điện đều nằm ở phía bắc của Vị Ương cung, nhưng hai nơi lại khá xa nhau, nơi đó làm cho việc triệu kiến thần tử quá mức phức tạp, kể từ đó phát sinh thêm nhiều phiền phức.
Bởi vì mấy tầng nguyên nhân như thế, cho nên đến tận bây giờ, Thanh Lương điện cũng không được trang hoàng cái gì.
Thanh Li tiến cung mấy ngày, nàng đi vòng quanh Tuyên Thất điện mấy vòng, cũng nghe qua Quý Khoan nói ít nhiều, cho nên cũng hiểu được đại khái bố cục các cung, thế nhưng trong Thanh Lương điện có suối nước nóng, đây lại là lần đầu nàng nghe, nàng kiềm lòng không được mà tò mò, "--- Suối nước nóng?"
Sắc mặt nàng thoáng có chút nghi ngờ, bà lắc đầu cười giải thích: "Người ta cũng ít khi nhắc đến nơi này nên có rất ít người biết ạ."
Lục nữ quan không phát hiện ra gì kỳ lạ mà tiếp tục giải đáp thắc mắc của Thanh Li: "Bệ hạ hiếm khi thích mấy chuyện này nên ít khi đến Thanh Lương điện, bên cạnh người cũng không có cung tần, tính ra từ trước đến giờ chỉ có Nguyên Trinh quý phi là hay đến đó, thế nhưng những năm này dần dần ít có người biết đến."
Bà nói như thế, Thanh Li đã hiểu được một chút.
Triều đại của tiên đế cộng thêm triều đại lâm thời của Hoàng đế cũng có hơn vài thập niên, đủ thời gian để người ta lãng quên rất nhiều chuyện rồi.
Thanh Lương điện trực thuộc Vị Ương cung, lại ở cùng hướng với Tuyên Thất điện, vốn để phục vụ thú vui của thiên tử, phi tần có thể tới đây, hơn phân nửa là do được thiên tử thưởng tắm, chỉ những người có tư cách hạng nhất và vinh hạnh đặc biệt mới được thưởng.
Anh Tông hoàng đế và Từ Hiếu hoàng hậu không hòa thuận, đây cũng chẳng phải là bí mật gì, chắc chắn Anh Tông sẽ không thưởng tắm cho Từ Hiếu hoàng hậu, ngược lại là để chuyên sủng Nguyên Trinh quý phi.
Suy nghĩ một lát, Lục nữ quan nói chỉ có một mình Nguyên Trinh quý phi thường lui tới cũng là hợp tình hợp lý.
Có điều là, chỉ có một mình Nguyên Trinh quý phi, vậy chẳng phải nói là trong suốt triều đại của tiên đế, vẫn không có cung tần nào được ban ân như vậy sao?
Thanh Li lại cảm thấy khó hiểu, song ngoài mặt nàng vẫn nói cười vui vẻ --- Dù sao chuyện liên quan đến tiên đế, mơ hồ sẽ có dính dáng đến Hà phi, tâm tư Hoàng đế còn
chưa biết như thế nào, nàng không nên tùy tiện hỏi là đúng nhất.
"Hay là thôi đi," Đuôi lông mày Thanh Li khẽ nhướng lên, "Dù sao cũng không phải là một nơi bình thường, nếu bệ hạ biết sẽ không vui đâu."
"Làm gì có ạ." Quý Khoan lập tức cười cười, "Từ mấy ngày trước khi nương nương vào cung, bệ hạ đã sai người sửa sang lại Y Lan trì, thay đổi tất cả các vật dụng mới vào, chỗ đó xưa nay Hoàng hậu đều có thể dùng, tất nhiên là chuẩn bị cho nương nương rồi."
Trước khi vào cung một ngày nàng mới cho người truyền tin, thời gian ngắn ngủi hắn lại có thể chuẩn bị nhiều đến thế, trái tim Thanh Li sinh ra mấy phần kinh ngạc, nhưng
nhiều hơn vẫn là cảm động và thương xót.
Hắn là thiên tử, mỗi ngày bận trăm công nghìn việc, vậy mà lại có lòng chuẩn bị mấy thứ này vì nàng, thật sự không phải người không biết quan tâm săn sóc.
Thanh Li hơi hơi cúi đầu, che giấu vui vẻ bên khoé môi, bây giờ chắc là Hoàng đế còn phải triệu kiến thần tử ở phía trước, nhất thời không dứt ra được, cho nên nàng ra quyết định, "Vậy thì đi xem thử một chút."
~
Quả nhiên, Thanh Lương điện không phải tầm thường, đá trắng phủ kín lối đi, lụa mỏng quanh quẩn, lần đầu tiên đi vào không khí mát mẻ liền ập vào mặt, so với ngày hè nóng bức bên ngoài phảng phất giống như một thế giới khác, không giống nhân gian.
Lục nữ quan đi phía trước dẫn đường, hướng dẫn Thanh Li đi đến Y Lan trì, sau khi từ từ đến gần, bà mới không chỉ dẫn nữa, chỉ cần nhướng mắt là có thể nhìn thấy sương mờ lượn lờ phía trước, hai ẩm phả vào mặt, cùng là hơi nóng nhưng lại hoàn toàn khác với bên ngoài, khiến cả người thư giãn, không còn vẻ nóng bức khó chịu nữa.
Lúc tắm rửa ở nhà Thanh Li không thích có người bên cạnh, nha hoàn hầu hạ nhiều năm cũng không được đến gần chứ đừng nói đến cung nhân còn chưa mấy quen thuộc trong nội cung.
Sau khi cởi áo ra, nàng tỏ ý bảo mấy cung nhân lui xuống hết, bản thân mình chậm rãi tiến vào ao nước.
Cung nhân cũng biết nàng mất tự nhiên nên cũng không lưu lại lâu, sau khi để lại y phục sạch rồi buông màn che xuống, cung kính canh giữ ở bên ngoài.
Thấy bóng dáng đám người đi xa dần, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của mình, nàng mới lười biếng nheo mắt lại, hưởng thụ giờ khắc thoải mái dễ chịu này.
Rõ ràng trời bên ngoài rất nóng bức, nước cũng rất nóng, còn nổi bong bóng ở bên trong, nhưng nàng lại có cảm giác như cá về với nước, xương cốt toàn thân đều thả lỏng.
Xưa nay, Y Lan trì vốn để cho Hoàng hậu sử dụng, đương nhiên không chỉ có thùng tắm bình thường, Thanh Li cố gắng ước lượng, có lẽ cũng dài hơn ba trượng, đừng nói là tắm, ngay cả bơi lội cũng được nữa là.
Thanh Li biết bơi, giờ khắc này không còn gì thú vị hơn việc bơi vài vòng, đánh giá khắp mọi nơi.
Bốn cạnh của ao nước đều lót đá trắng, chất nước trong suốt, sát vách tường có đặt một cái bàn nhỏ, trên bàn bày đủ loại điểm tâm và hoa quả, còn lót khăn trải bàn, nhìn rất tiện nghi.
Thanh Li thả lỏng người, tiện tay bóc một quả màu đỏ mọng xinh xắn cho vào miệng.
Ừm, rất ngọt nha~
Lười biếng tựa vào thành ao bằng thạch bích, Thanh Li sung sướng nheo mắt lại, xung quanh được trang trí rực rỡ cộng với nước ấm áp, miệng thưởng thức món ngon,
trong lòng không nói ra được có bao nhiêu thoải mái, đôi chân nhỏ đạp nước tung tóe, nàng nhỏ giọng hát vang một ca khúc.
Lúc nàng còn rất nhỏ, Đổng thị dỗ nàng ngủ thường hát bài này, không có vần điệu gì, chẳng qua là tùy tâm mà hát, vừa dịu dàng vừa đơn giản.
Hát xong một khúc, Thanh Li cúi đầu xuống, làn nước trong veo soi rõ vẻ mặt nàng, đuôi lông mày nhếch lên, đôi mắt mang ý cười, âm thầm nảy sinh tình ý vô cùng nồng đậm.