Trẫm Cũng Rất Nhớ Nàng

Chương 94-1: Trong lúc mang thai 1


1 năm

trướctiếp

Trước khi thành hôn, Hoàng Đế đã từng tranh công trước tiểu cô nương ----- Bởi vì nàng sợ nóng nên hắn mới định thời gian thành hôn vào mùa đông, để cho thời gian sinh nở và khi ở cữ của nàng cũng rơi vào mùa đông.

Mặc dù khi đó Thanh Li đỏ mặt mắng hắn vô sỉ nhưng trong lòng nàng cũng vô cùng mong muốn vậy đấy.

-------- Từ nhỏ đến lớn nàng sợ nhất là thời tiết nóng nực.

Chỉ tiếc nguyện vọng này của Thanh Li cũng không thành hiện thực hoàn toàn rồi.

Nàng và Hoàng Đế đại hôn vào tháng 11, trước năm mới chẩn mạch thì biết nàng mang thai đã hơn một tháng, đợi đến khi sinh xong hài tử, bắt đầu ở cữ khả năng cao sẽ vào tháng 8, xem như là cuối mùa hè.

Đại Tần dùng âm lịch nên Thanh Li sinh hài tử vào tháng 8 nhưng thực ra là tháng 9 ở hiện đại.

Cũng tốt, Thanh Li tự an ủi mình ------ Dù sao so với việc ở cữ vào tháng 6 tháng 7 vẫn tốt hơn nhiều.

Thời điểm mang thai được bốn tháng, bụng Thanh Li bắt đầu nhô lên thấp thoáng, lúc này nàng cũng có thể cảm giác được hài tử cử động trong bụng mình.

Lần đầu tiên cảm nhận thấy đúng vào lúc nàng đang dùng bữa tối với Hoàng Đế trong tẩm điện.

Hoàng Đế cẩn thận hầu hạ tiểu tô tông, hắn cầm thìa múc nước canh đút cho nàng ăn.

Thanh Li giống như chim non chỉ chờ chim mẹ đến bón cho ăn vậy, nàng đang nghển cổ đợi ăn thì cảm thấy có động tĩnh từ dưới bụng, một thìa nước canh không ngậm được mà phun ra.  

"Sao vậy?" Mới đầu Hoàng Đế cho rằng do nước canh quá nóng khiến nàng bị bỏng, cũng không nghĩ nhiều, hắn tự mình nếm thử một miếng mới nói: "Không nóng quá mà."

Trước đây Thanh Li đã nghe thái y nhắc tới, Đổng thị cũng hoặc ít hoặc nhiều đã từng nói qua nên nàng rất nhanh hiểu được, nói cũng không kịp nói gì nàng đã lôi kéo tay Hoàng Đế đặt lên bụng mình rồi kích động: "Con động đậy, động đậy rồi!"

Mặt Hoàng Đế lộ vẻ kinh hãi rồi lập tức bị vui mừng thay thế, bàn tay hắn che trên bụng nàng, nín thở tập trung cảm nhận.

Hiển nhiên tiểu gia hỏa trong bụng rất cho phụ hoàng mặt mũi, nó ở trong bụng lại đạp đạp vài cái mới dần dần yên tĩnh lại.

Hoàng Đế là người lần đầu làm phụ thân, cũng là lần đầu tiên cùng thê tử nghênh đón một sinh mệnh mới.

Tuy rằng trước đây hắn đã biết tiểu cô nương có cốt nhục của mình nhưng dù sao chưa có gì thay đổi nên hắn cảm thấy không chân thực. Lúc này lại cảm giác được tiểu gia hỏa ở trong bụng nàng động đậy mới coi như cảm giác được vài phần chân thực.

"Thật tốt," Không thèm để ý đến ánh mắt của thái giám xung quanh, Hoàng Đế hôn nhẹ lên mặt nàng, trong ánh mắt hắn khó nén được dịu dàng: "Còn năm tháng nữa là con được sinh ra rồi."

Hắn vui mừng thế nào thì Thanh Li cũng vui mừng như vậy. Lần đầu tiên cảm giác được sự tồn tại của hài tử trong bụng, nàng sợ con đói bụng nên cũng vui vẻ ăn nhiều hơn vài miếng cơm.

Phu thê hai người đều là lần đầu tiên làm phụ mẫu, khó tránh khỏi có nhiều chỗ không biết nhưng đối với tâm ý chờ mong của đối phương đối với hài tử trong tương lai lại khiến hai người rất nhanh thích ứng được tất cả.

Từ sau ngày đó tiểu gia hỏa kia dần hoạt bát hơn, thỉnh thoảng lại động đậy như thể nó muốn báo cho mẫu thân biết sự tồn tại của mình vậy.

Mà Thanh Li cũng dần chuyển từ sự lạ lẫm ban đầu sang vất vả, cái này để nói sau đi.

Thời điểm mang thai năm tháng, bụng nàng đã nhô lên rất rõ, chỉ cần liếc mắt là thấy được thì hôn sự của Ngũ công chúa và Lục công chúa cũng có tin tức.

Trương Thái Phi chọn phò mã cho Ngũ công chúa là cháu trai nhà mẹ đẻ của bà, còn Thẩm Thái Phi chọn cho Lục công chúa đích thứ tử của phủ An Bình Hầu. Hai vị công chúa đều cảm thấy hài lòng với đối tượng hôn phu được lựa chọn của mình.

Nếu thân sinh mẫu thân của người ta đã tự mình chọn, hai vị công chúa cũng cảm thấy hài lòng mà Hoàng Đế cũng đã âm thầm cho người đi thăm dò hai người kia, thấy không có tật xấu gì nên hắn trực tiếp tứ hôn cho hai vị công chúa thôi.

Hiện tại đã là tháng tư mà hôn kỳ được định vào tháng bảy năm nay, nháy mắt là tới ngay.

Thanh Li ở chung với hai vị công chúa cũng không tệ, mắt thấy các nàng phải xuất giá, nàng bỗng nhớ đến dáng vẻ lúc mình xuất giá nên sinh ra vài phần cảm khái. Sau khi căn dặn Oanh Ca lần lượt đưa thêm của hồi môn cho hai vị công chúa, nàng nhịn không được mà bắt đầu thở ngắn than dài.

"Nàng nghĩ đến những điều không đâu kia làm gì," Hoàng Đế sáp đến, dù sao hắn cũng là một nam nhân, điều này đã định trước hắn rất khó có thể hiểu được những ý tưởng kia của nữ nhân. Hắn vươn tay sờ sờ phần bụng nhô lên rõ ràng của tiểu cô nương rồi ấm giọng nói: "Con có nghịch ngợm hay không? Hôm nay con có làm khổ nàng không?"

"Vẫn như trước thôi," Vừa nhắc tới chuyện này Thanh Li liền đổi thành khuôn mặt đau khổ: "Một chút cũng không nghe lời, luôn quẫy đạp."

"Được được được," Hoàng Đế vô cùng cưng chiều hôn nhẹ an ủi nàng: "Sau khi con ra đời, trẫm đánh nó cho nàng."

Một chút dáng vẻ từ mẫu Thanh Li đều không có, còn hầm hừ chêm thêm vài câu: "Đánh nhiều vài cái mới được!"

"Được được được," Hoàng Đế phụ họa theo nàng: "Đánh cho mông của nó nở thành hoa tám cánh hay là mười sáu cánh đây?"

"Hứ," Thanh Li bị hắn chọc cười, nàng liếc nhìn hắn, sau đó cười dịu dàng: "Chàng ít ba hoa đi."

"Vậy mười sáu cánh đi," Hoàng Đế tự hỏi tự trả lời, hắn lại cười nói tiếp: "Con số này nghe có vẻ may mắn."

"Chán ghét chàng," Thanh Li bị lời của hắn làm cho không nói ra lời, nàng quay đầu đi không nhìn hắn: "Không thèm để ý chàng nữa."

"Được rồi được rồi, đều do trẫm không tốt." Tiểu cô nương đang mang thai nên Hoàng Đế cũng không muốn nàng thực sự tức giận: "Đều là trẫm không tốt, chờ tiểu tử này sinh ra trẫm không đánh nó là được, vậy là được rồi chứ?"

"Làm sao chàng biết nó là hoàng tử? Nếu là công chúa thì phải làm thế nào?"

Về vấn đề giới tính của hài tử trong bụng lúc trước phu thê hai người cũng đã nói đến. Thanh Li sợ Hoàng Đế quá mong chờ hoàng tử, giả sử đến lúc đó nàng sinh ra một công chúa thì sợ hắn sẽ không thích nên nàng cố ý nói: "Người khác đều nói bụng ta tròn, hẳn là một nàng công chúa đấy."

Hoàng Đế nhíu mày nhìn nàng: "Ai nói gì sao?"

"Không nói cho chàng," Thanh Li kiêu ngạo quay đầu: "Ngộ nhỡ chàng trả thù người ta mất."

"Nói Diệu Diệu bụng tròn là mang thai công chúa," Hoàng Đế lẩm bẩm vài câu rồi lại hơi ngồi xổm xuống, hắn nhìn chằm chằm cái bụng phình to ra của nàng hồi lâu rồi mới lẩm bẩm: "Đúng là hơi tròn."

Thanh Li bị hắn nhìn đến mức hơi chột dạ, nàng âm thầm lo lắng nên bắt đầu khuyên nhủ: "Loại chuyện này cũng không hoàn toàn chính xác, nghe một chút rồi thôi đi."

"Sao có thể nghe một chút là coi như xong chứ," Hoàng Đế phản bác: "Đó là kinh nghiệm ông bà ta đúc kết từ xưa, dù sao cũng có đạo lý của nó, không thể không tin."

Thanh Li im lặng một lát rồi lại nói: "Vậy chàng muốn thế nào?"

Hoàng Đế nhìn chằm chằm bụng nàng một lúc bỗng linh quang lóe sáng, hắn ngẩng đầu nói: "---- Trẫm nghe nói ở dân gian muốn cầu con cái thì sẽ đi cúng bái Tống Tử Quan Âm nhỉ?"

Thanh Li: "..."

Chàng mau mau tỉnh lại đi, cái kia đều là việc mà những đại thẩm phong kiến mê tín mới đi làm thôi, người có thân phận như chàng mà cũng hùa theo là thế nào.

Có điều hiển nhiên Hoàng Đế cũng không biết được những oán thầm của nàng, hắn như có điều suy nghĩ trong chốc lát rồi quay người đi ra.

Thanh Li dựng thẳng lỗ tai nghe hắn căn dặn thái giám đi thỉnh một bức tượng Tống Tử Quan Âm đến tẩm điện, nghe giọng điệu vô cùng thành kính của hắn, nàng có chút bất đắc dĩ nằm xuống giường, ưu thương nhìn nhìn đỉnh màn dệt tơ vàng phía trên.

Đang êm đẹp mà sao tự nhiên người nam nhân này lại giống với mấy đại thẩm có tuổi vậy chứ?

Nhưng mà cho dù nàng nói thế nào Hoàng Đế vẫn giữ nguyên quan điểm của mình.

Sau khi bảo thái giám thỉnh tượng Tống Tử Quan Âm đến nội điện, chỉ cần khi rảnh hắn đều đến cúi đầu cúng bái, còn thuận tiện thắp mấy nén hương, dáng vẻ vô cùng thành kính.

Thanh Li ở bên lạnh mặt nhìn, nàng nói mấy lần mà Hoàng Đế đều chẳng ừ hử gì nên dứt khoát không thèm để ý đến hắn.

Có một lần Hoàng Đế đi thắp hương trở lại, Thanh Li liếc xéo hắn hỏi: "Không bằng ta cũng đi thắp nén hương nhỉ?"

"Nàng đi làm cái gì," Hoàng Đế lập tức bác bỏ, Thanh Li đang cảm thấy có chút an ủi trong lòng, chưa đợi nàng cảm động được bao lâu, nàng chợt nghe hắn nói tiếp: "Lòng nàng không thành kính, cho dù nàng đi cầu thì trong lòng Bồ Tát cũng không vui, chỉ sợ kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại."

Thanh Li: "..."

Chàng muốn thế nào thì thế đó đi, chàng vui là được, chẳng hiểu các người cầu con trai thế nào nữa.

Đợi đến tháng sau, lúc trời bắt đầu nóng nực thì Thanh Li liền cảm thấy khó qua rồi.

Bởi vì thể chất đặc thù nên từ nhỏ đến lớn nàng không chịu được nhất là khi trời nóng. Mỗi lần đến mùa hè là nàng cảm thấy khẩu vị không tốt, năm nay cũng không ngoại lệ.

Nếu là lúc khác nàng còn có thể chỉ ăn chút điểm tâm hoặc trái cây nhưng lúc này trong bụng nàng còn có một hài tử, làm sao dám xằng bậy chứ?

Lo lắng đến hài tử nên cho dù không đói nàng cũng ép mình phải ăn cái gì đó, không nên để ảnh hưởng đến bé con.

Cũng không biết vì sao mà mùa hè năm nay đặc biệt nóng, buổi trưa càng không có một ngọn gió gợn qua, không khí nặng nề bức người.

Thanh Li có thai nên không dám dùng quá nhiều băng, cho dù Hoàng Đế thương nàng, sớm chuyển sang Thanh Lương điện nhưng nàng vẫn cảm thấy thời gian khó qua.

Tầng tầng lớp lớp lý do cộng lại, thời gian này nàng vốn đã trải qua rất khổ sở rồi mà bé con trong bụng cũng không cảm thông, một chút cũng không chịu yên, giống như thể nó muốn thu hút sự chú ý của mẫu thân vậy, thỉnh thoảng lại động đậy, lăn lộn trong bụng.

Thanh Li đã sớm mất sự vui mừng của lần đầu tiên thấy bé con động đậy, mùa hè đã dễ dàng khiến người ta bực bội mà hài tử còn thích động đậy nên càng không được yên ổn, lòng tràn đầy khổ sở, tình huống này cứ tiếp diễn khiến cả người nàng gầy thêm vài phần.

Dáng người nàng đã thon thả, giờ lại gầy đi chỉ sợ có ảnh hưởng không tốt tới hài tử. Thái y cũng không có biện pháp gì với chuyện này, chỉ có thể kê đơn làm dược thiện cho Hoàng Hậu để nàng có khẩu vị.

Thanh Li cũng không hồ nháo trên phương diện này, cho dù khẩu vị nàng thực sự không tốt nhưng cũng rất cố gắng ăn thêm chút ít. Hoàng Đế ở bên cạnh nhìn đều cảm thấy trái tim mình đau đớn.

Ngày mùa hè đã nóng vô cùng nên lúc ngủ trưa tất nhiên Thanh Li cũng không gọi Hoàng Đế đến ôm.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp