Cửa ải cuối năm đã qua, Hoàng đế quyết định ngày mùng 9 sẽ khai bút, chính thức bắt đầu vào triều lại.

Vì thế, cung yến Hoàng đế tổ chức họp mặt quần thần và thời gian Hoàng hậu triệu kiến các mệnh phụ được ấn định vào mùng 8.

Đây là lần đầu tiên Thanh Li dùng thân phận Hoàng hậu để triệu kiến các mệnh phụ, thành Kim Lăng có biết bao nhiêu là đương gia chủ mẫu, nàng không khỏi lo lắng một chút.

Cũng may nàng có ý thức từ trước, năm ngoái nàng đã sai người đi điều tra thông tin của tất cả các mệnh phụ trong thành Kim Lăng, tìm hiểu kỹ từng người một, hiện nay tuy không dám nói nắm rõ tình hình các mệnh phụ như lòng bàn tay, nhưng tốt xấu gì cũng không đến nỗi ngỡ ngàng mở to hai mắt nhìn.

Trừ những thứ râu ria ở tận đẩu tận đâu thì những thứ quan trọng nàng đều chú ý cả rồi.

Trong nội cung nhiều năm chưa có hoàng hậu, thân phận mấy vị thái phi lại chưa đủ, tất nhiên không thể triệu kiến các mệnh phụ vào cung được.

Mà mấy phi tần có địa vị cao của tiên đế hiện nay cũng chẳng phải là trung cung, danh bất chính, ngôn bất thuận, đương nhiên khó thể dựa trên quy tắc mà yêu cầu này kia.

Tầng tầng nguyên nhân đổ xuống, đợi đến khi Thanh Li tiếp nhận việc này thì không tránh khỏi phải suy nghĩ thật kỹ, cần phải tổ chức thập toàn thập mỹ mới được.

Từ nguyên liệu để làm món ăn, chế biến mấy kiểu, từ cái đĩa cái thìa phải phù hợp với thân phận, rồi các món ăn bày trên bàn tiệc như thế nào, khi nào khai tiệc, nói những gì, đều phải vô cùng cẩn thận.

Nhất là các lão phu nhân lớn tuổi đã tích lũy được kiến thức uyên thâm qua hai triều đại, nếu thấy sai, tuy không đến nỗi cười nhạo ra mặt khiến người ta mất hết mặt mũi, song lại không thể thiếu âm thầm cười vài tiếng.

Trừ mấy chuyện đó ra, còn một chuyện càng quan trọng hơn.

---- Chính là sắp xếp chỗ ngồi cho các mệnh phụ.

Dù sao cũng là cung yến, mệnh phụ tứ phẩm trở lên mới được tham dự, có điều chỗ ngồi lại không được sắp xếp theo phẩm vị.

Ngụy Quốc Công phu nhân và Anh Quốc Công phu nhân là đồng phẩm, vậy thì trong buổi tiệc, ai là người ngồi trước, ai là người ngồi sau?

Tổ mẫu Phụng Dương Bá đã hơn 60, xuất thân cao quý, đức cao vọng trọng, hội ngộ Tĩnh An Hầu phu nhân, lại phải sắp xếp thế nào?

Kể từ đó, Thanh Li không khỏi bận tâm đến thể diện gia tộc bọn họ, sắp xếp ổn thỏa về cả tình và lý, liên tục suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng nàng đã có quyết định.

Đương nhiên, đây chỉ mới là quyết định của riêng nàng, muốn thật sự xác định, còn phải thông qua ải của Hoàng đế

---- Nếu tiền triều có thần tử lập công, hoặc là Hoàng đế sắp trọng dụng thì sẽ sắp xếp vị trí mệnh phụ ở vị trí sáng giá một chút.

Lần này, chiến tranh Tây Lương vừa chấm dứt, chỉ sợ dòng dõi có công với quốc gia lại càng nhiều, Thanh Li cho người nghe ngóng một chút rồi an bài trước, nếu có chỗ nào bí quá thì cứ vứt hết cho Hoàng đế, chờ hắn quyết định.

"Dời chỗ của Tĩnh An Hầu phu nhân ra phía sau đi." Hoàng đế xem kỹ bản sắp xếp vị trí của Thanh Li một lúc, rồi thản nhiên nói tiếp: "Không cần cho bọn họ mặt mũi."

"Vậy thì trưởng công chúa..." Thanh Li hơi ngơ ngác, sau đó nàng nhỏ giọng hỏi hắn: "Có cần cho chút thể diện hay không?"

"Làm gì còn thể hiện mà cho," Hoàng đế cười lạnh một tiếng, "Thời điểm nó gây chuyện thị phi có từng kiêng nể ta và nàng chút nào không? Không cần để ý đến nó."

Nguyên Thành trưởng công chúa và Thanh Li chẳng có giao tình gì, nói một câu thì đã xem như hết tình cảm, nàng không xoắn xuýt chuyện này nữa mà tiếp tục hỏi: "Những vị trí khác cần sửa đổi gì nữa không?"

"Không còn," Hoàng đế mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng, khen ngợi thật lòng thật dạ, "Diệu Diệu làm không tệ, chu đáo lắm."

"Đương nhiên rồi," Thanh Li sai người chép ra thêm mấy bản, sau đó để Lễ bộ sắp xếp mấy thứ này, xong xuôi, nàng mới nói với Hoàng đế: "Suy nghĩ mấy ngày, đầu ta đau hết cả lên."

Hoàng đế dang hai tay ra, làm bộ muốn ôm lấy nàng, "Mau đến đây, trẫm hôn một hồi là hết à."

"Cút," Thanh Li cười né tránh hắn, "Ai cho chàng hôn."

~

Mỗi lần yến tiệc là mỗi lần thử thách nhân tình thế thái.

Vị trí thấp hơn phân nửa là được sắp xếp phía sau, cũng hơi chật vật một tý, cũng không thiếu được phải đến sớm, chờ những người khác tới rồi vấn an trò chuyện, vị trí ở trên còn có chỗ tốt, đến muộn hơn cũng không quá mức thất lễ ---- Sợ nhất chính là bị gây khó dễ.

Thanh Li tân hôn chỉ mới 2 tháng, bây giờ lại là thời gian cung tiệc đầu năm vui vẻ như thế, đương nhiên nàng sẽ không ăn mặc quá thanh thuần.

Cung trang đỏ rực khoác trên người, từng đóa hoa mẫu đơn rực rỡ khoe sắc, búi tóc búi cao cầu kỳ, kim trâm hoa lựu cố định trên đầu, hai bên tai là hoa tai hồng ngọc nạm vàng sáng chói.

Dù sao cũng đang có mang nên nàng không trang điểm mà chỉ vẽ lông mày cho lên tinh thần một xíu, lộ ra dung nhan tự nhiên xinh đẹp tuyệt trần và khí chất hồn nhiên trong trẻo, không cách nào khiến người ta có thể xem nhẹ.

Thời điểm này nàng cũng không cần tránh hiềm nghi mà khua chiêng đánh trống xếp vị trí của Đổng thị ngay bên tay phải mình.

Thân phận Ngụy Quốc Công phủ hết sức rõ ràng, Quốc công phu nhân lại là mẫu thân ruột của Hoàng hậu, người ngoài nhìn vào, cũng chẳng bắt bẻ được gì.

Thời đại này trái cao hơn phải, tổ mẫu Anh Quốc Công Trương thị đã gần 70, thân phận và lai lịch đều đủ thì được Thanh Li xếp vị trí ngay bên tay trái mình, từ đó, không còn bất cứ lời chỉ trích nào truyền ra nữa.

Một đám mệnh phụ tề tựu, trò chuyện với nhau dĩ nhiên là phải có, tuy nhiên lại không có chút tiếng động huyên náo nào, chẳng qua là bầu không khí trật tự ngay ngắn, xinh đẹp đoan trang.

Xuất thân mọi người đều là chủ mẫu, nói cười không lộ răng, thở không nghe tiếng gió, dù là đang tọc mạch chuyện người khác hay giận hờn cũng đều trang nhã tự
kiềm chế, huống chi giờ khắc này còn ở trước mặt người khác.

Lúc nhận chỗ ngồi được sắp xếp sẵn từ Lễ Bộ, Tĩnh An Hầu phu nhân rất bất ngờ, đến khi vào cùng nhìn thấy hai vị phu nhân đồng phẩm ở hai bên trái phải, quả thật bất mãn trong lòng muốn trào ra, ít nhiều gì sắc mặt vẫn để lộ một chút.

Hiện tại là sao đây, ngay cả thứ hạng này cũng có thể ngồi ngang hàng với mình, đúng là vô cùng nhục nhã!

Đáng tiếc là đang cung tiệc, bà ta không dám để lộ nửa phần mà kìm nén âm thanh, phàn nàn với Nguyên Thành
trưởng công chúa: "Dù sao Hoàng hậu cũng còn trẻ tuổi, chưa từng lo liệu chuyện lớn cỡ này, Tĩnh An Hầu phủ vốn là công thần khai quốc đứng đầu các hầu phủ, làm sao có thể xếp hàng cuối cùng, ngang hàng với đám phu nhân mạt hạng này chứ?"

Nguyên Thành trưởng công chúa không phải kẻ ngu dốt, đương nhiên Tĩnh An Hầu phu nhân cũng không phải người ngốc thật, đối với tình hình Tĩnh An Hầu phủ hiện tại họ đã nhìn ra ít nhiều, có điều do ngại mất mặt nên không chịu thừa nhận mà thôi.

Liếc nhìn mẹ chồng, nàng ta cũng chỉ có thể nhẹ giọng phụ họa một câu, "Đại khái còn quá trẻ cho nên chưa có kinh nghiệm thôi."

Sắc mặt Tĩnh An Hầu phu nhân thoáng tối tăm phiền muộn, lúc nhìn về phía nữ nhi mới tốt hơn một chút, bà ta tiến lên sửa lại dây thắt lưng cho nữ nhi, "Con
theo đại tẩu lên phía trước ngồi đi, lời nên nói hôm qua ta đã nói cả, Phỉ Phỉ phải có chừng mực đấy, có biết chưa?"

Đang là tháng giêng, Quý Phỉ Phỉ ăn mặc hết sức kiều diễm, một thân váy hồng đào và quần lụa mỏng, cực kỳ phiêu dật xinh đẹp tuyệt trần, cộng thêm khuôn mặt quyến rũ khó giấu, có một ít ý vị câu lòng người, nghe mẫu thân mình nói nàng ta cười cười, khóe mắt đuôi mày quyến rũ gần như không giấu nổi: "Nương yên tâm đi, tất nhiên con hiểu rõ."

"Con ngoan." Lòng Tĩnh An Hầu phu nhân hơi được an ủi, bà ta nhẹ giọng thở dài: “Tương lai của Hầu phủ phải trông cậy vào con cả đấy, chỉ cần con không chịu thua kém.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play