Trẫm Cũng Rất Nhớ Nàng

Chương 72-2: Chuyện mang thai 2


1 năm

trướctiếp

Tĩnh An Hầu phu nhân thân mật vỗ vỗ tay nàng ta, tựa như rất vui mừng vì nàng ta hiểu chuyện, thấy trong phòng không có ai, lúc này bà ta mới nhỏ giọng nói: "Phụ thân con không được tỉnh táo, bị người ta lừa gạt vài câu là choáng váng đầu óc, lao vào vũng nước đục kia, ta vừa tức giận vừa đau lòng, thế nhưng lại không thể nào tránh được..."

"Điện hạ đừng cười chê, lúc còn trẻ tính tình ta cũng hấp tấp nóng vội, nếu khi ấy biết ông ấy làm ra loại chuyện này, ta sẽ sống chết làm ầm ĩ trời long đất lở để ngăn cản,
nhưng bây giờ lớn tuổi rồi, cách nhìn nhận sự việc không giống như xưa nữa," Tĩnh An Hầu phu nhân che miệng thở dài, nhưng tinh quang lại bắn ra bốn phía nơi đáy mắt, chứa những toan tính không dễ phát hiện ra, "---- Lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, không chỉ là một lời nói suông, nếu như đã là dâu con nhà này thì không thể thoát khỏi liên quan đâu, thay vì oán trách ông ấy, vậy thì chẳng bằng nghĩ cách thoát khỏi hoàn cảnh này mới đúng, con nói xem, có phải là đạo lý này không?"

Những lời này của Tĩnh An Hầu phu nhân tuy mềm mỏng nhưng lại mang theo ý cứng rắn, đúng là khiến người ta không phản bác được, Nguyên Thành trưởng công chúa gần như nghiến vỡ răng, chịu đựng rồi lại chịu
đựng nhưng vẫn nói: "Mẫu thân đừng lo lắng, còn có con ở đây, mặc dù bệ hạ làm theo phép công, song pháp luật không sánh bằng nhân tình, làm sao một chút thể diện cũng không cho con được."

Nghe mấy lời nàng ta nói nước mắt Tĩnh An Hầu phu nhân từ từ rơi xuống, bà ta chân tình nắm tay Nguyên Thành trưởng công chúa, giọng run vì nước mắt: "Vậy thì ấm ức cho điện hạ rồi."

Đâu chỉ là ấm ức, mụ bà này muốn đẩy mặt của mình vào trong nội cung, để người ta đạp cho đủ sao?!

Ngày thường thì rất hăng hái nhét mấy tiểu thiếp vào viện của nhi tử, cuối cùng xảy ra chuyện, vậy mà còn muốn mình đánh đổi thể diện đi cầu người! May mà nàng là người biết co biết dãn!

"Mẫu thân khách sáo rồi, Hầu phủ vốn cũng là nhà của con, có gì mà ấm ức chứ," Nguyên Thành trưởng công chúa mạnh mẽ cắn răng mới không để lộ ra sắc mặt khó coi, "Hôm nay bệ hạ phong bút, mọi việc gác lại, hay là để con viết bái thiếp cho Hoàng hậu, xin vào cung gặp mặt."

"Ta đã sớm biết điện hạ rất tốt bụng," Tĩnh An Hầu phu nhân mỉm cười, ánh sáng khôn khéo nơi đáy mắt mơ hồ tản ra, bà ta lau nước mắt, "Quả nhiên là thật."

Tĩnh An Hầu phu nhân vừa đi, Nguyên Thanh trưởng công chúa bỗng nhiên đứng dậy hất cái ly bà ta vừa uống xuống đất vỡ nát bấy, sắc mặt dữ tợn, cuối cùng cười lạnh: "Trang điểm giúp ta, ta muốn vào cung gặp Hoàng hậu."

"Điện hạ đừng nên nhúng tay vào vũng nước đục này," Ma ma hầu hạ bên cạnh cẩn thận liếc nhìn nàng ta một cái, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Việc này liên lụy quá lớn, chỉ sợ chưa chắc bệ hạ sẽ buông tha, ngay cả lời nói của Hoàng hậu nương nương cũng chưa chắc có ích, mặc kệ như thế nào, người cũng là công chúa của tiên đế, dù sao bệ hạ sẽ không bỏ mặc người bị người ta ức hiếp, đánh vào thể diện hoàng gia."

"Chẳng phải bệ hạ rất cưng chiều vị tiểu hoàng hậu kia à, nghe nói còn dọn vào Tuyên Thất Điện ở cùng nhau mà." Nguyên Thành trưởng công chúa bình thản vẽ lông mày, ánh mắt hẹp dài tỏa ra một luồng sát khí nhàn nhạt, "Ngươi nói cũng có mấy phần đạo lý, dù sao bổn cung cũng là công chúa của tiên đế, ngay cả Hoàng hậu cũng phải cho ta mấy phần thể diện, mang gương mặt này đi cầu tình, chẳng lẽ nàng ta lại thấy chết mà không cứu hay sao?!"

Chủ tử không phải người dễ khuyên giải, làm ma ma lâu năm bà cũng hiểu rõ, thấy nàng ta khư khư cố chấp, cho nên bà đành im miệng, không nói thêm gì nữa.

Lúc Nguyên Thành trưởng công chúa đưa bái thiếp tới, Thanh Li đang lười biếng nằm trên giường gạch, Hoàng đế thì đang phê duyệt mấy tấu chương cuối cùng bên cạnh, nghe cung nhân bẩm báo nàng còn tưởng mình nghe lầm, "Là... Nguyên Thành trưởng công chúa đưa bái thiếp cho ta?"

"Đúng ạ," Oanh Ca cũng hơi nghi ngờ rồi nhẹ giọng đáp: "Trên bái thiếp rõ ràng viết như thế, không sai được ạ."

"Không gặp," Thanh Li cùng không nghĩ nhiều, nàng thản nhiên nói, "Trả về cho nàng ta đi."

Trước đây ngay cả tiếng gió cũng không nghe thấy, bây giờ lại tùy tiện đưa bái thiếp cho mình, nàng ta cho rằng nàng ta là ai chứ?!

Thanh Li gả vào cung vẫn chưa tới hai tháng, lại đúng lúc là thời điểm cuối năm. Vì cấm kỵ, ngay cả mẫu thân nàng cũng chưa từng triệu kiến, nhớ nhung trong lòng
ngày càng nhiều thì làm sao có tâm trạng gặp Nguyên Thành trưởng công chúa?

Càng không cần phải nói, lần này nàng ta cầu kiến, hơn phân nửa chính là vì chuyện tham ô trên triều đình, nếu hai người gặp nhau, ngược lại càng lúng túng hơn.

Liếc mắt nhìn Hoàng đế, nàng nhẹ giọng dò hỏi: "---- Không gặp, không sao chứ?"

Hoàng đế đang tập trung tinh thần xem tấu chương trước mặt, nghe thế hắn cũng không ngẩng đầu, thản nhiên nói ra: "Không cần để ý tới nó."

Trong lòng Thanh Li nắm chắc rồi, nàng cũng không nói thêm gì nữa, nàng tỏ ý bảo Oanh Ca đi trả bái thiếp về cho Nguyên Thành trưởng công chúa, sau đó nàng cúi đầu ăn mứt hoa quả, lười biếng đọc tiếp thoại bản.

Chuyện xưa trong nhân gian đều chỉ là những khuôn mẫu sáo rỗng, bộ nào cũng tình chàng ý thiếp, xem được một lát nàng đã thấy chán, nàng tiện tay ném sang một bên, nửa người tựa lên đệm, chuyên tâm ăn gì đó.

Hoàng đế làm việc cực kỳ tập trung, bình thường nếu như hắn đã nghiêm túc làm việc thì rất khó dứt ra, rốt cuộc sau khi giải quyết xong chồng tấu chương trước mặt mình, tiếp theo uống một hớp trà nóng hắn mới nhìn sang tiểu cô nương, thấy miệng nàng phình ra, ăn gì đó tựa như chú chuột nhỏ đang khoét kho thóc, trong lòng một mảnh bình yên, trái tim hắn nhũn ra.

"Nàng ăn gì thế?" Hắn đứng dậy hoạt động gân cốt, chậm rì rì đi đến trước mặt Thanh Li, ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, "Vui vẻ như vậy."

"Mứt hoa quả này không tệ," Thanh Li đẩy ngón tay đang nâng cằm mình ra, thuận thế đút một miếng mứt hoa quả vào miệng Hoàng đế, dáng vẻ cầu được khen ngợi, "Chàng nếm thử đi."

Hoàng đế không thích đồ ngọt, thức ăn bình thường rất ít những thứ này, bây giờ tiểu cô nương lại ân cần đút như vậy, từ chối cũng không tốt, hắn đành nhai nhai rồi nuốt xuống.

Chẳng qua là, hàm răng vừa mới hoạt động, lông mày hắn bỗng nhíu chặt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp