Cô là một lọ lem nhỏ bé và cô đơn. Còn anh... một chàng hoàng tử ấm áp. Năm mười một tuổi cô mất mẹ, từ đó cô sống trong bóng đêm cô độc và lạnh lẽo. Bỗng anh xuất hiện như ánh nắng mặt trời giữa mùa đông giá rét, đem đến cho cô hi vọng để sống.
Hai người đã cùng nhau trải qua bao phong ba sóng gió, cùng nhau nếm trải những phút giây ngọt ngào và đắng cay. Nhưng cuối cùng người con gái anh thật sự yêu vẫn không phải là cô. Cô cuối cùng cũng chỉ là một người thay thế tội nghiệp!
Thế nhưng, trái tim cô vẫn luôn muốn bảo vệ và quan tâm anh. Cô muốn dùng quãng đời còn lại của mình để trao trả lại anh hết bao yêu thương, trao trả hết bao tình yêu mà anh đã từng dành cho cô.
Vì cô vốn cô đơn nên lúc giã từ cuộc đời, cũng không có ai bên cạnh để lau khô nước mắt, không có ai bên cạnh để nhắn nhủ đau thương... Cứ thế mà lạnh lẽo ra đi, thân thể nhỏ nhắn này từng có ai ủ ấm khi đông về, từng có ôm lấy nó giữa cuộc đời lạc lõng. Vậy mà giờ lại chỉ trơ trọi có một mình, một mình lặng thầm ôm mối đau thương... Đôi mi kia cuối cùng cũng từ từ khép lại, mãi mãi bỏ quên những kí ức về anh, về những gì ngọt ngào nhất...