thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công, nhẹ nhàng
Thẩm Ký đang bị cha hắn nắm cổ áo kéo vào phòng khách.
Gần khai giảng lớp 12 rồi, có phải người muốn đi quét rác không hả
"pa, pa hãy bình tĩnh nghe con, con không có em gái cũng không phải nữ nhân"
Quá tức cha Thẩm Ký cho hắn một cái tát trên mặt : “mày cho rằng lão tử không trị được mày! !”
Mẹ Thẩm Ký chạy ra kéo lấy ba hắn: “có chuyện gì thì từ từ nói! !”
“từ từ nói? Nói hắn có nghe không! ! cả ngày cứ dán mắt trên màn hình máy tính không chịu học hành, đạo tháp có thể ăn sao?”
“trên lý thuyết là có thể” Thẩm Ký mặt không đổi sắc, nói rất anh dũng.
Cha Thẩm Ký dơ tay lên định tát một cái, mẹ Thẩm Ký liền đỡ lấy tay ngăn chặn giữa đường.
“thằng nhóc con, đừng tưởng rằng mày đọc sách thì ngon.” Cha sắc mặt tán xanh, tức giận đến kính cũng không nhấc lên được “mày cút. Cút đi công ty làm việc đi.”
“cái ông này! ! trải nghiệm cũng phải chọn thời điểm chứ, giờ cũng đến thời gian thi cử..”
“để hắn ở nhà ôn tập? bà đừng có nghĩ như thế, cái loại phế vật này phải cho hắn ra ngoài xã hội vài vòng mới biết tốt xấu.”
Thẩm ký thẳng người cái: “Đi thì đi.”
“tốt lắm, ” cha hắn cười gằn, “Ngày mai bắt đầu đi làm.”