Thể Loại: Trùng Sinh Thành Thú, Huyền Huyễn, Cổ Đại, Sư Đồ, Sủng, nhẹ nhàng Editor: Càfé Sáng
Truyện này viết về tình yêu ngọt ngào của hai sư đồ.
Tiền Sắt Sắt, người cũng như tên, yêu tiền như mạng, nhưng vì nam sắc cũng có thể vứt luôn sinh mạng. Vào một ngày đẹp trời nào đó điều này đã được chứng minh. Đơn giản, cô chết vì một người đàn ông.
Khi tỉnh lại thì phát hiện mình trở thành một con hồ ly con, có lẽ được trời cao đoái thương, thành hồ ly lại được ban một mỹ nam làm sư phụ, Tiền Sắt Sắt lập tức cảm thấy viên mãn.
———-
Tiền Sắt Sắt vẫn như cũ, có thể bán sư phụ lấy tiền, nhưng cũng có thể vứt tiền vì mỹ nam.
Bạn sư phụ nào đó giận dữ, vi sư không phải mỹ nam sao?
Tiền Sắt Sắt run run ngón tay, sư….sư phụ, một ngày làm thầy, cả đời làm cha, đồ nhi không muốn loạn luân!
———-
Mục tiêu cuộc đời này của bạn sư phụ nào đó: dốc toàn lực xây tường cao, phòng ngừa đồ đệ vượt tường. Khí tiết là gì chứ? Có quan trọng bằng giữ đồ đệ không? Vẫn là xây tường thật cao đi.
Châm ngôn của bạn đồ đệ nào đó: ngươi có kế sách tốt thì sao, ta đây vẫn có thang để vượt tường. Cố gắng khiêng thang trèo tường mới là vương đạo.
———-
Một buổi sáng đẹp trời nào đó, bạn sư phụ nào đó tỉnh lại phát hiện trên giường mình có thêm một người.
Nữ nhân nào đó rất thẳng thắng: sư phụ, người ta vẫn nói nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài. Sư phụ trước sau gì cũng phải cho một nữ nhân nào đó dùng, không bằng để đồ nhi dùng trước nhé!
Bạn sư phụ nào đó cười gian xảo: ngươi muốn dùng thế nào thì cứ dùng thế đó đi.
Bạn đồ đệ nào đó ăn xong chùi mép định vẫy tay áo chạy lấy người, bạn sư phụ nào đó lên tiếng: đồ nhi định không chịu trách nhiệm với sư phụ sao?
Bạn đồ đệ nào đó sốc: Sư phụ xây tường cao như vậy, đồ nhi không ra được. Cho dù có muốn cũng không thể.
Bạn sư phụ nào đó đưa tay ôm eo đồ đệ: Vậy thì đừng đi nữa.
Càfé:Phù hợp với những trái tim yếu đuối hoặc để an ủi những trái tim đang bị đau đớn vì truyện khác hành hạ. Ngọt, sủng, vui nhộn, không ngược, nhẹ nhàng theo kiểu điền văn, hoan nghênh nhảy hố.