Các cô gái trẻ vui vẻ cảm ơn Tô Niệm, miệng đầy là lời chúc phúc dành cho cậu và Hoắc Trăn. Nghe xong, không biết xuất phát từ tâm lý kỳ lạ nào, Tô Niệm cũng xin họ một bản ảnh chụp, lưu vào điện thoại của mình.
Sau đó, cậu cùng Hoắc Trăn chào tạm biệt các cô gái và rời khỏi tòa nhà.
Ngày hôm nay thật sự quá đủ kích thích.
Chiếc xe bị hỏng, Tô Niệm không còn cách nào đưa Hoắc Trăn ra ngoài mua đồ. Hơn nữa, tiểu thiếu gia cũng đã khá mệt mỏi, nên cậu cùng Hoắc Trăn về nhà. Cậu gọi cho giám đốc một nhà hàng, bảo họ chuẩn bị năm trăm phần đùi cừu nướng và cơm, sau đó đưa đến nhà cũ. Xong xuôi, cậu lập tức nằm bẹp xuống giường.
Hoắc Trăn lấy bộ giáp bạc của mình, thay bộ quần áo thoải mái trên người ra, lại biến thành một vị tướng quân uy phong lẫm lẫm. Hắn ôm Tô Niệm đang nằm bẹp dí lên, véo véo khuôn mặt nhỏ của cậu, dỗ dành: "Tô Niệm, ăn một chút gì rồi hẵng ngủ."
Tiểu thiếu gia lười biếng cọ vào ngực hắn, mắt cũng không muốn mở.
Hoắc Trăn thấy vậy, đành phải lấy một phần bữa tối mà giám đốc nhà hàng đã gửi tới, đút từng miếng từng miếng vào miệng Tô Niệm.
Người không muốn mở mắt lại không từ chối bữa tối đưa đến tận miệng. Hoắc Trăn đút một thìa, tiểu thiếu gia liền mở miệng một lần, ngoan ngoãn ăn hết, nhai hai miếng rồi nuốt, sau đó Hoắc Trăn lại đút thêm một thìa.
Chẳng bao lâu, hơn nửa phần bữa tối đã hết. Hoắc Trăn còn muốn đút thêm, tiểu thiếu gia lại lắc đầu. Cậu có khẩu vị nhỏ, dù thế nào cũng không ăn thêm được nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT