【“Tân Nương Của Hà Thần” là phó bản thí luyện. Dưới đây sẽ bắt đầu giới thiệu bối cảnh phó bản.】

【Có một ngôi làng hẻo lánh tên là Hà Thần thôn, quanh năm phải chịu lời nguyền của Hà Thần. Ngôi làng yêu cầu cứ ba năm phải hiến tế một thiếu nữ thuần khiết làm tân nương cho Hà Thần, nếu không sẽ phải chịu sự trừng phạt của Hà Thần, cả thôn sẽ bị hồng thủy nhấn chìm.】

【71 giờ nữa, chính là kỳ hạn ba năm đã định.】

【Điều kiện hoàn thành phó bản: Tồn tại 72 giờ. Nhiệm vụ phụ: Tìm ra chân tướng lời nguyền của Hà Thần.】

【Phó bản thí luyện mở chế độ bảo vệ người chơi. Trong quá trình chơi, cấm tấn công người chơi khác, nếu không sẽ bị coi là vi phạm quy định. Người vi phạm sẽ phải chịu hình phạt.】

【Phương thức xử phạt: Chặt đầu.】

【Số lượng người chơi: 25 người. Tổng điểm phó bản: 5000 điểm. Điểm sẽ được phân phối dựa trên đánh giá biểu hiện của những người chơi còn sống sót cuối cùng. Biểu hiện càng tốt, điểm nhận được càng nhiều.】

Âm thanh điện tử lạnh lẽo truyền vào đầu tất cả người chơi. Họ chỉ có thể nghe thấy tiếng nói, nhưng trước mắt lại tối đen như mực.

【Phó bản đã tải xong. Quá trình trò chơi sẽ được phát sóng trực tiếp toàn bộ. Chúc người chơi có một trò chơi vui vẻ.】

【Đinh, cảnh báo! Màn đêm buông xuống, quái vật Xích Chu đã ra ngoài bắt người! Xin tất cả người chơi lập tức di chuyển đến điểm an toàn.】

Một tiếng cảnh báo bén nhọn vang vọng trong đầu. Trước mắt tất cả người chơi chợt lóe lên, cuối cùng cũng nhìn rõ cảnh tượng phía trước.

Đây là một khu rừng rậm bao quanh một ngọn núi. Ở cuối tầm mắt mọi người, có một ngôi làng nhỏ yên tĩnh.

Trên một căn nhà trong số đó treo một biểu tượng tam giác ngược màu đỏ cùng vài dòng chữ vàng: 【Điểm an toàn】.

Bách Lý Tân nhìn quanh bốn phía. Xung quanh anh có hơn hai mươi người đang đứng, ánh mắt ai nấy đều tràn ngập sự mơ hồ và cảnh giác.

Còn trên đỉnh đầu mỗi người, đều hiển thị hiệu ứng buff riêng của họ.

Giữa rừng núi và thôn xóm, một con sông uốn lượn quanh co chảy dài.

Trăng tròn đỏ như máu treo trên đỉnh trời, chói mắt tựa máu tươi. Ánh trăng chiếu xuống khúc sông phía trên, nhuộm cả dòng nước thành màu đỏ thẫm.

Xung quanh tĩnh mịch đến đáng sợ, khắp nơi đều toát lên vẻ quỷ dị.

Bỗng nhiên, tiếng lá cây xào xạc vang lên từ bốn phương tám hướng.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một cái bóng khổng lồ đột ngột “Loảng xoảng” một tiếng từ trên trời giáng xuống!

Chờ đến khi họ nhìn rõ vật thể đó, trong không khí lập tức vang lên vài tiếng hít sâu.

Đó là một con quái vật!

Con quái vật đó cao chừng hai mét rưỡi, tứ chi dài ngoẵng, rất giống dị hình trong phim khoa học viễn tưởng. Cẳng chân mảnh khảnh nhưng đùi lại thô to, ở giữa có một khớp xương linh hoạt nối liền. Bàn chân dày nặng, chỉ cần nhìn qua là có thể cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp từ đôi chân ấy.

Lưng nó phủ một lớp lông tơ màu đen dày cộm, trên gương mặt trắng bệch nhăn nhúm như của người chết có khảm bốn con mắt đỏ rực. Miệng nó ngoác ra, khóe miệng rách từ tai trái đến tận tai phải.

Bàn chân thô kệch của con quái vật giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng “loảng xoảng” vang dội.

Cái lưỡi đỏ tươi dài hơn hai mươi centimet vươn ra, từ trong cổ họng nó phát ra tiếng cười chói tai “khặc khặc khặc”.

Cánh tay quái vật giơ cao lên, một luồng hàn quang lập tức lóe qua trước mắt một người chơi.

Chưa kịp hét lên, người chơi kia chỉ cảm thấy toàn thân tê rần. Hắn cúi đầu nhìn xuống thì thấy bụng mình đã bị khoét một lỗ thủng, ruột gan lẫn với máu loãng tuôn trào ra ngoài!

Ánh mắt người chơi này hiện lên vẻ không thể tin nổi, hắn nhìn những người chơi xung quanh cầu cứu, nhưng lại phát hiện họ đã sớm chạy tán loạn cả rồi!

Gã người chơi không cam lòng ngã xuống đất, sinh lực nhanh chóng trôi đi. Hắn tuyệt vọng nằm đó, vươn tay về phía bóng lưng của những người chơi khác.

Cứu tôi, cứu tôi với.

Nhưng lúc này, trong đầu những người chơi khác chỉ còn lại một chữ: Chạy!

Chạy!

Chạy mau!

Đường núi gập ghềnh, những người chơi hoảng hốt không chọn đường mà cứ thế băng qua khu rừng. Cành cây sắc nhọn rạch qua da, đâm thủng lòng bàn chân họ, nhưng họ lại hoàn toàn không hay biết.

Trước bản năng sinh tồn, chạy trốn đã là suy nghĩ duy nhất của họ lúc này.

Ngay sau đó, con thứ hai, con thứ ba, rồi ngày càng nhiều quái vật xuất hiện ở bốn phía.

Khác với những người chơi đang liều mạng bỏ chạy, lũ quái vật này lại chậm rãi đi theo sau. Chúng như những kẻ săn mồi đứng đầu chuỗi thức ăn, nhìn xuống con mồi chắc chắn sẽ bị tóm, đuổi theo và trêu đùa họ.

Bách Lý Tân vừa chạy vừa quan sát tình hình của những người chơi khác, trên đầu tất cả mọi người đều xuất hiện một biểu tượng buff màu vàng nhạt.

Có người được tăng chỉ số vũ lực, có người được tăng tốc độ.

Tuy hiệu ứng buff mỗi người mỗi khác, nhưng nhìn qua đều là hiệu ứng có lợi.

Hạ Trì nhanh chóng chạy đến bên cạnh Bách Lý Tân, cậu ta tò mò ngẩng đầu liếc nhìn buff trên đầu Bách Lý Tân.

【Chỉ số vũ lực suy yếu 95%】

Khi hai người nhìn nhau, Bách Lý Tân thấy rõ sự kinh ngạc và đồng cảm trong mắt đối phương.

Bách Lý Tân ngẩng đầu nhìn buff của Hạ Trì.

【Chỉ số vũ lực tăng 500%】

Bách Lý Tân: “…”

Đáng ghét!

Chênh lệch giữa chỉ số may mắn A và F- lớn đến vậy sao?

Bỗng nhiên, một con quái vật đáp xuống phía sau, bám riết lấy họ.

Thấy con quái vật cứ bám riết lấy hai người, Hạ Trì cắn môi, với vẻ mặt như sắp ra pháp trường, cậu ta hô lên: “Anh trai, em dụ nó đi, anh chạy mau!”

Nói rồi, Hạ Trì nhặt quả rụng dưới đất, ném mạnh vào người con quái vật, đoạn xoay người chạy về hướng ngược lại với Bách Lý Tân. Vừa chạy, cậu ta vừa không quên khiêu khích con quái vật: “Đồ quái vật, có bản lĩnh thì tới đây đuổi tao này!”

Con mồi đột nhiên tách ra chạy, quái vật dừng bước, nghi hoặc nhìn một lúc.

Giây tiếp theo, nó quay phắt đầu, gầm lên một tiếng rồi tiếp tục đuổi theo Bách Lý Tân.

Bách Lý Tân: “…”

Hạ Trì: “…”

Hạ Trì dừng bước, vẻ mặt ngơ ngác, sốt ruột hét về phía con quái vật: “Này, mày đuổi nhầm người rồi!”

Cậu ta vừa dứt lời, một con quái vật khác đã lẻn đến trước mặt.

Hạ Trì hét to một tiếng “Đệt”, rồi quay đầu cắm đầu cắm cổ chạy.

Bách Lý Tân đành phải hét với theo: “Chạy mau, gặp lại ở trong làng!”

Ở một nơi mà những người chơi này không thể thấy được, chính là sảnh chờ của trò chơi, vô số người chơi lâu năm đang theo dõi các kênh livestream.

Kênh livestream được chia làm bốn loại.

Phòng Thí luyện Tân thủ,

Phòng Sơ cấp Hồi hộp,

Phòng Trung cấp Kinh dị,

Phòng Cao cấp Tử vong.

Lúc này, phòng tân thủ vốn hiếm người xem bỗng tràn vào không ít khán giả.

[Đông thế, mọi người cũng đến xem người phá kỷ lục game khởi động à?]

[Đúng vậy, 31 phút, nhanh hơn gấp đôi so với kỷ lục 62 phút được giữ trước đó! Tân thủ này không phải dạng vừa đâu, chắc chắn sẽ có nhiều bang hội lớn tranh giành.]

[Cũng phải sống sót qua nhiệm vụ thí luyện đã chứ, tân thủ này e là lành ít dữ nhiều rồi.]

[Chỉ số may mắn quá thấp, F-, tôi chưa từng thấy ai thấp như vậy. Phó bản và nhân vật cậu ta bốc được cũng không ra gì, phó bản Hà Thần nổi tiếng là khó, tỷ lệ sống sót chỉ có 10%.]

Trên màn hình, một thanh niên tuyệt mỹ mặc bộ đồ ngủ đang băng qua khu rừng, phía sau là con quái vật ngày càng đuổi đến gần.

Làn da của thanh niên trắng nõn như tuyết, tinh xảo như một con búp bê sứ. Lẽ ra hắn nên xuất hiện trong một cung điện tráng lệ huy hoàng, chứ không phải trong tình cảnh mạo hiểm thế này.

[Một khi bị quái vật “Xích Chu” đuổi theo thì không có khả năng sống sót, con quái vật này đến giờ vẫn là ác mộng của tôi.]

[Quái vật hung tàn như vậy, tại sao lại đặt ở phó bản thí luyện? Tội nghiệp tiểu mỹ nhân của tôi.]

[Nghe nói là năm đó hệ thống bị virus, cấy dữ liệu của “Xích Chu” vào phó bản này.]

[Sao tôi lại nhớ là phó bản này đã sớm bị đóng vì lỗi rồi nhỉ, sao lại đột nhiên khởi động lại?]

[Ai mà biết được, dù sao thì đám người chơi này đúng là xui xẻo.]

Lá cây xung quanh không ngừng lướt về phía sau, Bách Lý Tân như một con cáo nhanh nhẹn, linh hoạt xuyên qua cánh rừng.

Nhưng con quái vật phía sau không hề có ý định buông tha hắn. Mắt thấy nó sắp đuổi kịp mình, trong mắt Bách Lý Tân chợt lóe lên hàn quang.

Hắn một tay bám chặt lấy thân cây bên cạnh, hai chân chùng xuống, vai gồng lên, lợi dụng đà chạy tung một cú đá xoay đầy uy lực, nhanh, hiểm, chuẩn xác vào hộp sọ của quái vật.

“Bốp” một tiếng vang lớn.

Quái vật chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, nó lảo đảo vài bước rồi “loảng xoảng” một tiếng, cắm đầu ngã xuống đất.

Cẳng chân Bách Lý Tân bị chấn đến run lên bần bật, hắn xoa xoa cái chân tê rần, một chân đạp lên hộp sọ của quái vật, ánh mắt đầy chiến ý, lạnh lùng nói: “Lão tử không ra oai, thật sự coi tao là mèo bệnh à? Dù chỉ còn 0.5% chỉ số vũ lực, bọn mày cũng phải gọi tao là bố!”

Con quái vật nằm rạp trên đất đau đớn r*n rỉ. Ngay khi Bách Lý Tân định thả nó ra để rời đi, con quái vật bỗng ngửa đầu rú lên một tiếng ai oán, chói tai.

Ngay sau đó, tất cả lũ quái vật đang đùa bỡn những người chơi khác đều đồng loạt dừng bước, rồi xoay người chạy như bay về cùng một hướng.

Bách Lý Tân nhìn lũ quái vật bỗng nhiên từ bốn phương tám hướng ùa tới, khó khăn lắm mới nặn ra được một chữ từ cổ họng.

"Mẹ nó."

Khóe mắt hắn liếc qua con quái vật đang ngã trên đất, liền thấy nó nở một nụ cười trào phúng với mình. Bách Lý Tân không nói hai lời, vác thẳng con quái vật lên vai, lắc lắc cái chân đã tê dại rồi lại tiếp tục chạy như điên.

Con quái vật hiển nhiên không ngờ tới chuyện này, nó hoảng sợ giãy giụa, nhưng đổi lại chỉ là một cú đấm trời giáng nữa của Bách Lý Tân.

Con quái vật co giật vài cái, mắt trợn trắng rồi ngất đi hẳn.

Tất cả người chơi đều dừng tay, ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu lũ quái vật đã đi đâu hết.

"Vừa rồi có chuyện gì vậy?"

"Chắc là bị tiếng kêu kia gọi đi rồi."

Mọi người may mắn sống sót qua kiếp nạn, ai nấy đều thở hổn hển.

"Dù sao thì cũng phải cảm ơn tiếng kêu vừa rồi, chúng ta mau đến điểm an toàn thôi!"

Các người chơi không dám nán lại lâu, vội vàng chạy về phía điểm an toàn.

Mà lúc này, Bách Lý Tân - kẻ đã kéo hết mọi thù hận và đáng lẽ phải được cảm ơn nhất - vẫn đang chạy như điên trong rừng.

Mồ hôi thấm ướt lưng áo hắn, tóc mái trên trán cũng bết lại thành từng lọn.

Sau lưng hắn, một chuỗi dài quái vật nối đuôi nhau đuổi theo.

Bách Lý Tân vừa chạy vừa lôi lưỡi con quái vật ra khỏi miệng nó, kéo theo một vệt nước bọt sền sệt.

Bách Lý Tân không hề do dự, bôi thẳng nước bọt lên quần áo mình.

Đợi đến khi chắc chắn mùi của mình đã bị mùi của quái vật che lấp hoàn toàn, Bách Lý Tân mới dừng tay.

Lũ quái vật đang liều mạng đuổi theo sau lưng hắn cũng như thể mất đi mục tiêu, bước chân dần chậm lại rồi dừng hẳn.

Chúng ngơ ngác dừng lại giữa rừng, ngẩng đầu lên đánh hơi.

Bách Lý Tân cũng dừng bước. Con quái vật trên lưng nặng chừng ba trăm cân, vừa rồi vác tên to xác này chạy bán sống bán chết suýt nữa đã vắt kiệt sức hắn.

Hắn ném con quái vật xuống đất, một tay chống vào thân cây thở hổn hển, rồi nấp sau gốc cây cảnh giác quan sát tình hình trong rừng.

Vì biến cố vừa rồi, những người chơi khác hẳn đã nhân cơ hội rời đi cả rồi.

Nhưng bây giờ hắn vẫn chưa thể xuống núi được.

Lũ quái vật này tuy đã mất dấu mùi của hắn, nhưng mắt chúng không mù. Giờ phút này, chúng đang chiếm giữ khắp nơi trong rừng, chỉ cần hắn bất cẩn để lộ vị trí, chúng sẽ lại khóa chặt lấy hắn ngay lập tức.

Bách Lý Tân mệt mỏi trượt người ngồi xuống đất, nhìn cánh tay và bắp đùi đang co rút vì vận động quá sức mà thở dài.

Không đời nào ngờ được, đường đường là một Chủ Thần như hắn, thế mà lại có ngày phải "xóa acc chơi lại"!

Mấy vạn năm trước, hắn từng là một người làm nhiệm vụ trong thế giới xuyên nhanh, sau khi thông quan các nhiệm vụ vị diện thì nghịch tập thành thần, còn trở thành người yêu của Đế Già Chủ Thần, cùng nhau quản lý hàng tỷ vị diện.

Không lâu trước đây, họ phát hiện một khối năng lượng không xác định ở cạnh vị diện Lam tinh. Ngay lúc Đế Già đang phân tích thành phần của khối năng lượng thì nó đột nhiên phát nổ, và người yêu của hắn cũng biến mất từ đó.

Hắn đã lần theo tia năng lượng cuối cùng của vòng xoáy để tiến vào thế giới này, tìm kiếm tung tích người yêu.

Hắn có thể cảm nhận được thế giới này ẩn chứa một nguồn năng lượng khổng lồ, chỉ là nguồn năng lượng đó lại tràn ngập ác ý và mùi máu tanh.

Thế giới này phụ thuộc vào vị diện Lam tinh, xem ra hiện tại, những người chơi tiến vào đây đều đến từ Lam tinh.

Hắn cần phải nhanh chóng tìm được Đế Già và điều chỉnh lại nguồn sức mạnh này.

Nếu cứ để nguồn năng lượng này mặc sức bành trướng, nó không chỉ gây ra sự vặn vẹo và chấn động cho vũ trụ, mà thậm chí có thể hình thành một vòng lặp hủy diệt, phá hủy tất cả các thế giới vị diện khác.

Nhưng đáng tiếc, sau khi vào thế giới này, hắn đã thử cảm nhận Đế Già nhưng lại không thể xác định được vị trí của người ấy.

Hoặc là Đế Già không tiến vào thế giới game này, hoặc là người ấy đã xuất hiện ở đây dưới một hình thức khác.

Bách Lý Tân theo thói quen đưa tay lên xoa mặt, lại vô tình bôi cả vệt nước bọt sền sệt lên má.

Hắn chán ghét liếc nhìn con quái vật đang nằm sõng soài, bực bội cào cào đám cỏ dưới đất.

Đúng là "quan tâm sẽ bị loạn", trong lúc hoảng hốt, hắn thế mà quên cả thay bộ đồ ngủ.

Có lẽ vì là một kẻ "vượt biên", nên vừa vào game khởi động, hắn đã phát hiện vũ lực của mình chỉ còn chưa tới một phần mười, thần lực cũng hoàn toàn không thể thi triển.

Cộng thêm buff "Triền miên giường bệnh", giá trị vũ lực của hắn hiện tại chỉ còn lại 0.5%.

Vũ lực giảm mạnh, lại vừa trải qua một loạt thao tác đến giới hạn, toàn thân hắn đã mệt đến mức một ngón tay cũng không nhấc nổi.

Không ngã quỵ xuống đất đã là may lắm rồi, nói gì đến chuyện xuống núi.

Xem ra đêm nay chỉ có thể tìm một nơi an toàn trên núi để nghỉ ngơi, đợi thể lực hồi phục rồi mới rời khỏi đây được.

Bách Lý Tân nhìn quanh bốn phía, mắt đột nhiên sáng lên.

Cách hắn không xa, thế mà lại có một hang động.

Bách Lý Tân cố gượng dậy với thân thể mỏi rã rời, cũng không quên lôi theo con quái vật, lê từng bước tới cửa hang.

Cửa hang tối om, không nhìn thấy gì bên trong. Để cho chắc ăn, Bách Lý Tân nhặt một hòn đá dưới đất ném vào.

Hòn đá lăn trên mặt đất, tạo ra tiếng "lộc cộc", cuối cùng chỉ nghe một tiếng "tõm" khi rơi xuống nước.

Đợi vài giây, trong hang cũng không có tiếng động nào khác vọng ra.

Ở phía xa, lũ quái vật đã bắt đầu từ từ tiến lại gần đây. Bách Lý Tân không dám chậm trễ, kéo thẳng con quái vật đang hôn mê vào trong bóng tối của cửa hang.

...

Trong phòng livestream, khán giả nín thở theo dõi. Mãi đến khi thấy Bách Lý Tân vào trong hang, mới có người nhắn tin trên khung bình luận.

[Vãi, kịch tính quá.]

[Vừa rồi tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực luôn, không hổ là mỹ nhân tôi chấm, vừa biết đánh vừa thông minh, quan trọng nhất là còn đẹp trai nữa.]

[Tiểu mỹ nhân này là búp bê kim cương phiên bản người thật à? Cú đấm vừa rồi mà không bị suy yếu vũ lực chắc đủ để xưng bá thế giới luôn rồi nhỉ?]

[Lạ nhỉ, sao màn hình livestream của tiểu mỹ nhân lại đen thui thế?]

[Chắc là hang động được hệ thống mặc định là không gian riêng tư giống như phòng tắm, nên tự động bị che rồi.]

[Thế thì hết cái hay để xem rồi, tôi qua phòng livestream khác đây. Trận đấu hạng phòng cao cấp cũng đang cháy lắm, các đồng chí, lúc nào tiểu mỹ nhân ra ngoài thì réo tôi một tiếng nhé.]

[ Tôi cũng vậy, mai gặp. ]

Trong phòng livestream, người xem lục tục rời đi, cuối cùng chỉ còn lại lác đác vài người.

Mà đúng lúc họ không để ý, ở ngay cửa động, lũ quái vật đã chậm rãi tiến lại gần.

Lũ quái vật sốt ruột đi vòng quanh cửa động, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có con nào dám tiến vào. Dường như nơi này có thứ gì đó khiến chúng vô cùng kiêng kỵ.

Bỗng nhiên, một luồng hơi nước từ cửa động tràn ra.

Lũ quái vật vừa rồi còn khiến người ta nghe tiếng đã sợ vỡ mật, giờ đây lại như thể gặp phải ma, gào lên rồi hoảng loạn lùi về sau, bỏ chạy tán loạn.

Người xem trong phòng livestream không chú ý tới điều này, mà Bách Lý Tân đã đi vào trong động cũng chẳng hề hay biết.

Huyệt động này nhìn từ bên ngoài không lớn, không ngờ bên trong lại là một thế giới khác.

Vách đá nơi đây ẩm ướt, trên đỉnh động thỉnh thoảng lại có giọt nước rơi xuống. Đi vài bước còn có thể giẫm phải một vũng nước nhỏ, hòn đá vừa rồi ném vào hẳn là đã rơi xuống một trong những vũng nước đó.

Cuối sơn động có một nơi hắt ra ánh sáng. Bách Lý Tân kéo con quái vật đi vài phút, đến khi nhìn rõ cảnh tượng phía xa, trong mắt hắn tức khắc ánh lên vẻ kinh ngạc.

Sơn động này có hình dạng tựa như ký hiệu “♀”, phía trước là một lối đi hẹp, còn bên trong lại là một không gian hình tròn vô cùng rộng lớn.

Trên đỉnh và bốn vách của thạch động hình tròn đều được khảm những viên tinh thạch phát ra ánh sáng dịu nhẹ. Ánh sáng hắn nhìn thấy ban nãy chính là từ những viên tinh thạch này.

Giữa không gian là một suối nước nóng hình tròn, sương mù mờ ảo đang lựợn lờ bốc lên từ mặt nước.

Người Bách Lý Tân vốn đã vừa bẩn vừa hôi vì dính phải nước bọt của quái vật, bây giờ nhìn thấy suối nước nóng này, hắn lập tức quẳng con quái vật sang một bên, không nói hai lời mà cởi giày rồi bước vào.

Dòng nước ấm áp tức thì như một đôi bàn tay to lớn, bao bọc lấy toàn thân Bách Lý Tân, xua đi hơn nửa mệt mỏi trong hắn.

Bách Lý Tân khẽ thở dài một hơi, cả người chìm vào trong suối nước nóng, chỉ gác hai tay lên thành suối.

Dưới làn sương mù lượn lờ, gương mặt hắn hơi ửng hồng, lười biếng tựa vào cánh tay, mọi mệt mỏi đều tan thành mây khói.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên vang lên.

【 Đinh! Phát hiện thể lực người chơi tiêu hao quá mức, sau đây sẽ tiến vào trạng thái ngủ say trong thời gian ngắn. Trong quá trình ngủ say vẫn có khả năng bị tấn công, mời người chơi cố gắng tìm kiếm nơi an toàn để ẩn nấp! 】

【 Buff ngủ say sẽ bắt đầu sau ba giây đếm ngược. 3, 2… 】

Bách Lý Tân: “…”

Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống, hắn vội vàng đứng dậy khỏi suối nước nóng.

Ngay sau đó, âm thanh nhắc nhở lại vang lên lần nữa.

【 Đếm ngược kết thúc, buff ngủ say đã bật, chúc người chơi có một giấc mơ đẹp, ngủ ngon. 】

Bách Lý Tân vừa kịp bò lên bờ thì trước mắt đã tối sầm: “…”

Giấc mơ này đổi lại ngươi tới mà mơ đi?

Trong huyệt động yên tĩnh, một dòng nước dường như có sinh mệnh.

Dòng nước ấm áp từ trong suối vọt ra, leo lên tấm lưng của người thanh niên cuốn lấy đối phương kéo ngược về suối nước nóng, khóa chặt trong lòng mình.

Dòng nước chảy lên, men theo tấm lưng của người thanh niên trượt đến chiếc cổ thiên nga thon dài trắng nõn.

Làn da vốn nên trắng như dương chi giờ đây đã nhuốm một màu hồng phấn, đối phương tựa như đóa hoa đào ngày xuân, sắc hồng hiện hữu khắp nơi.

Đuôi mắt, gò má, khóe môi, bờ vai, xương quai xanh…

Dòng nước tham lam liếm láp không bỏ sót bất kỳ chỗ nào, cuối cùng dừng lại bên cổ chiếc áo sơ mi đã ướt đẫm của Bách Lý Tân.

Nó cử động khoan thai, nhẹ nhàng và dịu dàng, như thể đang mở một món quà vừa mới lạ vừa quý giá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play