Canh uống được một nửa, Vưu Tình vẫn ngồi trong lòng ngực Lương Tây Triều. Cô nghĩ thầm, mình ít cũng phải chín mươi cân, anh ấy ôm mãi thế này chẳng lẽ không thấy mệt?
Cô khẽ cựa chân, ý bảo anh thả mình xuống ghế, dù sao chỗ ngồi cũng không thiếu.
Lương Tây Triều đưa tay giữ lấy bắp chân trắng nõn của cô, xoa bóp mấy cái rồi trực tiếp khóa chặt trong tay, giọng mang theo ý tứ sâu xa:
“Chân em còn chẳng to bằng cánh tay anh, nặng được bao nhiêu chứ.”
“…”
Anh không có ý định để cô xuống, tay lại không hề nhàn rỗi, vừa gắp thức ăn vừa liên tục bỏ vào chén cô.
Vưu Tình ăn rất chậm, mỗi miếng đều nhai kỹ nuốt chậm. Tuy không giống cách ăn thoải mái phóng khoáng, nhưng lại có một loại phong vị khiến người ta nhìn thôi cũng muốn ăn theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT