Thể loại: Hiện đại, cường thủ hào đoạt, truy thê ,Song Khiết, Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử.
Văn án
【Kiêu ngạo Thái tử gia × Thanh lãnh mỹ nhân | Cường thủ hào đoạt】
Bắc Thành, nữ thần kiêu hãnh của đại học – Vưu Tình, xinh đẹp đến chói mắt, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng như băng sương.
Cô vốn xuất thân hào môn, cái danh thiên kim ai cũng ngưỡng vọng, thế nhưng học phí cũng phải tự mình kiếm lấy.
Lương gia – thư hương thế tộc trăm năm, con cháu đều nhã nhặn tao nhã, duy chỉ có người con thứ năm, Lương Tây Triều, là kẻ ngông cuồng kiêu ngạo, phách lối khó thuần phục, muốn gì làm nấy.
Hắn từ nhỏ đã được nâng niu như trăng như sao, nhưng hành sự lại tuỳ hứng, chẳng bao giờ kiêng dè ai.
Năm ấy, hắn gặp cô – Vưu Tình mười chín tuổi, lãnh diễm động lòng người.
Trong đêm mưa lạnh buốt, cả người cô ướt sũng, chật vật đứng chờ, cho đến khi chiếc Maybach đen dừng lại trước mặt.
Cửa xe mở ra, ánh mắt cô liền đối diện một đôi con ngươi đen thẫm, sắc bén như chim ưng, lạnh lùng nhìn thấu mọi thứ.
Khoảnh khắc đó, Vưu Tình run rẩy, hối hận muốn bỏ đi. Nhưng ngón tay vừa chạm vào cửa xe, bàn tay rắn chắc phía sau đã giữ lấy.
Cả người cô ngã vào ngực hắn, khuôn mặt đẫm mưa bị bàn tay ấy nâng lên, giọng nói trầm thấp, nguy hiểm vang bên tai:
“Chạy gì chứ? Em muốn, có thứ gì anh không cho được?”
Vưu Tình hiểu rõ, ngay từ đầu, giữa họ vốn chẳng thể đi đến cuối cùng.
Cô tỉnh táo, dứt khoát đề nghị chia tay.
Nhưng Lương Tây Triều nghe vậy chỉ cười lạnh, đôi mắt nheo lại, ngón tay thon dài chậm rãi lướt qua cánh môi cô:
“Anh từng nói sẽ để em đi sao?”
Vưu Tình nhìn thẳng vào hắn, giọng điệu bình tĩnh nhưng kiên quyết:
“Lương Tây Triều, em thích anh… nhưng em cũng lợi dụng anh.”
—
Nhân vật chính: Vưu Tình, Lương Tây Triều
Một câu tóm tắt: Nhất kiến chung tình | Cường thủ hào đoạt
Lập ý: Yêu là tôn trọng và bao dung