Tô Thanh Vân cùng Tần Anh trở lại thôn, dọc đường đi đâu cũng nghe thấy tiếng chúc mừng, hai người chỉ biết mỉm cười đáp lại.
“Tin tức này truyền cũng nhanh thật.” Về đến nhà, Tần Anh vừa xoa gương mặt đã mỏi nhừ vì cười, vừa nói.
“Thôn ta nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, chuyện này truyền đi rồi, chẳng mấy chốc cả thôn đều biết thôi.” Lý Tú Liên cười nói, “Chúc mừng nhé, em dâu.”
“Cảm ơn chị dâu cả.”
Ánh mắt Trương Tâm Lan nhìn thoáng qua Tần Anh, trong đó ẩn chứa một chút phức tạp—có hâm mộ, ghen tị, không cam lòng, lại có cả chấp nhận số phận. Đó là ánh mắt đặc thù chỉ có giữa phụ nữ với nhau, sự ghen tị vừa khéo léo vừa vi diệu.
Cùng là con dâu nhà họ Tô, thật ra trong lòng bà cũng từng mơ mộng: giá như mình có tri thức, có văn hóa, lớn lên lại xinh đẹp, xuất thân cũng tốt như Tần Anh thì tốt biết bao.
Nhưng mơ mộng chỉ là mơ mộng, rốt cuộc bà cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, xuất thân tầm thường, làm sao có thể so được với Tần Anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play