Một màn trò cười cuối cùng cũng khép lại bằng bi kịch. Trên đường trở về, Ngô Quế Hương vẫn không khỏi cảm thán:
“Cái nhà kia vốn dĩ đang yên lành, sao lại thành ra thế này chứ?”
Trương Tâm Lan nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Vì kỳ thi đại học mà vợ con cũng dám bỏ rơi, nếu con trai mình – Tòng Võ mà dám làm ra chuyện như thế, thì dù thế nào bà cũng đánh gãy chân anh, để anh khỏi còn làm loạn nữa.
Nhưng bà vẫn lấy làm lạ: “Chu Quân này dựa vào đâu mà chắc chắn như vậy, nhất định mình sẽ thi đậu đại học rồi rời khỏi nơi này?”
Tô Thanh Vân khẽ cười: “Có lẽ là vì xuất thân trước kia khiến hắn sinh ra ảo tưởng thôi.”
Cô nhìn rõ con người Chu Quân. Dù đã trải qua mấy năm sống lặng lẽ, nhưng trong lòng hắn, vẫn luôn coi bản thân là trí thức đến từ thành phố lớn.
Hắn tự cho mình thông minh, cảm thấy cao hơn người khác một bậc, tất nhiên nghĩ rằng mình có thể thi đậu đại học để rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play