Cả nhà vui mừng khôn xiết, rộn ràng bàn tán về diện mạo đứa bé. Tô Thanh Vân nhìn hài tử, cũng mừng đến không tả xiết.
Sinh mệnh quả thật kỳ diệu, một đứa trẻ ra đời, lập tức trở thành sợi dây bền chặt nhất gắn kết hai người, hai gia đình, không thể tách rời.
Tô Tòng Quân nhìn đứa bé nhăn nheo bé bỏng kia, ánh mắt ngây dại. Đến giờ anh vẫn có cảm giác không thật, con anh đã sinh ra rồi sao? Anh thật sự đã làm ba rồi sao?
Đứa bé dường như cảm nhận được không khí ồn ào xung quanh, bèn oa oa khóc hai tiếng, cả nhà lập tức nhỏ giọng lại.
“Có thể… cho tôi ôm con một chút không?” Tô Tòng Quân nhìn đứa bé trong lòng hộ sĩ, lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên có thể.” Hộ sĩ từ tốn đặt bé vào tay anh, “Tay trái đỡ đầu và gáy bé, tay phải đỡ mông và eo.”
Cả người Tô Tòng Quân căng cứng, cẩn thận đến cực độ. Tay anh cứng đờ như đang ôm một quả bom hẹn giờ, chỉ dám nâng nhẹ. Anh cảm thấy bé thật sự rất nhẹ, nhẹ đến mức dường như không tốn chút sức nào, nhưng đồng thời lại vô cùng nặng nề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT