Tô Thanh Vân tiếp tục nói:
“Kỳ vọng của tôi rất nhỏ, tôi chỉ muốn những đứa trẻ đó có thể biết đọc biết viết. Nhưng kỳ vọng của tôi cũng rất lớn, tôi muốn những đứa trẻ có thiên phú ấy không bị mai một, tôi muốn chúng có thể bước ra khỏi thôn, ra khỏi núi lớn, được nhìn thấy thế giới bên ngoài, có thể giống như tôi, đứng ở nơi này.”
“Tôi biết, có lẽ đây sẽ là một quá trình rất dài, nhưng đáng để tất cả chúng ta, hết thế hệ này đến thế hệ khác, cùng nhau nỗ lực để hoàn thành mục tiêu này.”
“Tôi hy vọng sẽ có một ngày, minh châu không còn bị bụi trần phủ lấp. Tôi hy vọng sẽ có một ngày, có thể nhìn thấy bầu trời đầy ánh sáng lấp lánh.”
“Những điều tôi muốn nói chỉ có vậy thôi, cảm ơn mọi người!”
Tô Thanh Vân cúi người thật sâu, sau đó đứng thẳng dậy.
Cô dùng một giọng điệu bình thản nhưng chan chứa chờ mong, kể lại những gì mình nhìn thấy và những điều mình kỳ vọng. Tất cả mọi người lại rơi vào im lặng, họ đều trầm ngâm suy nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT