Trong khuôn viên ngôi trường đại học kỹ thuật hàng đầu thế giới, Vu Kỳ nghe xong những lời ấy, trong lòng chợt trầm lặng.
Những chuyện khác ông còn có thể đưa ra lý lẽ phản bác An Nam công tước, nhưng riêng chuyện này ông không nói được.
Nghĩ đến tình hình giáo dục hiện tại của đất nước, Vu Kỳ chỉ có thể cười khổ.
Trong trường học, học sinh giỏi kém lẫn lộn; thầy cô cũng khó mà tìm ra được những học sinh thực sự có thiên phú và lý tưởng. Người có tài, có chí thì lại không dễ chen chân, hai bên cứ vậy rơi vào vòng luẩn quẩn, hệ thống giáo dục hỗn loạn như thế này, không biết còn kéo dài tới năm nào tháng nào.
Vu Kỳ buộc phải thừa nhận, trình độ giáo dục trong nước thực sự còn kém xa so với nước ngoài. Đi du học quả là một con đường có thể tiếp nhận nền giáo dục tốt hơn.
Ông nhìn gương mặt bình tĩnh của Tô Thanh Vân. Ông biết, dù An Nam công tước có thành tâm muốn mời, trong nước cũng khó mà dễ dàng để Thanh Vân ra nước ngoài. Nhưng ông vẫn muốn nghe xem cô sẽ nói gì.
“Tô tiểu thư, tôi thật sự không muốn nhìn thấy một nhân tài như cô bị mai một,” An Nam công tước nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT