“Xin lỗi?” Tô Thanh Vân khẽ cười, giọng vẫn mềm nhưng ánh mắt lạnh,
“Chỉ một câu xin lỗi nhẹ tênh là xong ư? Chỉ một câu thôi là có thể tùy tiện sỉ nhục một người phụ nữ, phá hoại gia đình người ta, bôi nhọ danh dự người ta sao? Lư phu nhân, nếu chuyện này rơi vào bà, người khác chỉ nói một câu ‘xin lỗi’ là bà có thể bỏ qua thật à?”
“Nếu bảo tôi phải bỏ qua, thì tôi không làm được. Tôi cũng không rộng lượng đến vậy đâu!”
“Hay là Lư phu nhân quen đứng ở vị trí cao chỉ tay năm ngón rồi? Cảm thấy chúng tôi đây không cùng đẳng cấp với các người, nên dù có bị lăng nhục cũng chỉ cần vài câu là coi như không có gì?”
Mấy chữ “khác đẳng cấp” làm không khí chợt ngưng đọng, sắc mặt mọi người trở nên khó tả.
“Cô nói bậy gì đó! Tôi tuyệt đối không có ý đó!”
Trần Lệ Trân biến sắc. Bà ta không có nhiều chữ nghĩa, nhưng không phải kẻ ngu. Ở cạnh nhà họ Lư nhiều năm, chút nhạy cảm chính trị vẫn có, loại lời lẽ này sao dám nhận, nhất là trước mặt đông người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT