Mọi người vẫn vừa ăn dưa hấu vừa chuyện trò rôm rả, chỉ có Tô Thanh Vân nghe thấy mẹ mình lẩm bẩm, cô bèn ghé sát, cũng khẽ thì thầm:
“Bên bà ngoại họ chắc còn ăn nhiều dưa hơn cả chúng ta, bên đó dưa hấu lúc nào cũng dư thừa.”
Do Tân thị có khí hậu đặc thù, chênh lệch nhiệt độ ngày đêm lớn nên dưa hấu trồng ra ngọt lịm, năng suất cũng cao. Chỗ ấy thiếu thứ gì chứ dưa hấu thì chưa bao giờ.
Tần Anh vốn không rõ mấy chuyện đó, nhưng tin tưởng con gái nên nghe xong cũng cười tươi: “Thế thì tốt rồi.”
Cả nhà ăn hết dưa hấu, ngủ bù cả ngày, đến tối cũng chưa muốn đi ngủ, ai nấy ngồi ngoài sân hóng mát. Đêm hè cuối cùng cũng có chút gió lùa, dù chẳng xua hết oi nóng nhưng cũng còn hơn không.
“Bầu trời hôm nay sao nhiều quá.” Có người ngẩng lên trời thở dài.
Bầu trời đen đặc như mực, đầy sao lấp lánh, giống như hàng vạn đôi mắt sáng rỡ đang nhìn xuống, lặng lẽ chứng giám thế gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play