“Các hành khách thân mến, hiện tại là 2 giờ 27 phút chiều theo giờ Kinh Thành. Trước mắt chúng ta sắp đến thủ đô vĩ đại — ga tàu hỏa Tiền Môn, Kinh Thành. Khi xuống tàu xin vui lòng mang theo đầy đủ hành lý, chúc quý khách có một chuyến đi vui vẻ...”
Theo tiếng còi dài của tàu hỏa, giọng nói truyền thanh vang lên rõ ràng, báo hiệu rằng điểm đến cuối cùng của chuyến đi này — Kinh Thành — đã ở ngay trước mắt.
Tô Thanh Vân khép quyển sách lại, thở phào một hơi. Ngồi tàu mấy chục tiếng đồng hồ, cho dù có giường nằm cũng vẫn khó chịu, huống chi những toa ghế cứng còn tệ hơn, thậm chí có người không mua được vé, đành ngồi ngay dưới đất. Dù mệt mỏi thế nào, họ cuối cùng cũng đã tới được Kinh Thành.
Cô thấy Tần Anh đang ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ, bèn hỏi: “Mẹ, sao vậy?”
Ánh mắt Tần Anh xa xăm:
“Mẹ nhớ, hơn hai mươi năm trước, chính từ ga tàu này mà mẹ rời đi rồi đến Lạc Thủy. Không ngờ nhiều năm trôi qua, nơi này thay đổi lớn đến thế.”
Tô Thanh Vân mím môi, hiểu rõ ý mẹ. Xa quê bao nhiêu năm, ngay cả ga tàu cũng chẳng còn giống xưa, huống chi là những nơi khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT