Trên đường trở về, Tô Thanh Vân vẫn mãi suy nghĩ về lời của thầy giáo: “Đồ vật ngay dưới chân” rốt cuộc là chỉ cái gì. Vừa đi vừa nghĩ, chẳng mấy chốc cô đã đến trước cửa nhà. Thấy cổng sân còn mở rộng, cô dừng lại chốc lát, rồi quyết định tiếp tục đi về phía trước.
Cô cứ thế đi đến cánh đồng thí nghiệm của thôn. Ngồi xổm trên bờ ruộng, ánh mắt cô lặng lẽ nhìn ra xa.
Ngoài ruộng, mấy sinh viên nông nghiệp cùng vài chuyên gia đang gieo giống loại lúa mạch mới chất lượng tốt. Gió xuân thổi qua mang theo mùi bùn đất tươi mát, hòa quyện hương vị ấm áp của ánh mặt trời đầu mùa.
Cô hơi nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ xem “đồ vật ngay dưới chân, gần trong gang tấc” là thứ gì. Ngoài ruộng, mấy người liên tục cúi xuống gieo hạt, rồi lại đứng thẳng dậy. Động tác cứ lặp đi lặp lại khiến eo lưng họ vô cùng mệt mỏi. Cách một lúc, ai cũng phải chống tay đấm lưng mấy cái để giảm tê mỏi.
Bây giờ gieo giống còn lâu mới đạt đến mức cơ giới hóa như sau này. Trên cơ bản vẫn phải dựa vào sức người và gia súc. Có một loại nông cụ gọi là “lầu”, dùng để gieo hạt, thường thì gia súc kéo phía trước, con người ở phía sau sàng hạt.
Mà sàng hạt cũng là một kỹ thuật, thường do những lão nông giàu kinh nghiệm đảm nhận. Họ đứng phía sau, dùng đôi tay rắc hạt. Lượng hạt nhiều hay ít hoàn toàn dựa vào cảm giác trong tay. Người có kinh nghiệm thường gieo rất chuẩn, hiếm khi xảy ra tình trạng chỗ thì thưa, chỗ lại quá dày.
Nhưng bây giờ, trong thôn đã chẳng còn mấy người có kinh nghiệm dày dạn như thế. Hơn nữa gia súc thì ít, cả thôn Lạc Thủy chỉ có vài con trâu nuôi ở đội sản xuất. Ruộng đồng thì nhiều, cung chẳng đủ cầu. Thế nên phần lớn vẫn phải dựa vào sức người mà gieo hạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play