“Là nông trường nào của Tân Thị vậy?” Tô Thanh Vân vội vàng hỏi, “Đại khái ở khu nào, chị có biết không?”
Bà ngoại và ông ngoại cô chẳng phải cũng ở nông trường Tân Thị sao? Nhưng Tân Thị rộng lớn, nông trường thì nhiều vô kể.
“À chuyện này…” Thấy dáng vẻ sốt ruột của cô, Vương Như hơi lấy làm lạ, “Hình như là ở gần Khách Thị, còn cụ thể thì tôi cũng không rõ. Em gái, sao em lại hỏi kỹ vậy?”
Khách Thị? Đôi mắt Tô Thanh Vân sáng rực lên: “Bà ngoại và ông ngoại em ở nông trường bên Khách Thị.”
“Trùng hợp vậy sao?” Vương Như cũng ngạc nhiên, cảm thấy khó tin, “Ơ, không đúng… sao bà ngoại ông ngoại em lại ở…”
Nói đến đây, cô chợt khựng lại, lập tức ý thức được điều gì, vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi nhé.”
Tuy không có nhiều học thức, nhưng cô vẫn hiểu thời thế bây giờ. Bà ngoại ông ngoại Tô Thanh Vân lớn tuổi như vậy, vì sao lại phải sống ở nông trường? Nguyên nhân bên trong chẳng cần nói cũng đoán ra được. Lúc nãy buột miệng hỏi như thế thật sự có phần mạo phạm, chẳng khác nào xát muối vào lòng người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT