Ngô Quế Hương nét mặt nghiêm nghị, bắt Trương gia bồi thường. Vài đồng bạc kia bà không để tâm, dù sao vợ của lão nhị cũng là người Trương gia, nếu thật sự báo công an, chắc chắn bà ta sẽ sinh lòng oán hận, mâu thuẫn chỉ càng sâu thêm.
Người Trương gia tuy không biết xấu hổ đến mức làm ra chuyện này, nhưng nguyên nhân gốc rễ cũng là từ vợ lão nhị mà ra. Nếu không phải bà ta cứ dây dưa nhà mẹ đẻ, luôn chần chừ không dứt khoát, rồi lại nhất quyết phải đòi mượn chiếc xe đạp, thì sự việc cũng chẳng ầm ĩ đến thế. Người Trương gia chính là nắm được cái tâm tư muốn giúp đỡ nhà mẹ đẻ của vợ lão nhị nên mới dám làm càn như vậy.
Giờ Ngô Quế Hương chỉ muốn chặt đứt tận gốc cái ý niệm tiếp tế cho nhà mẹ đẻ trong đầu vợ lão nhị, đây mới là bà nhìn thấu rõ ràng.
Nếu không, một chiếc xe đạp đã phải đưa về rồi, biết đâu sau này lại còn phải đưa chiếc thứ hai, chiếc thứ ba…
Bà muốn cắt đứt hậu họa.
“Bà cụ Tô này cũng quá độc ác rồi? Chẳng phải là muốn cắt đứt hẳn quan hệ giữa con gái với nhà mẹ đẻ sao?”
“Tôi thấy cũng tại người Trương gia làm quá đáng, nhà họ Tô cũng nhịn không nổi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play