Tiếng kêu đau vừa rồi đã trực tiếp làm Trương Hạo lộ tẩy, cuối cùng cũng không giả vờ nổi nữa.
Tô Ái Dân thu chân lại, cười lạnh: “Không phải giả vờ sao? Sao không tiếp tục giả vờ nữa đi?”
Ngô Quế Hương cũng hừ một tiếng: “Lão tam, đá đúng lắm. Nếu tôi mà có đứa cháu trai như Trương Hạo, tôi đã đẩy thẳng xuống hố phân cho chết chìm rồi.”
Trương Hạo đau đến mức nghiến răng trợn mắt, đôi mắt đỏ ngầu hung hăng trừng Tô Ái Dân, hận không thể lao lên bóp chết ông ngay tại chỗ.
Tô Ái Dân đối diện ánh mắt dữ tợn ấy, vẫn điềm nhiên như không, quay sang nói với Trương Quý Sinh: “Đại đội trưởng, ông xem loại người này giả vờ bất tỉnh để lừa đảo tống tiền thì tính là gì?”
Trương Quý Sinh nhìn Trương Hạo, tức giận nghiến răng: nhà họ Trương từ trên xuống dưới, từ già đến trẻ, chẳng có ai ra hồn, hết kẻ này đến kẻ khác gây chuyện!
Ông trừng Trương Hạo, giọng lạnh lùng: “Cái này gọi là tống tiền, tội còn nặng hơn đấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT