Mặc kệ trong lòng bọn họ tính toán thế nào, trước khi thông báo chính thức từ điểm thí nghiệm được đưa ra, tất cả đều chỉ là công dã tràng.
Đương nhiên, có người còn mơ hồ, nhưng cũng có người đã nhìn rõ sự thật. Trải qua chuyện lần trước với, Tống Nghiên cùng vài người khác đã hoàn toàn hiểu rõ dụng ý từ trên đưa xuống. Chỉ cần bọn họ vẫn còn là thanh niên trí thức, thì sẽ không phát huy được tác dụng vốn có của mình. Bọn họ chẳng khác nào phần râu ria ăn thì vô vị, bỏ thì tiếc.
Lần đầu tiên, Tống Nghiên cảm thấy mịt mờ. Rốt cuộc việc bọn họ lên núi xuống làng có ý nghĩa gì? Con đường phía trước của bọn họ, rốt cuộc nằm ở đâu? Anh hoàn toàn không nhìn rõ.
“Anh sao thế? Trông bộ dạng ủ rũ vậy?”
Tống Nghiên bị giọng nói sau lưng làm giật mình, vội hoàn hồn quay đầu lại, thấy Tô Thanh Vân đang cầm một cái sọt tre nhỏ trong tay.
“Không có gì. Còn cô đi đâu thế?” Tống Nghiên mỉm cười hỏi.
“Tôi đi tìm Hạ Thu, tụi tôi định cùng nhau lên núi hái nấm.” Tô Thanh Vân nhìn chằm chằm anh, rồi hỏi tiếp: “Anh sao vậy, tâm trạng không tốt à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT