Hiện tại gửi điện báo là tính phí theo số lượng chữ, một chữ ba xu rưỡi, bức điện này có mười ba chữ, cộng lại thành bốn hào rưỡi, quả thật không rẻ chút nào.
Nhưng ở thời đại điện thoại chưa phổ cập, đây đã là cách truyền tin nhanh nhất, chỉ khoảng sáu tiếng đồng hồ là có thể đến tay người nhận.
Điện báo gửi đi xong, Tô Thanh Vân nhìn đồng hồ, thấy còn sớm. Nếu đã ra ngoài, hai người liền tiện thể đi ăn chút gì đó rồi mới về.
Công việc của cả hai cũng dần đi vào guồng. Buổi sáng Thanh Vân bận rộn tiếp nhận máy móc sử dụng, buổi chiều lại vào phòng thí nghiệm phụ giúp, hai bên đều không chậm trễ.
Cuộc sống mỗi ngày đều phong phú, một tuần trôi qua, cuối cùng họ mới có được một buổi trưa rảnh rỗi.
“Tôi định ra ngoài đi dạo một chút, cậu có muốn đi không?” Tô Thanh Vân hỏi Quý Việt.
Quý Việt gật đầu: “Đi thôi, tôi đi với cậu. Dù sao cũng chẳng có việc gì, ra ngoài thả lỏng một chút cũng tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT