“Người xưa có câu: ‘Sư giả, truyền đạo, thụ nghiệp, giải nghi hoặc.’ Trước đây, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành một giáo viên. Nhưng từ khoảnh khắc đứng trên bục giảng, tôi đã tự nhủ: phải làm một giáo viên tốt. Ở thôn Lạc Thủy chúng ta…”
Bài phát biểu của Tần Anh vẫn tiếp tục. Bà không dùng lời lẽ hoa mỹ hay cao siêu, ngay cả những cụ già ít học trong thôn cũng có thể nghe hiểu. Hơn nữa, họ còn cảm nhận được sự chân thành và nghiêm túc trong từng câu nói. Bà thật sự muốn làm một giáo viên tốt.
Người dân dưới sân khấu cũng lắng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng còn ghé tai nhau thì thầm.
“Trước kia sao tôi không phát hiện vợ của Ái Dân lại biết nói hay như vậy? Nghe câu nào cũng thấy có lý cả.”
“Đúng thế. Nghe cô ấy nói, tôi yên tâm giao con cho cô ấy dạy dỗ.”
“Nhà họ Tô đúng là nhiều người giỏi thật. Người thì đi lính, người vào thành làm công nhân, giờ lại có cả giáo viên. Có phải mộ phần tổ tiên nhà họ chọn được chỗ tốt, phong thủy đẹp không nhỉ?”
“Suỵt! Nhỏ tiếng thôi. Cậu cũng to gan quá đấy. Không thấy Tần Anh là ai à? Chính là mẹ của Thanh Vân đó. Có thể sinh ra cô con gái giỏi giang như vậy thì bản thân cũng đâu thể kém. Hơn nữa, Tần Anh vốn từ kinh thành đến, sao có thể giống chúng ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play