Vết thương quả thật không lớn, cũng không sâu, chỉ là trầy xước ngoài da, chảy chút máu, quanh chỗ bị thương có vết bầm tím mà thôi.
  Thế nhưng, sắc mặt Tiêu Vũ vẫn vô cùng nặng nề, không hề có lấy một chút ý cười.
  Lý Tịnh thao tác rất thuần thục, chưa đầy mười phút đã bôi thuốc xong, lại băng kín gạc cẩn thận. Ngay sau đó, cô dùng giọng nửa đùa nửa thật để trấn an Tiêu Vũ:
  – Ha ha, vết thương của Lương Vượng Tài còn nặng hơn tôi nhiều, mà đâu thấy cậu căng thẳng thế này! Cậu không biết đâu, hồi tôi thực tập ở khoa Cấp cứu, những cảnh máu me từng thấy mới gọi là… thảm không nỡ nhìn cơ!
  – Lý Tịnh.
  – Hửm?
  – Xin lỗi. – Tiêu Vũ ngồi thụp xuống trước mặt cô, nói dứt khoát không cho phép phản bác:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play